Ngao Ngự run rẩy nhận lấy, nhận lấy trùng tử, dọa hắn ta sợ muốn chết.
Còn tưởng trùng tử này sẽ bùng nổ.
Nhưng hắn ta phát hiện, trùng tử này vẫn luôn không có xu thế bùng nổ, mà vô
cùng kính sợ quay mặt về phía Sở Duyên, trên người tỏa ra hương vị sợ hãi.
Trùng tử này rất sợ Sở Duyên.
Nói một cách chính xác, là sợ kim quang trên người Sở Duyên.
Kim quang này giống như là trời sinh khắc chế trùng tử.
Trùng tử ở trước mặt kim quang, không có một chút hung ác, không có một
chút phản kháng, đều tràn ngập kính sợ, sợ hãi.
“Tông chủ, như vậy thực sự không sao chứ?”
Ngao Ngự hít sâu một hơi, nói như vậy.
“Không sao, trùng tử này có ảnh hưởng gì? Loại trùng tử này sẽ không căn
người, nếu dám cắn người, ngươi nói với bổn tọa là được!”
Sở Duyên xua tay, chẳng muốn nói về chuyện này nữa.
Nghe thấy những lời này, Ngao Ngự không dám nói gì thêm, chỉ có thể cẩn thận
bưng trùng tử màu đen kia, cẩn thận bước lên núi.
Nhưng mà sau khi đi một lát, Ngao Ngự an tâm.
Bởi vì hắn ta phát hiện, cho dù rời khỏi tầm mắt Sở Duyên, trùng tử màu đen
trong tay vẫn không dám nhúc nhích, giống như sợ hãi Sở Duyên tới cực hạn.
Cho dù chỉ cảm nhận một chút khí tức, cũng không dám nhúc nhích.
Ngao Ngự thực nhẹ nhàng cầm trùng tử màu đen lên núi, tìm được phụ thân
Ngao Dạ nhà mình ở Giới Luật Điện, giải thích tình hình cho Ngao Dạ.
Ngao Dạ biết đây là mệnh lệnh của tông chủ, đương nhiên không dám qua loa.
Nhất là trong thời khắc mấu chốt mới bị trừng phạt, lại càng không dám chậm
trễ.
Nhưng mà Ngao Dạ sững sờ, một con trùng hóa hình, chuyện này không phải
rất đơn giản sao?
Vì sao tông chủ giao chuyện này cho bọn họ làm?
Đối với tông chủ mà nói, chuyện này không phải tiện tay là xong ư?
Hoàn toàn không cần bảo bọn họ làm.
Chẳng lẽ là tông chủ trừng phạt bọn họ, nhưng không muốn trừng phạt, e ngại
mặt mũi cho nên tùy tiện tìm chút chuyện cho bọn họ làm, mượn cơ hội thả bọn
họ ra?
Hình như, đúng là như vậy.
Càng nghĩ Ngao Dạ càng thêm hưng phấn.
Lão ta trở tay cầm con trùng kia, đã nghĩ ra biện pháp giúp hóa hình.
Nhưng không đợi Ngao Dạ ra tay giúp đỡ, trùng tử màu đen kia đánh giá Ngao
Dạ từ trên xuống dưới một lát.
Rồi sau đó trên người tỏa ra một tầng hào quang, ngay sau đó cũng biến thành
hình người, hoàn toàn không cần trải qua hóa hình!
…
Trong khu vực Đông Châu, núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.
Trước Giới Luật Điện, Ngao Ngự và Ngao Dạ nhìn bóng người trước mặt.
Bóng người này là trùng tử kia hóa hình, bóng người này là nữ.
Một người phụ nữ tóc đen dài tới eo, gương mặt đẹp, làn da trắng nõn, mặc áo
bào màu đen, nói tóm lại, có thể dùng ba chữ để hình dung, đen dài thẳng.
Nhưng chỉ là một người phụ nữ đen dài thẳng, bản thể vẫn là trùng tử khủng bố,
một con trùng tử dấy lên kiếp nạn ở Ngọc Châu.
“Ngươi, ngươi, sao ngươi đã hóa hình?”
Ngao Ngự ngơ ngác nhìn trùng tử hóa hình.
Ngao Dạ ở bên cạnh cũng giật mình.
Hình như bọn họ…
Bọn họ chưa làm gì mà?
Trùng tử này lại đột nhiên hóa hình.
Giống như nhìn thoáng qua hình dạng của bọn họ, chỉ trong nháy mắt hoàn
thành hóa hình?
Sao hóa hình biến thành chuyện đơn giản như vậy?
Ồ… Đối với cảnh giới Độ Kiếp mà nói, hóa hình đúng là chuyện rất đơn giản.
Nhưng đối với đa số sinh linh mà nói, ngoại trừ nhân tộc ra, bắt đầu hóa hình
đều xem trọng huyết mạch, huyết mạch cường đại sẽ hóa hình nhanh.
Nhưng trùng tử trước mắt này, ngươi nói xem huyết mạch cường đại không?
Cường đại cái búa.
Nhưng kỳ lạ là trùng tử này hóa hình vô cùng nhanh.
Thậm chí không cần dạy bảo, không cần trợ giúp, nhìn thoáng qua là hóa hình.
Ngao Ngự còn đỡ, hắn ta từng thấy được sự khủng bố của trùng tử này.
Tính học tập, tính thích ứng, tính tiến hóa cường đại đó, vẫn rành rành trước
mắt.
Trước đó từng có nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông ra tay, trong thời gian ngắn đều
không bắt được.
Nhưng Ngao Dạ chưa từng thấy mức độ khủng bố của trùng tử này.
Đây là lần đầu tiên lão ta thấy, gần như dọa lão ta ngốc.
“Trùng tử này… Không, người này có cân cước gì?”
Ngao Dạ nhìn người phụ nữ đen dài thẳng trước mặt, ngây ngẩn cả người, lập
tức nhìn về phía Ngao Ngự hỏi.
Lão ta chưa từng thấy cân cước như vậy.
Cân cước như vậy cũng quá khủng bố rồi? Thực sự muốn hóa hình là hóa hình
ngay sao?
“Không biết cân cước gì, nhưng tông chủ rất coi trọng nàng, lúc trước người
này dấy lên hạo kiếp ở Ngọc Châu…”
Ngao Ngự bắt đầu giảng giải chiến tích của trùng tử này.
Khi hắn ta nói xong toàn bộ, Ngao Dạ cứ ngơ ngác đứng đó như vậy, không biết
nên nói gì mới tốt.
Lúc trước bọn họ không để ý nên trùng tử chạy mất, dấy lên hạo kiếp ở Ngọc
Châu sao? Thậm chí nếu không phải đệ tử của Vô Đạo Tông kịp thời ngăn cản,
trùng tử này đã ảnh hưởng tới cả đại lục Thần Hành?