Đồng thời hắn vung tay lên, phía sau 15 bồ đoàn, lại xuất hiện 4 bồ đoàn.
Theo giọng nói của hắn vang lên, 19 người của Vô Đạo Tông đi tới.
Sau khi bọn họ đi tới, lần lượt hành lễ với Sở Duyên, đối với tư thái của Sở
Duyên bọn họ cảm thấy kinh hãi, nhưng không hỏi nhiều cái gì.
Đương nhiên là Sở Duyên xua tay bảo bọn họ miễn lễ, sau đó bảo bọn họ tìm
chỗ ngồi xuống.
Sở Duyên không nhiều lời, nhưng mọi người của Vô Đạo Tông đều hiểu cấp
bậc lễ nghĩa.
Bọn họ nhường vị trí đầu cho 15 đệ tử của Vô Đạo Tông, lần lượt dựa theo trình
tự mà ngồi.
Sau đó mới đến lượt Từ Ngự, Lý Nhị Cương, Ngao Dạ, Ngao Ngự.
Sau khi mọi người ngồi xuống, chuyện đầu tiên là các đệ tử muốn chứng thực
thân phận của Thao Thế.
Nhưng không đợi bọn họ mở miệng, Sở Duyên đã mở miệng.
“Hắn là sư đệ thứ 15 của các ngươi, Thao Thế, đúng là đệ tử của ta.”
Chỉ nghe Sở Duyên nói như vậy.
Mọi người nghe thấy thế, lập tức yên tâm.
Bọn họ thực sự sợ, Thao Thế là lừa người ta.
Chuyện này giải quyết, mọi người của Vô Đạo Tông nhìn về phía Sở Duyên,
muốn hỏi điều gì đó, nhưng không dám hỏi, chỉ có thể cả đám đầy trông mong.
“Có vấn đề gì sao? Các ngươi lần lượt hỏi đi, vi sư có thể trả lời mỗi người một
câu hỏi.”
Sở Duyên cảm thấy buồn cười, lắc đầu mở miệng nói.
Những lời này vang lên, vẻ mặt mọi người của Vô Đạo Tông kinh hãi.
Cả đám dời mắt nhìn về phía Diệp Lạc.
Dựa theo bối phận, đương nhiên để Diệp Lạc lên trước.
Diệp Lạc cũng nghiêm túc, lúc này đứng dậy.
“Xin hỏi sư tôn, Thiên Đạo tranh giành, kết quả thế nào? Còn nữa đám lão tổ
chết trận kia, nên xử lý như thế nào?”
Tuy Diệp Lạc biết kết quả, nhưng hắn ta vẫn muốn xác nhận lại lần nữa.
“Sao ngươi lại hỏi chuyện này? Nói với ngươi cũng không sao, Nguyên Sơ
thua, Thiên Đạo cũ thua chạy trốn, không biết đi nơi nào, đám lão bất tử kia vốn
nên diệt vong trong thời đại cũ, đây là Thiên Đạo luân hồi. Nhưng niệm chiến
đấu vì thời đại mới, sẽ chuyển thế chi thân không tệ.”
Sở Duyên không ngờ Diệp Lạc sẽ hỏi chuyện này, nhưng vẫn kiên nhẫn giải
đáp.
“Cảm ơn sư tôn đã giải đáp.”
Diệp Lạc chắp tay cúi đầu, ngồi lên trên bồ đoàn lần nữa.
Sở Duyên khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Trương Hàn.
“Đệ tử Trương Hàn bái kiến sư tôn.”
Trương Hàn vô cùng thành thật cúi người thi lễ trước, có vẻ nho nhã.
“Có chuyện nói thẳng, không cần phải như vậy, ngươi có tính cách gì, vi sư còn
không biết sao?”
Sở Duyên dở khóc dở cười.
“Khụ khụ, sư tôn, vậy đệ tử hỏi, chuyện đó… Sư tôn, người, bây giờ người là
tình huống gì?”
Trương Hàn thật cẩn thận hỏi.
“Thiên Đạo là vi sư, vi sư không phải Thiên Đạo.”
Sở Duyên nói một câu tràn ngập thâm ý.
“Chuyện này, vâng, sư tôn, ta đã hiểu.”
Trương Hàn mơ mơ màng ngồi xuống.
Kế tiếp, Tô Càn Nguyên đứng dậy.
“Xin hỏi sư tôn, hiện giờ người có cảnh giới gì?”
“Thiên Đạo không có cảnh giới, Thiên Đạo là đạo, kế tiếp.”
“Sư tôn, vậy hiện giờ, người còn là sư tôn bọn ta không?”
“Còn, đương nhiên còn, vi sư vẫn luôn là sư tôn của các ngươi, có thể yên tâm
chuyện này, kế tiếp.”
“Sư tôn, xin hỏi…”
…
Một đám đệ tử liên tục hỏi.
Rất nhanh, mười đệ tử đều hỏi xong.
Chỉ trong nháy mắt Xi Già đi tới hỏi.
Câu hỏi của Xi Già cũng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
“Sư tôn, con đường tương lai của đám đệ tử, ở nơi nào? Hiện giờ phi thăng chi
lộ bị đoạn tuyệt, tương lai của đám đệ tử, nên làm thế nào đây?”
Những lời này của Xi Già, hấp dẫn mọi người.
Hiện giờ thông đạo phi thăng bị đứt đoạn, muốn mở ra lần nữa, chắc chắn sẽ
khiến thượng giới chú ý.
Ngọc Hư Cung ở thượng giới sẽ không bỏ qua cho giới này.
“Việc này không cần lo lắng, trước khi các ngươi muốn phi thăng, có thể tới chỗ
vi sư nói một tiếng, vi sư sẽ mở thông đạo phi thăng cho các ngươi, cho các
ngươi phi thăng, chuyện thượng giới không cần để ý tới.”
Sở Duyên lắc đầu, mở miệng nói.
Hắn đã là Thiên Đạo, cũng là thần quang, càng có nhân tính.
Chuyện hắn có thể quản nhiều lắm.
Thượng giới dám vươn tay về giới này của hắn, hắn sẽ dám trắng trợn ra tay.
Tuy không thể tru sát, nhưng giam giữ không là vấn đề đúng không?
Cần lý do ư?
Mạo phạm Thiên Đạo, lý do này đủ chưa?
Theo Sở Duyên biết, quy cách của Thiên Đạo còn rất cao.
Thượng giới có Thiên Đạo của thượng giới, hạ giới cũng có hạ giới.
Hơn nữa hai bên có liên quan tới nhau, mạo phạm Thiên Đạo là tội lớn, điểm
này không thể hoài nghi…
…
Trên quảng trường đại điện, Sở Duyên lần lượt giải thích nghi ngờ cho mọi
người của Vô Đạo Tông.
Rất nhanh, tất cả mọi người đã hỏi xong, chỉ còn lại Từ Ngự ấp úng, không biết
nên hỏi hay không.
Từ Ngự này như vậy, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, ngay cả Sở
Duyên cũng rủ mắt.