Chuyện này có phải đại biểu, bọn họ có thể mượn sức hay không? Nếu có cảnh
giới Độ Kiếp như vậy nguyện ý làm khách khanh của học viện Hạo nhiên bọn
họ, như vậy nói không chừng học viện Hạo Nhiên bọn họ có thể thăng cấp
thành đại tông môn nhất phẩm!
Lúc này, Huyền Cơ lão quái xuất hiện ý nghĩ này.
Nhưng mà lão ta không nói thẳng ra muốn Sở Duyên làm khách khanh gì đó,
mà nói muốn dẫn Sở Duyên tới học viện Hạo Nhiên bọn họ nhìn xem.
Sở Duyên vốn không muốn đồng ý, nhưng sau đó nghĩ lại, hắn đối với giới tu
hành hiểu biết quá ít.
Giống như người trẻ tuổi lúc trước nói, kiếm Đông Châu, trận Vân Châu, cờ
Thương Châu, thể Cổ Châu gì đó, hoàn toàn không biết gì cả.
Có lẽ, hắn nên chăm chỉ tìm hiểu về giới tu hành.
Chính vì điểm này, Sở Duyên lựa chọn đồng ý đi xem học viện Hạo Nhiên gì đó
kia.
Huyền Cơ lão quái nghe Sở Duyên nguyện ý đi, cả người đều thiếu chút nữa
cao hứng nhảy dựng lên.
Theo ý lão ta, đưa Sở Duyên tới học viện Hạo Nhiên, vậy thì chắc chắn có thể
khiến Sở Duyên thành khách khanh.
Lão ta đang cao hứng, học viện Hạo Nhiên bọn họ xuất hiện thêm một cường
giả cảnh giới Độ Kiếp.
Hai người đạt thành nhận thức chung, lúc này phi hành rời đi, đến học viện Hạo
Nhiên ở Cảnh Châu.
Sở Duyên chê tốc độ chậm, nên hắn dẫn theo Huyền Cơ lão quái phi hành, tốc
độ rất nhanh, chỉ chưa tới hai ngày, bọn họ đã từ Giang Châu tới Cảnh Châu.
Sau khi tiến vào khu vực Cảnh Châu.
Sở Duyên vốn định tiếp tục phi hành, nhưng nghe Huyền Cơ lão quái nói,
không khỏi sửng sốt một lát.
“Tiền bối, cuối cùng ta cũng cảm thấy… Hình như ta quên gì đó.”
Huyền Cơ lão quái nhỏ giọng lẩm bẩm, vô cùng hoang mang.
“Ngươi quên cái gì?”
Sở Duyên không khỏi trợn tròn mắt, không biết nên nói gì.
Đã quên cái gì, tìm hắn có ích gì?
Hắn còn có thể nhòm ngó trí nhớ của người khác sao?
Không đúng…
Hình như con hàng này có một tên đồ đệ.
Tên là Tiêu Trọng gì đó?
Người kia đâu?
Sở Duyên nhìn sang bên cạnh, vô cùng chắc chắn bên cạnh bọn họ không có ai,
chỉ có Huyền Cơ lão quái này.
“Chuyện đó, đồ đệ của ngươi đâu?”
Sở Duyên im lặng một lát, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi.
“Đúng vậy! Đồ đệ của ta đâu?”
Huyền Cơ lão quái vỗ đầu, hiểu ra.
Lão ta từng nói lão ta quên thứ gì đó.
Đồ đệ của lão ta!
Đồ đệ của lão ta không còn nữa!
Huyền Cơ lão quái lập tức muốn đi về tìm kiếm, nhưng nhìn Sở Duyên một lát,
cảm thấy vẫn nên dẫn Sở Duyên về học viện Hạo Nhiên có vẻ quan trọng hơn.
Nghĩ tới đây, Huyền Cơ lão quái hoàn toàn hiểu rõ bên nặng bên nhẹ.
“Tiền bối, đã quên mất đồ đệ của ta, nhưng bây giờ nhớ ra rồi, ta tin đồ đệ của
ta có thể tự mình quay về học viện Hạo Nhiên, chúng ta không cần phải để ý,
tiếp tục tới học viện Hạo Nhiên là được.”
Huyền Cơ lão quái cười hì hì nói.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên khẽ gật đầu.
Người ta đã nói như vậy, hắn còn có thể nói gì?
Chỉ có thể gật đầu, dù sao hắn không phải đồ đệ của lão ta.
Sau khi bảo Huyền Cơ lão quái chỉ một phương hướng, Sở Duyên dẫn theo
Huyền Cơ lão quái, bay nhanh về phía đó…
…
Cảnh Châu, học viện Hạo Nhiên.
Sở Duyên đến đây, dẫn tới vô số đạo sư của học viện Hạo Nhiên, khách khanh
“nhiệt tình” hoan nghênh.
Đặc biệt biết Sở Duyên là cường giả “cảnh giới Độ Kiếp” xong, đám người của
học viện Hạo Nhiên lại càng thêm nhiệt tình.
Kéo Sở Duyên đông tây, ước gì có thể kết bái huynh đệ với Sở Duyên, khiến Sở
Duyên vô cùng buồn bực.
Lăn qua lăn lại một lát, Sở Duyên mới đến Tàng Thư Các của học viện Hạo
Nhiên, bắt đầu tìm hiểu về giới tu hành hiện giờ.
Ở bên cạnh Sở Duyên, là cường giả cảnh giới Độ Kiếp duy nhất trong học viện
Hạo Nhiên.
Cũng là viện trưởng của học viện Hạo Nhiên, tên là Chu Lẫm.
Là một lão giả tóc bạc.
Lúc này, lão giả “Chu Lẫm” đang giới thiệu Tàng Thư Các với Sở Duyên.
“Sở đạo hữu, ngươi đừng nhìn nơi này không có nhiều sách lắm, nhưng trên
thực tế, mỗi một bản đều là trân phẩm đương thời, ngoại trừ Thánh Địa ra,
không ai có được những quyển sách này.”
Chu Lẫm cười nói.
“Vốn ghi lại giới tu hành hiện giờ sao?”
Sở Duyên nhìn thoáng qua một vòng, sau đó mở miệng hỏi.
“Giới tu hành hiện giờ sao? Chuyện này không có, phần lớn giới tu hành hiện
giờ ta đều biết, đạo hữu muốn biết chuyện gì, có thể hỏi ta.”
Chu Lẫm sửng sốt một lát, lập tức nói.
“Về kiếm Đông Châu, trận Vân Châu, cờ Thương Châu, thể Cổ Châu gì gì đó,
ngươi biết bao nhiêu?”
Sở Duyên nghe thấy thế, quay đầu nhìn thoáng qua Chu Lẫm, tò mò hỏi.
“Chuyện này… Sao đạo hữu lại hỏi vấn đề này… Chuyện này khó mà nói.”
Chu Lẫm nhắc tới vấn đề này, vẻ mặt trở nên kỳ lạ, không biết nên nói như thế
nào.
[Chưa xong còn tiếp.]