Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 606

Edit: Fang 

Beta: Wendy

Ngân Tô chắc chắn bộ trưởng đã tắt thở, gương mặt bà ta hiện lên màu xanh đen bất thường, khóe mắt và khóe môi đều có máu màu đen nâu chậm rãi chảy ra.

Xem ra bà ta vẫn ăn cái sandwich đó.

Thuốc độc không màu không vị đúng là hữu ích, không ai nhận ra được.

Có lẽ bộ trưởng phát hiện ra cơ thể có chỗ bất thường, mất đi năng lực hành động, nhưng chưa tử vong ngay lập tức, dưới sự giúp đỡ của A Tú, bà ta xác định được người hạ độc là ai.

Thương lượng để A Tú lừa cô tới đây rồi giết.

A Tú… Chắc hẳn ban đầu cô ta muốn giúp bộ trưởng thật.

Nhưng sau khi đưa cô tới đây, cô ta đã thay đổi chủ ý, lựa chọn g**t ch*t bộ trưởng. 

Ngân Tô nhìn A Tú hai tay dính máu, đứng một bên run bần bật, cũng không biết là sợ vì đã giết bộ trưởng hay là sợ cô…

Đương nhiên, bất kể là vế nào thì cũng không quan trọng.

Ngân Tô tìm tất cả mọi thứ trên người bộ trưởng ra, chẳng mấy chốc đã tìm thấy chìa khóa phòng làm việc của bộ trưởng. 

Ngoài ra, cô còn tìm thấy một phong thư.

Trong phong thư không có thư, chỉ có một vật kim loại hình hoa anh đào, hơi giống cúc áo… Mắt thường không nhìn ra được điểm đặc biệt. 

【Cúc áo hoa anh đào · ?】

“Đây là cái gì?” Ngân Tô giơ cúc áo lên hỏi A Tú. 

A Tú lúng túng trả lời: “Cúc áo…”

“Để làm gì?”

A Tú lắc đầu: “Tôi không biết… Những thứ này đều do bộ trưởng quản lý, bà ta sẽ không nói cho chúng tôi.”

Ngân Tô nhìn chằm chằm cô ta mấy giây, sau đó rời ánh mắt, dặn dò A Tú: “Kéo bà ta xuống nhà bếp xử lí đi.”

“Nhưng… Nhưng mà…”

“Nhưng mà cái gì? Đừng nói với tôi là cô chưa từng xử lý chuyện này đấy.” Ngân Tô đứng dậy, hai tay đút túi, đi tới bên cạnh A Tú, nụ cười nơi khóe môi mang theo vẻ pha trò: “Giống như mọi khi mấy người hay làm ấy, rất đơn giản.”

Đồng tử A Tú hơi co lại, trái tim bắt đầu đập điên cuồng. 

Nhưng Ngân Tô lại không nói gì thêm, đi qua người cô ta.

Khi đi tới cửa cô mới quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng bao trùm lấy A Tú: “Đừng gây chuyện sau lưng tôi, nếu không người tiếp theo chính là cô đấy.”

A Tú nhìn Ngân Tô biến mất ở ngoài cửa, sức lực trong cơ thể như bị rút cạn, cô ta ngã ngồi xuống đất.

***
***

Ngân Tô lại tới phòng làm việc của bộ trưởng, lấy chìa khóa ra mở cửa.

Phòng làm việc của bộ trưởng không rộng rãi lắm, dù sao cũng là một không gian bí mật, chiếm dụng quá nhiều không gian sẽ rất dễ bị người khác phát hiện. 

Một bàn làm việc, một giá sách, còn có một góc nhỏ tiếp khách đơn giản. 

Trên giá sách, một nửa là sách, một nửa là túi hồ sơ, tiếc rằng trên túi hồ sơ không có bất cứ chú thích nào.

Ngân Tô trực tiếp sử dụng thuật giám định, xác định tổng thể xem nơi nào có vấn đề trước, sau đó tìm từng nơi từng nơi một.

Trên bàn làm việc không có phát hiện gì lớn, bộ trưởng làm việc vẫn rất nguyên thủy, không hề có thiết bị điện tử nào, tất cả những thứ cần thiết đều dùng giấy để ghi chép.

Dưới mặt bàn có một cái két sắt, két sắt có thể mở bằng mật khẩu, cũng có thể mở bằng chìa khóa. 

Ngân Tô không biết mật khẩu.

Nhưng lúc trước cô đã tìm thấy một chiếc chìa khóa…

Ngân Tô lấy chìa khóa ra, dễ dàng c*m v** ổ, cô thử xoay chìa khóa ——

Tiếng ổ khóa chuyển động khẽ vang lên, sau đó ‘cạch’ một tiếng.

Mở rồi!

***
***

Trong két không có thứ gì khác, chỉ có sổ sách, từng chồng từng chồng sổ sách.

“…”

Ngân Tô tiện tay lấy một quyển ra, bên trong ghi chép chi tiết những khoản chi tiêu của biệt thự.

Còn có một vài ghi chép liên quan đến biệt thự… Chẳng hạn như hôm nào biệt thự tu sửa ở đâu ở đâu, hôm nào tiểu thư nào làm vỡ đồ gì, mua thêm thứ gì…

Tóm lại, ghi chép vô cùng chi tiết.

