Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 923

Nhưng mà sau khi Diệp Lạc biết rõ tin tức các đại lục xong, thì hơi sửng sốt

một lát.



Thái Nhất Kiếm Tông, trên đại điện chủ phong.

Diệp Lạc kinh ngạc nhìn mấy quyển trục trước mặt mình, bên trong ghi lại tin

tức mỗi đại lục.

Nói tóm lại, mỗi đại lục đều vô cùng kỳ lạ, có hệ thống tu luyện khác nhau, nói

một cách chính xác, có một số thậm chí không tính là tu luyện, là một loại hệ

thống năng lượng đặc biệt.

Ví dụ như có một đại lục đầy ác ma ở, có một đại lục dị năng gì đó.

Những thứ này Diệp Lạc có thể lý giải.

Đại lục bọn họ cũng sinh ra cường giả khiến Diệp Lạc coi trọng.

Nhưng trong đó có một đại lục, Diệp Lạc vô cùng mơ hồ.

Đó là một…

Đại lục phàm nhân?

Không thể tính là một đại lục phàm nhân được.

Là một đại lục tu võ đạo? Cũng là võ đạo mạnh hơn phàm nhân một chút?

Nghe nói trong đại lục này có một vị chí cường giả tu tiên đạo, ngoại trừ vị tu

tiên kia ra, những người khác đều yếu một cách gà cay.

“Đại lục này…”

“Thú vị.”

Diệp Lạc hơi híp mắt, tính toán tự mình qua đó xem một cái.

Nhìn xem rốt cuộc đại lục này xảy ra chuyện gì.

Đại lục này kéo sức chiến đấu của quần thể bọn họ một cách nghiêm trọng.

Hắn ta tất phải đi xem mới được.

Diệp Lạc nghĩ tới đây, đang định khởi hành đến đó.

Bên ngoài có một đệ tử đột nhiên đi vào.

“Tông chủ! Có người bên tổ đình tới! Đang ở dưới sơn môn!”

Đệ tử kia vội vàng nói.

“Hả?”

Diệp Lạc khẽ nhíu mày.

Tổ đình không phải là Vô Đạo Tông sao?

Hiện giờ trong Vô Đạo Tông giống như không còn đệ tử?

Tất cả đệ tử đều ra ngoài du lịch mà.

Là người nào tới đây?



Đại lục Thần Hành nối liền với rất nhiều đại lục, trong đó, đại lục Vô Cực ở

phía tây đại lục Thần Hành.

Đại lục Vô Cực và đại lục Thần Hành nối liền với nhau, đương nhiên sẽ dễ dàng

sinh ra mâu thuẫn, cho nên giữa hai đại lục, đây đó đều dựng lên một hùng

quan.

Nhưng mà, phần lớn đại lục Vô Cực là phàm nhân.

Cho nên cửa khẩu đại lục Vô Cực, đến bây giờ vẫn chưa xây dựng xong.

Trái lại hùng quan của đại lục Thần Hành, đã sớm thành lập.

Chẳng qua phía trên không có tu sĩ gì, chỉ có binh lính phàm tục đóng quân.

Giống như ở trong mắt những người kia, đại lục Thần Hành vẫn luôn không

phòng bị đại lục Vô Cực, thực sự là đại lục Vô Cực quá yếu.

Lúc này, trên không biên quan đại lục Vô Cực.

Ở bên cạnh Diệp Lạc, có một đứa bé đang đứng.

Quanh người đứa bé này chỉ có khí tức cảnh giới Luyện Khí, nhưng khí tức này

rất ngưng thực.

Ngưng thực tới mức có thể nói là khủng bố.

Khí tức hai người không lưu tâm va chạm, vậy mà khí tức của đứa bé này

không bị tách ra trước tiên, mà có thể chống đỡ.

“Nhóc Từ, ngươi nhìn đại lục này xem, có thể nhìn ra thứ gì?”

Diệp Lạc gió tay chỉ đại lục phía trước, nhẹ giọng hỏi.

Sau khi hắn ta nói xong, ánh mắt nhìn về phía đứa bé bên cạnh.

Đứa bé này không phải là nhóc Từ của Vô Đạo Tông sao?

Chẳng qua nhóc Từ hiện giờ, hơi khủng bố.

Khí tức toàn thân ngưng thực tới cực hạn.

Dựa theo lời nói của đối phương, cảnh giới Luyện Khí đã đếm không được bao

nhiêu lần?

Tuy Diệp Lạc cảm thấy thán phục, nhưng không phải không thể tiếp nhận, chỉ

có thể cảm khái sự đặc biệt của nhóc Từ.

Nói tới nhóc Từ, cũng vô cùng phức tạp.

Dựa theo lời nhóc Từ này, là tới rèn luyện, một mình ở lại trên núi quá nhàm

chán.

Diệp Lạc biết rõ chuyện này, đương nhiên khi tới đại lục Vô Cực xem, thuận tay

dẫn nhóc Từ đi cùng.

“Đại lục này… Ta không thấy rõ, chúng ta có thể bay lên một chút, nhìn càng

toàn diện hơn không?”

Nhóc Từ quay đầu, đôi mắt vô cùng trong suốt nhìn Diệp Lạc.

“Có thể.”

Diệp Lạc khẽ gật đầu.

Giọng nói vừa ngừng, một tay hắn ta dẫn theo nhóc Từ, bóng dáng cử động, bay

lên trên cao hơn.

Chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã đi tới chỗ cao.

Từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy cả đại lục Vô Cực.

“Bây giờ thế nào?”

Diệp Lạc mở miệng dò hỏi.

“Ta nhìn xem.”

Nhóc Từ nói một câu như vậy, rồi mở to mắt, quay mặt nhìn phía dưới.

Đứa nhóc nhìn chằm chằm đại lục Vô Cực rất lâu rất lâu, cuối cùng cái miệng

nhỏ khẽ cử động, nói ra một câu.

“Đại lục này, hình dáng rất giống một cái chân gà.”

Nhóc Từ vô cùng nghiêm túc nói.

Diệp Lạc: “?”

Ta bảo ngươi nhìn cái này sao?

Ta bảo ngươi nhìn xem đại lục này có chỗ nào kỳ lạ hay không, ngươi lại nói

với ta, đại lục này giống chân gà ư?

Gương mặt Diệp Lạc âm trầm, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng không thể mở

miệng.

Hắn ta phát hiện, nhóc Từ này, hình như dần dần biến thành…

Con hàng ham ăn?

“Thôi bỏ đi, đi thôi, theo ta đi xuống một chuyến.”

Diệp Lạc hơi bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn ta kéo nhóc Từ, bay xuống phía dưới.

Rõ ràng là Diệp Lạc không còn tâm tư tiếp tục nói chuyện với nhóc Từ.

Tính bay đến trong đại lục Vô Cực, quan sát xem.
Bình Luận (0)
Comment