Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 692

Nhưng một kiếm này, giống như chém từ trong nhân quả ra.

Cho dù các loại dị bảo toàn lực ngăn cản, vẫn không thể ngăn lại như cũ.

Tử Tô vẫn bị đánh trúng.

Chẳng qua uy lực một kiếm này bị suy yếu hơn rất nhiều.

Chỉ khiến Tử Tô bị thương nhẹ mà thôi.

“Trận chiến này, ta thắng.”

Tử Tô thở hổn hển, nhìn về phía Diệp Lạc nhắm chặt hai mắt.

Tiến vào thế giới trong mơ của nàng, muốn ra ngoài rất khó.

Cảnh trong mơ của nàng tập trung vào các loại đạo vận, càng có nhiều mộng

yểm Thượng Cổ làm cơ sở.

Một khi tiến vào thế giới trong mơ của nàng, trừ phi chính nàng cởi bỏ, nếu

không khó có thể tránh thoát.

Dưới cái nhìn của Tử Tô, vị đại sư huynh này, cho dù mạnh tới mấy, tiến vào

thế giới trong mơ của nàng tu vi toàn thân sẽ mất sạch.

Khi Tử Tô cảm thấy trận đấu đã kết thúc, Diệp Lạc ở đối diện đột nhiên mở hai

mắt.

“Sư muội, muội thua.”

Diệp Lạc khẽ nói một câu, tuyên bố kết thúc trận chiến.

“Đại sư huynh, chuyện này… Sao có thể có chuyện này?”

Tử Tô có chút không dám tin.

“Bản lĩnh của sư muội không tệ, cùng cảnh giới, thậm chí cao hơn muội một hai

đại cảnh giới, có khả năng không phải đối thủ của muội, nhưng ta thì khác.”

Diệp Lạc vô cùng chắc chắn chiến lực của Tử Tô.

Nhưng hắn ta thì khác, hắn ta là Diệp Lạc.

Hắn ta là đại sư huynh của Vô Đạo Tông, là đệ tử đứng đầu của sư tôn, hắn ta

không có khả năng bị đánh bại!

….

Học viện Hạo Nhiên, trong một viện tử trên một ngọn núi.

Sở Duyên đang ngồi phía trên xích đu.

Cách hắn không xa, một đệ tử của học viện Hạo Nhiên đang nói cho hắn nghe

những chuyện xảy ra gần đây ở đại lục Thần Hành.

“Khách khanh đại nhân, những ngày gần đây, mỗi châu ở đại lục Thần Hành

đều không thái bình, đều có chuyện xảy ra, trong đó lấy chuyện ở Tây Châu và

Trung Châu là chuyện mấu chốt nhất.”

“Những ngày gần đây Tây Châu có hai vị Yêu Vương tự nhiên sinh ra, nhấc lên

một trận gió tanh mưa máu ở Tây Châu, hai Yêu Vương kia trấn áp hơn nửa yêu

tộc, rất có tư thế muốn thống nhất yêu tộc, chẳng qua hiện giờ hai vị Yêu

Vương đang đứng sóng đôi với mỗi đại yêu, có lẽ tạm thời không có kết quả…”

“Còn có bên Trung Châu, liên minh hoàng triều đang không ngừng mở rộng, đã

dẫn tới rất nhiều Thánh Địa bất mãn, nhưng những Thánh Địa này giống như

đang kiêng kị gì đó, không ra tay với liên minh hoàng triều, nhưng Trung Châu

đã có tư thế sắp xảy ra gió tanh mưa máu…”

Đệ tử kia đang kể, một lòng muốn kể cho Sở Duyên nghe về giới tu hành.

Trung Châu hắn ta không cảm thấy gì, trái lại ở Tây Châu, hai Yêu Vương này

muốn thống nhất tất cả yêu tộc, khiến hắn ta lấy làm kinh hãi.

“Ngươi nói hai Yêu Vương trấn áp hơn phân nửa yêu tộc, yêu tộc kém như vậy

à?”

Trong đầu Sở Duyên đang suy nghĩ, trạng thái vô địch này của hắn, có đủ đánh

với hai Yêu Vương kia hay không.

Hình như hai Yêu Vương này rất mạnh.

Rõ ràng là Sở Duyên đã cho thấy hắn vô cùng xem nhẹ hai chữ trạng thái “vô

địch” rồi.

Chưa bao giờ giao chiến chính diện với người ta, hắn không biết thực lực của

bản thân đáng sợ cỡ nào.

“Khách khanh đại nhân, hai Yêu Vương kia không đơn giản, nghe nói có bối

cảnh ngập trời, hơn nữa hiện giờ yêu tộc cũng đang suy yếu, những ngày gần

đây, không biết vị đại năng nào ra tay, liệp sát không ít đại yêu ngủ say của yêu

tộc, dẫn tới hiện giờ yêu tộc vô cùng suy yếu, đây cũng là điểm mấu chốt hai

Yêu Vương có thể đối kháng với cả yêu tộc, đại Yêu Vương mới không phải là

đối thủ, lão đại đại yêu không có bao nhiêu.”

Đệ tử kia mở miệng giải thích.

“Bối cảnh ngập trời?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày.

Sao hắn không có bối cảnh ngập trời?

Hắn thực sự chỉ là điển hình của “phàm nhân tu tiên”, không có gì cả.

Ồ… Hắn có hệ thống, không còn gì nữa.

“Ngươi có biết bên viện trưởng bây giờ thế nào không?”

Sở Duyên muốn hỏi xem ma khí chi chủng của hắn thế nào.

“Viện trưởng sao? Hình như viện trưởng đại nhân đang chuẩn bị chiến đấu.”

Đệ tử này không biết chuyện ma khí.

“Chuẩn bị chiến đấu sao?”

Sở Duyên híp mắt, xem ra viện trưởng kia dù ít dù nhiều vẫn đang định tính kế

hắn.

Rõ ràng là học viện Hạo Nhiên đang chuẩn bị khai chiến với thế lực nào đấy,

mới tích cực kéo hắn làm khách khanh như vậy.

Thôi.

Coi như làm trao đổi đi.

Chu Lẫm giúp ma khí của hắn hóa hình, hắn trợ giúp một chút, nếu đến lúc đó

đấu võ, hắn sẽ ném vòng sáng kim sắc ra, nhìn xem nếu không đánh lại được,

thì chạy trốn.

“Được rồi, không có vấn đề gì, ngươi có thể lùi xuống rồi.”

Sở Duyên nhìn thoáng qua đệ tử kia, xua tay nói.

“Vâng, khách khanh đại nhân.”

Đệ tử kia vội vàng chắp tay hành lễ, sau đó ngoan ngoãn lùi xuống.

Sở Duyên thấy đệ tử kia rời đi, vốn định đi tìm Chu Lẫm.

Nhưng đi ra cửa tìm đệ tử hỏi, phát hiện Chu Lẫm không ở trong học viện Hạo

Nhiên, chỉ có thể từ bỏ, quay trở về chỗ mình ở.
Bình Luận (0)
Comment