Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 513

Trong yêu tộc thậm chí căn bản không có nhạc yêu.

Cô gái Tư Nhạc này cũng coi như là nhạc yêu duy nhất.

Nhạc yêu muốn tồn tại trên đời vô cùng gian nan, do tám loại nhạc khí diễn tấu

ra bát âm sinh ra.

Tư Nhạc cần thường cách một thời gian nghe bát âm, mới có thể sinh tồn.

Nhưng càng về sau, nhạc khí trong nhân tộc càng thất truyền, hiện giờ đã không

thể tập hợp đủ tám loại nhạc khí này, càng đừng nói diễn tấu bát âm chi nhạc.

Tư Nhạc mất đi bát âm, tuổi thọ cũng trở nên có hạn, hiện giờ gần như đến giai

đoạn đại nạn, trên người bắt đầu ảm đạm, giống như có thể biến mất bất cứ lúc

nào.

“Ta đi khắp 82 châu, đi khắp nhân gian, từng thấy năm tháng đổi thay, từng thấy

thời đại thay đổi, nhưng ta không thể tìm được thứ ta muốn, có lẽ… Đây cũng là

số mạng của ta, đại đạo chi âm, rốt cuộc cuộc đời này không thể tìm được.”

Tư Nhạc thở dài.

Từ khi nàng thành hình, đi khắp nhân gian, cũng nghe rất nhiều âm nhạc êm tai.

Nhưng nàng muốn tìm, là đại đạo chi âm.

Đại đạo chi âm chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Theo lời đồn, khi bát âm chi nhạc đạt tới cảnh giới nào đó, sẽ xuất hiện đại đạo

chi âm.

Đại đạo chi âm cũng ở thứ ở đại lục Thần Hành, vô số đại gia âm nhạc tha thiết

mơ ước.

Nhưng chưa từng thấy, đại đạo chi âm cũng chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết.

Tư Nhạc muốn tìm đại đạo chi âm, càng là vì ở trong một cuốn sách cổ, nàng

từng thấy qua, biết được tình hình của nàng, có lẽ đại đạo chi âm có thể cứu

được nàng.

Cho nên nàng vẫn luôn đi tìm đại đạo chi âm.

Chẳng qua vẫn luôn không tìm được.

Tư Nhạc dần tuyệt vọng.

Nàng hơi nhắm hai mắt lại, giống như đang lẳng lặng chờ đợi mình tiêu tán đi.

Nàng vừa chờ đợi, vừa ngâm nga hát.

Âm nhạc kỳ diệu lại vang lên.

Rầm…

Đột nhiên, bên ngoài có âm thanh vang lên.

Hơi tranh cãi ầm ĩ.

Tư Nhạc đều bị kinh động, nàng nhíu mày, nhìn thoáng qua bên ngoài.

Hiện giờ nàng đang ở tửu lâu, theo nàng biết, bình thường không có người.

Vậy mà lần này trở nên tranh cãi ầm ĩ.

Như vậy rất hiếm thấy.

Tư Nhạc không để ý tới, nàng nhắm hai mắt lại.

Nhưng nàng bất chợt nghe phòng bên cạnh truyền tới một câu, trái lại hấp dẫn

sự chú ý của nàng.

“Nhanh đi ra ngoài, có tiên nhân tiến vào! Là loại tiên nhân xung quanh sẽ phát

sáng gì đó…”

“Vậy tiên nhân rất đẹp trai! Không biết vì sao, có loại cảm giác muốn ăn tiên

nhân kia!”

Tư Nhạc sửng sốt một lát.

Tiên nhân?

Tu tiên giả ư?

Tư Nhạc nghĩ một lát, vẫn đứng dậy, dự định ra ngoài xem, rốt cuộc là tu tiên

giả gì.

Nàng từng du lịch tới đại lục Thần Hành, dựa vào một chút thiên phú của nhạc

yêu, dựa vào tu vi thấp kém cũng có thể hành tẩu đại lục.

Nàng từng gặp không ít tu tiên giả cường đại.

Nhưng nghe bên cạnh nói chuyện với nhau, nàng hơi sinh ra chút hứng thú đối

với người bên ngoài.

Là tu tiên giả gì, sẽ tiến vào giới phàm tục?

Còn đến tửu lâu vắng vẻ này.

Tư Nhạc nhìn cơ thể càng lúc càng hư ảo của mình, lắc đầu, nàng đi tới trước

cửa, cố gắng mở cửa ra.

Nàng đi ra bên ngoài…



Hoàng triều Đại Chu, đô thành.

Trong một gian tửu lâu hơi vắng vẻ.

Sở Duyên đi vào nơi này.

Quanh người hắn có vô số quang điểm kim sắc vờn quanh, khiến vô số phàm

nhân không nhiều trong tửu lâu đều nhao nhao quỳ xuống đất, miệng kêu tiên

nhân.

Nhưng Sở Duyên không rảnh để ý những người này.

Ánh mắt hắn không ngừng ngó xung quanh.

Hắn nghe thấy!

Âm thanh chói tai kia.

Là đến từ tửu lâu này!

Chẳng qua sau khi đi vào, âm thanh kia lại biến mất, khiến Sở Duyên không tìm

được nơi phát ra âm thanh.

Chỉ biết người phát ra âm thanh ở trong tửu lâu này.

“Tông chủ, ngươi đang tìm gì thế, có cần ta giúp không?”

Ngao Ngự đi tới, mở miệng dò hỏi.

“Không cần, các ngươi cứ đứng yên đó.”

Sở Duyên xua tay, ánh mắt vẫn nhìn xung quanh trong tửu lâu.

Hắn muốn tìm ra người phát ra âm thanh.

Sau khi nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng, Sở Duyên dời mắt nhìn ở tầng

hai.

Nói một cách chính xác, giống như dừng bên cạnh cửa tầng hai, nhìn một người

phụ nữ mặc xiêm y màu đỏ nhạt.

Khi Sở Duyên nhìn thấy người phụ nữ mặc xiêm y màu đỏ nhạt, trong mắt hiện

lên kinh ngạc.

Người này…

Cơ thể hơi hư ảo…

Sở Duyên có chút hoang mang, trực tiếp mở hệ thống tra xét, quan sát kiểu mẫu

của cô gái này.

[Đối tượng tra xét: Tư Nhạc.]

[Chủng tộc: Yêu – Nhạc yêu.]

[Tu vi: Cảnh giới Trúc Cơ.]

[Thể chất: Âm Huyễn Chi Khu.]

[Đánh giá: Yêu này là vì âm nhạc sinh ra yêu, nhạc yêu là loại yêu rất hiếm

thấy, cơ thể này cần âm nhạc đặc biệt tiến hành duy trì, nếu không sẽ tiêu tán.

Dựa theo hệ thống kiểm tra đo lường, yêu này có thiên phú rất cao đối với âm

nhạc, thiên phú còn lại rất thấp, thậm chí là không, đang ở ranh giới tiêu tán, đề

nghị ký chủ có thể nhận làm đồ đệ, truyền thụ đạo không liên quan tới âm nhạc,

tỷ lệ thành tài là không.]

[Chú ý: Nếu như ký chủ nhận yêu này làm đồ đệ, cần tìm phương pháp kéo dài

tuổi thọ của yêu này.]
Bình Luận (0)
Comment