Thiên Địa thăng hoa, những cường giả này có thể trở về, đương nhiên lựa chọn
trở về thế giới.
Sau khi trở về mới biết tình hình hiện giờ, đoán được là người thời đại cũ muốn
xâm lấn, cũng rất bình thường.
“Đám người kia, trái lại rất thông minh, biết phải liên hợp đấu lại người thời đại
cũ.”
Diệp Lạc ngồi ở vị trí cao nhất, hơi híp mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Vậy đại sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Lựa chọn liên thủ với bọn họ
ư?”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn về phía đại sư huynh nhà mình hỏi.
“Liên thủ sao? Liên thủ làm gì? Phản công thời đại cũ ư? Hiện giờ chúng ta
ngay cả thực lực của thời đại cũ mạnh cỡ nào cũng không biết, sao có thể phản
công?”
“Ta vốn muốn để người của thời đại cũ tiến vào đại lục Thần Hành, chúng ta
chậm rãi tiêu diệt, nhưng không biết vì sao, người thời đại cũ giống như xem
nhẹ đại lục Thần Hành chúng ta.”
Khi Diệp Lạc nói những lời này, đều cảm thấy hơi buồn bực.
Dựa theo lời những sinh linh kỳ lạ này, đại lục của bọn họ thường chịu công
kích của người thời đại cũ.
Nhưng vì sao từ lần trước đại lục Thần Hành bị xâm lấn qua thông đạo không
gian xong, thì không đụng tới xâm lấn nữa?
…
Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện chủ phong.
Đám Diệp Lạc bàn bạc một lát xong, vẫn cảm thấy nên liên hợp, dù sao thời đại
cũ và thời đại mới không thể cùng tồn tại.
Mỗi đại lục của thời đại mới bọn họ, cũng nên liên thủ với nhau.
Sau khi cho ra kết luận nên liên thủ, bọn họ lại bắt đầu rơi vào suy nghĩ người
nào đến đại lục Thiên Tổ.
Nếu không suy nghĩ chuyện khác mà nói, đương nhiên Diệp Lạc là lựa chọn tốt
nhất.
Thực lực mạnh, thân phận cao, còn là người đại diện cho Thiên Đạo mới.
Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, Diệp Lạc cần trấn thủ đại lục Thần Hành.
Một khi thời đại cũ thực sự ra tay với đại lục Thần Hành, Diệp Lạc mới là định
hải thần châm của đại lục Thần Hành.
Còn sư tôn nhà mình…
Nói thật, hiện giờ bọn họ không biết sư tôn nhà mình đang ở đâu.
Mà đám Bạch tiền bối lại càng thuộc tầng nội tình, không thể dễ dàng ra tay.
Cho nên Diệp Lạc thuộc định hải thần châm, có Diệp Lạc ở đây, vô số thế lực
của đại lục Thần Hành đương nhiên thần phục, một khi gặp phải quyết chiến,
Diệp Lạc cũng có thể chỉ huy, dẫn dắt cả đại lục chiến đấu.
Cho nên Diệp Lạc thực sự không thích hợp đi.
Mà Diệp Lạc không đi, trong đám đệ tử còn lại không tiện lựa chọn.
Đầu tiên, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già là không thể đi.
Bốn bọn họ còn chưa xây dựng thế lực của mình, cần cho bọn họ thời gian đi
sáng tạo thế lực.
Trong những người còn lại, chỉ có Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc
Tuyết đột phá cảnh giới Đại Thừa.
Những đệ tử khác chiến lực không yếu, thực sự đánh nhau, cảnh giới Đại Thừa
Trương Hàn, Tô Càn Nguyên chưa hẳn là đối thủ của những người khác.
Chỉ có Đạm Đài Lạc Tuyết tốt hơn, không bằng phái Đạm Đài Lạc Tuyết đi?
Trong lòng Diệp Lạc dâng lên ý niệm này, hắn ta vừa định nói gì đó, không đợi
hắn ta mở miệng, Tô Càn Nguyên lập tức ngắt lời Diệp Lạc.
“Đại sư huynh chuyện này còn cần nghĩ sao? Người nào lợi hại người đó đi,
mấy bọn ta đánh một trận, người nào thắng người đó đi là được.”
Tô Càn Nguyên tùy ý nói.
“Đệ…”
Diệp Lạc ngẩn người, nhìn về phía sư đệ sư muội khác.
“Các ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệp Lạc hỏi đám sư đệ sư muội.
“Có thể.”
Những người khác nhao nhao gật đầu.
Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.
Bọn họ không phải muốn tranh thứ tự người nào đến đại lục khác, bọn họ muốn,
là muốn nhìn xem giữa các đồng môn, chiến lực của mình mạnh thế nào.
Bọn họ, đã lâu rồi không so tài.
“Vậy thì đi thôi, đến bầu trời chiến đấu, không cần lo lắng dư âm, ta sẽ xử lý tốt
thay các ngươi, Tư Nhạc, tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, bốn ngươi không cần đi, ở
lại đây.”
Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, nói một câu.
Nghe thấy những lời này, ngoại trừ đám Tư Nhạc, những người khác đều nhao
nhao chắp tay với Diệp Lạc, sau đó cùng bay ra bên ngoài.
Diệp Lạc nhìn thoáng qua đám sư đệ sư muội bay đi, lập tức dời mắt nhìn về
phía đám Tư Nhạc.
“Ba các ngươi nên bắt đầu sáng tạo Thánh Địa, đệ tử của Vô Đạo Tông chúng
ta ra ngoài, đa số đều khai sáng Thánh Địa.”
“Đương nhiên, nếu các ngươi có ý nghĩ khác, cũng có thể nói ra.”
Diệp Lạc coi như không có Tư Nhạc.
Nói đùa, Tư Nhạc là một đại chiến lực của Thái Nhất Kiếm Tông hắn ta, người
ta không muốn đi khai sáng Thánh Địa, ở lại Thái Nhất Kiếm Tông, hắn ta sẽ
không đuổi người ta đi.
“Khai sáng Thánh Địa? Nhưng mà đại sư huynh, sư tôn… Sư tôn chưa bảo bọn
ta xuất sư, bọn ta không thể rời đi…”
Tử Tô ấp úng nói.
“Đúng vậy, đại sư huynh, sư tôn còn chưa bảo bọn ta xuất sư.”
Xi Già cũng nói như thế.