Sổ sách quá nhiều, Ngân Tô xem mà hoa cả mắt, cô tùy ý lật giở mấy quyển rồi không xem nữa.

Cứ xem sổ sách như vậy, cô hoàn toàn không thể nhìn ra có vấn đề gì —— Chủ yếu là do quá nhiều.

Ngân Tô đặt sổ sách sang một bên, bắt đầu tìm những thứ khác.

Ở trong một ngăn kéo khóa nhưng có thể dùng chìa khóa vạn năng để mở, cô phát hiện một chiếc cúc áo giống với cái cô vừa mới tìm thấy trong phong thư.

Ngân Tô cẩn thận so sánh hai cúc áo, có chỗ không giống nhau lắm.

Mặt sau của cúc áo có chữ số.

Cái trong phong thư là 12, cái trong tay cô là 0, cũng không biết con số này có ý nghĩa gì.

Tìm trên bàn làm việc xong, Ngân Tô dừng ánh mắt trên giá sách sau lưng.

Tuy có rất nhiều túi hồ sơ trên giá sách nhưng không phát hiện vấn đề gì lớn.

Chỉ là hồ sơ của những tiểu thư từng được biệt thự Ngân Sơn bồi dưỡng. 

Sớm nhất là từ hai mươi năm trước, nhưng đây có phải là hồ sơ sớm nhất của biệt thự Ngân Sơn hay không thì không thể biết được.

Ngân Tô còn tìm thấy hồ sơ của người chơi, nhưng trong túi hồ sơ chỉ có của bốn người… thiếu hai.

Hồ sơ trong túi được phân loại theo khoảng thời gian tiến vào biệt thự Ngân Sơn, nếu NPC đã nói đây là nhóm tiểu thư đầu tiên sau khi biệt thự xảy ra chuyện thì chắc chắn hồ sơ của sáu người phải được để cùng nhau.

Tại sao lại thiếu hai?

Trên hồ sơ có ảnh, thiếu Vu Uẩn và Hoa Hồng Lê. 

Hôm qua Vu Uẩn bị ‘Hách Huệ’ bắt nạt trong nhà ăn, còn đêm qua Hoa Hồng Lê cũng không thể khống chế cơ thể, bị quái vật làm bị thương…

Giữa bọn họ có điểm gì chung?

Tại sao hồ sơ lại thiếu?

Trong những túi hồ sơ khác, có phải cũng sẽ thiếu một ít hồ sơ hay không?

“Matsushima Haruna… Ozawa Hayo…”

Túi hồ sơ bị sắp xếp lung tung, Ngân Tô chỉ có thể mở tất cả các túi ra, xem từng túi từng túi một.

Nhưng cô đã mở tất cả các túi hồ sơ ra rồi mà vẫn không tìm thấy hồ sơ của Matsushima Haruna và Ozawa Hayo.

***
***

Ngân Tô lấy sổ sách ra, bắt đầu lật tìm lần nữa.

Đối chiếu với sổ sách trong khoảng thời gian người chơi tiến vào biệt thự Ngân Sơn, bên trong có ghi chép về ‘học phí’ nhưng chỉ có bốn phần, khớp với hồ sơ.

Vẫn thiếu hai…

Học phí mắc như vậy mà có người lại không bị thu? Cũng không thể là biệt thự Ngân Sơn làm từ thiện chứ?

Từ thiện…

Ánh mắt Ngân Tô dừng ở khoản chi tiêu, có một mục được ghi là ‘trao gửi yêu thương’, số tiền rất lớn, hơn nữa khoảng thời gian cũng khớp… Còn đúng lúc có hai khoản chi trao gửi yêu thương. 

Ngân Tô lập tức kiểm tra khoản trao gửi yêu thương trên sổ sách, đánh dấu xong thì đi tìm hồ sơ có khoảng thời gian tương ứng.

Mỗi lần thu ‘học phí’ chắc chắn sẽ có khoản chi ‘trao gửi yêu thương’, không lần nào là ngoại lệ.

Số lần chi tiêu không có quy luật, có lúc một lần, có lúc ba bốn lần.

Học phí tương ứng với số lượng hồ sơ trong túi, vậy chắc hẳn ‘trao gửi yêu thương’ tương ứng với số hồ sơ bị thiếu.

Ngân Tô không cảm thấy biệt thự Ngân Sơn sẽ làm từ thiện thật, chắc chắn nơi này có điều gì đó bị che dấu.

Thông qua đối chiếu, Ngân Tô nhanh chóng xác định được, trước khi biệt thự xảy ra chuyện, cũng chính là khoảng thời gian Matsushima Haruna vào biệt thự, đáng lẽ phải thiếu bốn hồ sơ.

Ngoài Matsushima Haruna và Ozawa Hayo ra vẫn còn hai người.

Trong hồ sơ bị biến mất có thứ gì? Tại sao phải giấu đi? Hồ sơ của bọn họ sẽ ở nơi nào?

Ngân Tô quan sát phòng làm việc, nơi có thể tìm cô đều đã tìm, trong phòng làm việc cũng không còn nơi nào có thể giấu đồ, hơn nữa thuật giám định cũng không nhắc nhở gì…

Chẳng lẽ hồ sơ không ở đây?

Bình Luận (0)
Comment