Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 647

“Rất đơn giản, giết nhiều đại yêu Thượng Cổ, dùng tinh huyết của bản thân,

kiếm thêm thiên tài địa bảo là xong.”

Hỗn Độn vô cùng bình tĩnh nói.

Bạch Trạch há miệng thở dốc, vừa định nói gì đó.

Ong!

Phía trước lại lóe lên quang mang chói mắt, một bóng người chậm rãi đi từ

trong hào quang ra, nhìn bốn phía…



Chóp núi Hướng Đạo, hào quang hóa hình chói mắt chiếu sáng bầu trời.

Một lúc lâu sau, hào quang hóa hình dần co rút lại, hội tụ thành một bóng

người.

Bóng người này bước đi nhẹ nhàng.

Khi bóng người này bước ra, tất cả hào quang hóa hình vô cùng trùng hợp co

rút lại xong, lộ ra hình người.

Đó là một thiếu nữ mặc hoa phục màu tím nhạt, mái tóc màu tím dài tới eo,

chân trần, ngũ quan tinh xảo giống như búp bê, đôi mắt màu tím nhạt, lộ ra lạnh

nhạt quan sát vạn vật.

Xung quanh thiếu nữ này lại càng vờn quanh vô số đạo vận trong Thiên Địa.

Nếu là tu sĩ không rõ, nhìn thấy thiếu nữ này e rằng đã gọi là đạo quân.

Thực sự là vì đạo vận quanh người thiếu nữ này quá phức tạp, quá đa đoan.

Thiếu nữ này là do cây tía tô hóa hình!

Ở trên chóp núi cách đó không xa, tứ đại mãnh thú và Bạch Trạch đều nhìn

thiếu nữ này.

Khi bọn họ nhìn thiếu nữ này, không phải là nhìn người thiếu nữ, mà là nhìn về

phía hoa phục tử sắc trên người thiếu nữ Tử Tô này.

Linh bảo của Thiên Địa!

Linh bảo có phẩm giai, nhưng đa số đều là sau này do thần thông giả luyện

thành.

Nếu do Thiên Địa ban cho, vậy thì khác.

Thiên Địa ban cho linh bảo vượt qua linh bảo xuất hiện ở thời đại mới, còn vì

Thiên Địa ban cho, bình thường cùng đại thế với Thiên Địa.

Là địch với người mang linh bảo của Thiên Địa, sẽ dẫn tới thiên khiển.

Cây tía tô này…

Vừa mới hóa hình đã được Thiên Địa ban cho pháp bảo sao?

Gần như đạt tới cân cước thần ma Viễn Cổ…

Người mang vô số loại đạo vận…

Thiên Địa ban cho linh bảo…

Yêu nghiệt xuất thế!

Trong lòng tứ đại mãnh thú xuất hiện ý nghĩ này.

Không đợi bọn họ nghĩ nhiều, trong nhìn kỹ của bọn họ.

Bùm!

Trên bầu trời vang lên tiếng động thật lớn.

Đột nhiên, từng đợt tử quang lóe ra, đạo âm như có như không đang vang lên,

giống như đang chúc mừng cây tía tô hóa hình.

Càng kỳ lạ hơn là, trên cùng bầu trời, một tia quang mang chiếu rọi xuống.

Ngay sau đó, trước mặt thiếu nữ Tử Tô xuất hiện ba món đồ.

Một kiện là thứ giống như mũ phượng.

Một kiện là vòng tay ngân sắc.

Kiện cuối cùng là lục lạc màu tím nhạt.

Ba món đồ xuất hiện, nhanh chóng hội tụ lại, rơi xuống người thiếu nữ Tử Tô.

Có ba món đồ này, khí thế của Tử Tô càng sâu hơn.

Mà ba món đồ này…

Rõ ràng là ba kiện linh bảo của Thiên Địa.

Tứ đại mãnh thú nhìn thấy cảnh tượng này, tròng mắt đều sắp rớt xuống.

Đây là con gái ruột của Thiên Địa đúng không?

Lúc trước bọn họ nhìn, rõ ràng là cây tía tô kia không có cân cước gì.

Cân cước đều là dựa vào bọn họ để tăng lên.

Vừa hóa hình, Thiên Địa cho ba kiện… Ồ… Không, tính cả xiêm y, có khoảng

bốn kiện.

“Đây là Đồng Sinh Linh Bảo, các ngươi đừng nghĩ quá nhiều.”

Bạch Trạch nhìn thoáng qua tứ đại mãnh thú, hít sâu một hơi nói.

“Đồng Sinh Linh Bảo?”

Thao Thiết sửng sốt một lát, ngơ ngác hỏi.

Lúc nào Đồng Sinh Linh Bảo là do Thiên Địa thống nhất cho như vậy?

“Không sai, các ngươi là sau này khiến cân cước của cây tía tô tăng lên, đương

nhiên là không có Đồng Sinh Linh Bảo, Thiên Địa ban cho linh bảo, xem như

đảm đương Đồng Sinh Linh Bảo.”

Bạch Trạch gật đầu nói.

Tứ đại mãnh thú lập tức giật mình.

Được Bạch Trạch nhắc nhở, bọn họ đã hiểu rõ.

Ngay khi mấy người nói chuyện, ở phía xa có giọng nói nhẹ nhàng truyền tới.

“Các vị, các vị là?”

Chỉ thấy thiếu nữ Tử Tô không biết đã xuất hiện sau lưng năm người từ lúc nào,

trên gương mặt tinh xảo tràn ngập mê mang.

“Vì sao khí tức của các ngươi, khiến ta cảm thấy vô cùng quen thuộc? Nhất là

ngươi.”

Tử Tô nhìn về phía Đào Ngột, mê mang nói.

“Bọn ta được sư tôn ngươi nhờ vả, chiếu cố ngươi, cho nên có khả năng ngươi

rất quen thuộc khí tức của bọn ta.”

Hỗn Độn đứng ra nói.

Lão ta không nói chuyện bọn họ dùng tinh huyết, thiên tài địa bảo, huyết nhục

của đại yêu Thượng Cổ để tưới.

Mà nói chuyện Sở Duyên dặn dò bọn họ.

Lão ta coi như nhìn ra, cây tía tô này căn bản không có một chút trí nhớ nào

trước khi hóa hình.

Nếu là như vậy, phần ân tình này chắc chắn có thể coi là của Sở Duyên mới

được.

Đến lúc đó Sở Duyên biết rõ, chắc chắn sẽ sinh ra hảo cảm đối với bọn họ.

Còn bên Tử Tô này, bọn họ không cần lo lắng, mỗi ngày bọn họ dùng tinh huyết

tưới, đối với Tử Tô mà nói, trên người bọn họ có hương vị thân thiết, tạo quan

hệ với Tử Tô là chuyện không thành vấn đề
Bình Luận (0)
Comment