Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 729

Chuyện này cũng quá khủng bố rồi.

Một con trùng, có thể phá vỡ cả đại lục sao?

Khủng bố nhất, thực ra vẫn là Sở tông chủ?

Để lại một quả trứng trùng, có thể phá hủy đại lục Thần Hành!

Hơn nữa trứng trùng này có nguồn gốc gì, lão ta cũng biết, mang từ đảo nhỏ

ngoài biển về.

Loại trứng trùng này hình như lúc ấy có rất nhiều?

Ngao Dạ cũng đi theo Sở Duyên ra ngoài hải ngoại, đương nhiên biết trứng

trùng này.

Đương nhiên là lão ta càng thêm kinh ngạc với bản lĩnh của Sở Duyên.

Liếc mắt một cái lập tức nhìn thấu sự cường đại của trứng trùng này…

Không hổ là Sở tông chủ.

“Sau khi người này hóa hình, còn chưa nói sao?”

Ngao Dạ nhìn người phụ nữ đen dài thẳng này, hỏi một câu như vậy.

Người phụ nữ đen dài thẳng đứng trước mặt bọn họ vẻ mặt không thay đổi nhìn

bọn họ, lỗ tai hơi cử động, giống như nghe bọn họ nói.

“Nói chuyện sao? Là như vậy à?”

Ngay sau đó môi người phụ nữ đen dài thẳng khẽ mở, nói một câu.

Ngao Ngự: “?”

Ngao Dạ: “?”

Rõ ràng vừa rồi người này giống không biết nói mà?

Hình như là nghe bọn họ nói chuyện xong, thì có thể nói chuyện?

Như vậy cũng quá khoa trương rồi.

Khoa trương tới mức quá phận.

“Ta không tin, sao có thể có cân cước khó giải như vậy?”

Ngao Dạ hoàn toàn không thể tiếp nhận.

Lão ta nhìn người phụ nữ đen dài thẳng trước mặt, mở miệng.

“Ngươi học theo ta, ta làm động tác gì, ngươi làm động tác đó.”

Sau khi Ngao Dạ nói xong, lúc này lão ta bay lên trời, quanh người hư ảnh

Thương Long xuất hiện.

Thương Long gầm thét, long uy mênh mông cuồn cuộn, rất có xu thế lấy

Thương Long ẩu đả vạn vật thế gian.

Dưới hư ảnh Thương Long thêm vào, khí thế của Ngao Dạ điên cuồng tăng lên.

Bên kia, người phụ nữ do trùng tử hóa hình giống như nghe hiểu chữ “học” này,

ngơ ngác nhìn động tác của Ngao Dạ, cơ thể không nhúc nhích, giống như hoàn

toàn chưa lấy lại tinh thần.

Ngao Dạ trên bầu trời thấy người phụ nữ ngây người, lập tức nở nụ cười.

Lão ta đã nói, sao có thể có người cân cước vô địch như vậy được.

Nhìn một cái sẽ học được ư?

Ngươi đang nói đùa sao?

Chiêu thức ấy là Thương Long Bác Sát Thuật, lão ta luyện hai ngàn năm.

Trọn vẹn hai ngàn năm chỉ luyện được chút thành tựu.

Nhìn một cái học được ư? Ngươi đây là ở trong sách sao?

Ngao Dạ nghĩ, chính lão ta cũng cảm thấy buồn cười.

Nhưng một giây sau, lão ta không cười nổi.

Chỉ thấy người phụ nữ đen dài thẳng kia giống như suy nghĩ cẩn thận chuyện gì,

bóng dáng nàng nhẹ nhàng nhảy lên, lấy tốc độ thuấn di bay lên bầu trời, ở

quanh người nàng, một hư ảnh Thương Long vô cùng khổng lồ ngưng tụ mà ra,

gầm thét với bốn phương tám hướng.

Rống!

Long uy cuồn cuộn mênh mông, giống như muốn phá tan phía chân trời.

So với Thương Long của người phụ nữ đen dài thẳng kia, Thương Long bên

cạnh Ngao Dạ giống như tiểu trùng tử, hai bên căn bản không cùng cấp bậc.

Người phụ nữ đen dài thẳng nhìn Thương Long quanh người, nhíu mày, giống

như không hài lòng với Thương Long này.

Hai tay nàng giơ lên, Thương Long ở quanh người nàng lập tức biến to mấy

chục lần, uy thế này lại càng không ngừng mạnh hơn, mãi đến đỉnh phong mới

dừng lại.

Thương Long khổng lồ này nhìn bầu trời, mơ hồ có dũng khí muốn chiến đấu

với trời.

Thương Long đánh trời!

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Ngao Dạ tràn ngập rung động, hoàn

toàn không thể lấy lại tinh thần.

Thương Long đánh trời…

Chuyện này không phải đạt tới đỉnh phong mới có thể đạt tới sao?

Con trùng hóa hình này nhìn thoáng qua Thương Long Bác Sát Thuật lão ta

luyện hai ngàn năm mới được, lập tức học xong, còn lập tức đạt tới đỉnh phong?

Bỗng nhiên lão ta cảm thấy nhân gian không đáng giá…

Ngao Ngự ở bên kia đã vô cảm.

Hắn ta quen rồi.

Quen sự biến thái của con trùng tử này.

Hắn ta lo lắng chính là, động tĩnh lớn như vậy, có kinh động tới tông chủ hay

không.

Nhưng mà một lúc lâu sau, hắn ta không lo lắng nữa.

Hắn ta phát hiện khắp nơi trong tông đều có đại trận đoạn tuyệt, đoạn tuyệt mọi

thứ, mà có tầng tầng lớp lớp, chỉ sợ trong tông gây ra động tĩnh lớn tới mấy,

tông chủ đều không bị quấy nhiễu.

Như vậy hắn ta an tâm.

Ngay khi Ngao Ngự nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, một giọng nói non nớt đột

nhiên vang lên.

“Một con trùng thật to! Con trùng này có ăn được không?”

Ngao Ngự tò mò rốt cuộc giọng nói này từ đâu tới.

Không đợi hắn ta tò mò đủ, một tia lưu quang không biết bay từ đâu ra, lấy khí

thế sét đánh không kịp bịt tai, bay lên bầu trời.

Khi lưu quang đụng tới Thương Long khổng lồ kia, chỉ trong nháy mắt Thương

Long khổng lồ kia vỡ vụn ra, hóa thành vô số quang điểm tiêu tán.

Ở tại chỗ chỉ còn bóng dáng non nớt mà nhỏ gầy.

Bóng dáng này quay lưng về phía bọn họ, trong vô hình có chút khí tức khủng

bố tỏa ra…
Bình Luận (0)
Comment