Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 577

Diệp Lạc vừa nói vừa dời mắt về phía ngọn núi phía sau Thiên Diễn Tông. Ánh

mắt của hắn ta cực kỳ nghiêm túc, giống như nhìn thấy thứ gì đó.

Lời này vừa nói ra, bốn người Trương Hàn đều ngây ngẩn cả người, lập tức

nhao nhao nhìn theo hướng tầm mắt của Diệp Lạc, thần thức điên cuồng dò xét.

Chỉ là đám người bọn họ không phát hiện ra cái gì, ngược lại là Đạm Đài Lạc

Tuyết có tuệ nhãn trời sinh loáng thoáng nhìn thấy thứ gì đó, nhưng căn bản là

không thấy rõ.

“Tên đại ma này có chút phiền phức, cảnh giới của các ngươi quá thấp, không

nhìn ra.”

Diệp Lạc hít sâu một hơi sau đó chậm rãi mở miệng.

Ánh mắt của hắn ta vẫn luôn nhìn chằm chằm về hướng ngọn núi phía sau

Thiên Diễn Tông, không dám rời đi một khắc nào. Trên đỉnh đầu của hắn ta

xuất hiện Vô Tẫn Kiếm Hồ và Hoang Kiếm, rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sẽ toàn lực

ra tay bất cứ lúc nào.

“Đại sư huynh?”

Bốn người bọn Trương Hàn thấy biểu hiện của Diệp Lạc, dường như cũng hiểu

ra điều gì. Cả đám nhao nhao điều chỉnh trạng thái của bản thân tới đỉnh phong,

chuẩn bị chiến đấu mọi lúc.

Trương Hàn trực tiếp triệu hồi song tinh thái âm thái dương trong nháy mắt,

cảnh tượng nhật nguyệt cùng hiện ra, từng đại trận được bố trí ngay lập tức, hơn

nữa theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều trận pháp được lập nên.

Đạm Đài Lạc Tuyết ném Giới Kỳ Bàn ra, đường vân màu vàng kim giăng khắp

nơi, bao trùm bên ngoài vô số trận pháp của Trương Hàn, bao trùm toàn bộ

Thiên Diễn Tông, tạo ra một bàn cờ khổng lồ.

Tô Hề ngược lại đơn giản, hai mắt bao trùm một vầng hào quang màu tím xinh

đẹp, những đường kẻ dài mảnh không ai thấy được lặng yên xuất hiện.

Về phần Tô Càn Nguyên…

Hắn ta chỉ đứng đấy, không có động tĩnh gì, thể tu không có hiệu quả đặc biệt.

Diệp Lạc nhìn động tác của mấy sư đệ sư muội cũng không ngăn cản, vẻ mặt

hắn ta vẫn trang nghiêm như trước. Hắn ta chỉ cách cảnh giới Đại Thừa một lằn

ranh, cũng coi như chuẩn cảnh giới Đại Thừa, cũng chính vì vậy hắn ta mạnh

hơn đám người Trương Hàn nhiều.

Quả thực bên trong Thiên Diễn Tông phong ấn một đại ma, hắn ta không biết có

phải là đại ma còn lại từ thời Thượng Cổ hay không. Đại ma này, hắn ta không

phải là đối thủ. Sức mạnh của đại ma này dường như đã vượt qua cảnh giới Độ

Kiếp, chỉ dựa vào hắn ta căn bản không được, cho dù kéo thêm mấy sư đệ sư

muội cũng không được!

“Lão nhị, bảo người của tông môn chúng ta rút hết đi, lại bảo bọn họ báo cho

tông chủ của mấy tông ẩn thế Trung Châu tới đây. Một khi đại ma này ra ngoài,

Trung Châu sẽ gặp nguy hiểm, đến lúc đó mấy tông môn ẩn thế một người cũng

không chạy thoát.”

Diệp Lạc nghiêm túc quay đầu nói.

“Vâng, đại sư huynh.”

Lúc này Trương Hàn không có tâm tư đùa giỡn nữa, phát ra một mệnh lệnh cho

bên ngoài sau đó tiếp tục bố trí trận pháp.

“Đại sư huynh, chúng ta có biện pháp nào ngăn cản ma đầu này xuất thế hay

không?”

Đạm Đài Lạc Tuyết bước đến bên cạnh Diệp Lạc, lên tiếng hỏi một câu.

“Không có cách, trận pháp phong ấn đại ma này đã bể nát rồi. Nếu như ta không

nhìn lầm, sức mạnh của đại ma này đã đạt tới cấp độ cảnh giới Đại Thừa. Phong

ấn một cảnh giới Đại Thừa, chúng ta vẫn chưa làm được.”

Diệp Lạc lắc đầu, nói.

“Sư huynh sư tỷ…”

Tô Hề rõ ràng có chút áy náy.

Nếu không phải vì nàng, mấy vị đồng môn này của nàng cũng không cần đối

mặt với nguy cơ như vậy. Suy cho cùng chuyện này đều do nàng khơi mào.

“Ngũ sư muội, ta và ngươi đều là đồng môn, không cần nói thêm gì nữa. Đệ tử

từ Vô Đạo Tông chúng ta ra ngoài nào có đạo lý không trông coi nhau? Nếu có

một ngày ta gặp nạn, lão nhị, lão tam, còn có tứ sư muội, ngũ sư muội, chẳng lẽ

các ngươi sẽ khoanh tay đứng nhìn hay sao?”

Diệp Lạc cũng nhìn ra sự áy náy của Tô Hề, lắc đầu an ủi một câu.

Nghe thấy thế, ba người Trương Hàn, Tô Càn Nguyên và Đạm Đài Lạc Tuyết

cũng lên tiếng an ủi theo một câu, tránh để ngũ sư muội nhà mình suy nghĩ quá

nhiều.

Năm đệ tử của Vô Đạo Tông nói chuyện với nhau.

Cùng lúc đó, vòm trời phía trên Thiên Diễn Tông cũng âm thầm lặng lẽ thay

đổi, mây đen cuồn cuộn đã lặng im kéo tới từ lúc nào, bao trùm toàn bộ vòm

trời…

Thiên Diễn Tông, trên quảng trường, hơn mười bóng người tụ tập ở đây. Trong

đó mấy người cầm đầu rõ ràng là năm đệ tử của Vô Đạo Tông bọn Diệp Lạc,

mấy người còn lại đều là tông chủ của mấy tông môn ẩn thế Trung Châu, cùng

với chiến lực hàng đầu trong tông.

Giờ phút này hơn mười người tụ chung một chỗ trò chuyện với nhau.

“Một đại ma thời kỳ Thượng Cổ? Chuyện này có thật sao? Ta đã nghe ra lâu

lắm rồi, cũng chỉ cho rằng là lời đồn, không ngờ tới việc này là sự thật?”
Bình Luận (0)
Comment