Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 741

Edit: Lexi

Beta: Wendy 

Hải Đường không chắc chắn gọi một tiếng: “… Tiểu Bạch tiểu thư?”

Thỏ trắng lớn quay người lại đối diện với Hải Đường, đôi mắt thỏ đen láy nhìn chằm chằm cô ấy, giọng điệu nghiêm túc nói: “Bây giờ cô có thể gọi tôi là Đại Bạch.”

“…”

Bây giờ là lúc chỉnh sửa tên gọi sao?

Mặc dù giọng nói thì quen thuộc nhưng Hải Đường vẫn có chút cảnh giác: “Cô không phải là NPC đóng giả đấy chứ? Cái này cô có tháo ra được không?”

“Không được.” Ngân Tô thở dài: “Chưa hoàn thành công việc thì không tháo ra được.”

“??” Công việc? Nhận nhiệm vụ phụ sao?

Hải Đường cẩn thận xác nhận thân phận người chơi của Ngân Tô, Ngân Tô cũng phối hợp, xác định thỏ trắng lớn trước mặt là người chơi chứ không phải NPC đóng giả, lúc này Hải Đường mới thở phào nhẹ nhõm.

Hải Đường nhớ tới cô bé vừa nãy, quay đầu nhìn cô bé váy đỏ giữa đường.

Nhưng ở đó làm gì còn cô bé nào nữa.

“Tiểu Bạch tiểu thư, vừa nãy cô có nhìn thấy cô bé đó không?”

“Chị đang nói em sao?” Cô bé thò đầu ra từ sau lưng Ngân Tô, cười ngọt ngào, nhìn thẳng vào mắt Hải Đường: “Chị gái thật là xinh, em thích chị lắm! Chị nhìn…”

Ngân Tô vội bịt miệng Đại Lăng lại, chặn những lời phía sau của cô bé, đồng thời đẩy cô bé ra sau lưng mình.

Khuôn mặt cô bé bị che khuất hoàn toàn, Hải Đường giật mình lùi lại một bước, nghi ngờ dời mắt đi.

Vừa nãy khi cô bé đó nói chuyện với mình, trong lòng cô ấy lại thấy cô bé rất đáng yêu…

Đại Lăng đẩy bàn tay lông xù của Ngân Tô ra, từ khe hở nhìn chằm chằm Hải Đường, khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn đầy vẻ ác ý và khao khát…

Hải Đường không dám nhìn thẳng vào mắt cô bé: “Nó…”

“Vật nuôi nhỏ.” Ngân Tô thở dài, giống như một bà mẹ già bất lực: “Hơi nghịch ngợm, lần sau nếu gặp phải, nhớ đừng tùy tiện nói chuyện với nó.”

“??” Nuôi? Vật nhỏ?

“Sao cô lại ở đây một mình? Những người khác đâu?” Ngân Tô dừng lại một chút, giọng điệu chậm rãi trở nên nặng nề: “Không phải là chết hết rồi chứ?”

Hải Đường không phân biệt được giọng điệu của cô là quan tâm hay gì khác: “Không phải.”

“Vậy thì tốt, vẫn hy vọng mọi người có thể sống lâu hơn một chút.”

“??”

Không thể sống mãi sao?

Hải Đường cố gắng bình tĩnh lại, lờ đi cô bé đang nhìn chằm chằm mình: “Tôi đến tìm cô.”

Ngân Tô nhìn cô ấy hai lần, trước tiên vỗ đầu Đại Lăng, dặn dò cô bé: “Còn thiếu năm người nữa, nhóc đi bắt đi, đừng có ham chơi, bắt được rồi thì về, nếu không sẽ đến lượt chị đi bắt nhóc đó, để chị bắt được thì nhóc chết chắc.”

“Vâng.” Khuôn mặt Đại Lăng biến mất bên cạnh Ngân Tô, chiếc váy đỏ cũng từ từ khuất dạng.

Trong lòng Hải Đường đầy dấu chấm hỏi, gì mà còn thiếu năm người? Chẳng lẽ là những du khách vừa bỏ chạy sao?

Trước đó mấy NPC nói ‘những người muốn rời khỏi công viên mới đi ứng tuyển làm thú bông’, đây là cách đúng đắn để rời khỏi công viên giải trí sao?

“Tìm tôi làm gì vậy?” Đợi Đại Lăng đi rồi, Ngân Tô mới hỏi Hải Đường.

Hải Đường kìm nén nghi ngờ trong lòng trước, không nói lời thừa thãi, đi thẳng vào vấn đề: “Hạng mục Truyền thuyết thị trấn cổ tích, cô đã vượt qua chưa?”

“Chưa.”

Hải Đường: “Vậy chúng ta có thể cùng nhau vào chung không?”

Ngân Tô: “Tổ đội à?”

Hải Đường suy nghĩ kỹ một lát rồi lắc đầu: “Chỉ là cùng nhau vào thôi.”

Tổ đội đồng nghĩa với trách nhiệm, nhưng người trước mặt rõ ràng không có tinh thần trách nhiệm gì, không thể lập đội.

Nhưng cô rất mạnh, hai trò chơi trước cô đều vượt qua một mình, đi cùng cô có thể tránh được một số nguy hiểm.

Ngân Tô nhìn Hải Đường bằng ánh mắt kỳ lạ: “Cửa lớn rộng mở, ai muốn vào đâu phải tôi quyết định. Tôi thì không sao cả, chỉ sợ cô hối hận thôi.”

Hải Đường không hiểu cô ấy sẽ hối hận điều gì: “Tiểu Bạch tiểu thư đồng ý rồi sao?”

Ngân Tô nhún vai, bàn tay lông xù xòe ra giữa không trung: “Nhưng tôi không đi bây giờ đâu, tôi có việc quan trọng hơn…”

Nói đến đây, dường như cô nghĩ đến chuyện gì vui vẻ, không nhịn được cười thành tiếng.

“…” Việc quan trọng hơn là bắt du khách sao? “Chúng tôi đã vượt qua hai hạng mục rồi, hôm nay cũng không định chơi thêm hạng mục mới nữa.”

Nói xong chuyện chính, Hải Đường mới hỏi Ngân Tô về bộ đồ thú bông.

“À, tôi chỉ muốn mặc vào để hù dọa NPC… Ai ngờ nó lại giao nhiệm vụ cho tôi, trò chơi đúng là yêu tôi quá mà.”

Hải Đường suýt chút nữa nghẹn lại, đây là yêu sao?

Thứ này có thể tùy tiện mặc vào sao?

Không sợ mặc vào rồi không cởi ra được à…

Hải Đường kể cho Ngân Tô nghe những lời cô ấy nghe được từ NPC trước đó.

Ngân Tô giống như đang suy nghĩ, cô vẫn chưa biết phần thưởng là gì nên không thể chắc chắn thông tin mà NPC tiết lộ là thật hay giả.

Hải Đường lại dò hỏi thêm về nhiệm vụ của thú bông.

Đại Lăng chưa về, Ngân Tô đợi cũng chán nên tiện thể nói chuyện với Hải Đường.

Nghe nói nhiệm vụ là nhiệm vụ liên hoàn tăng dần, mà thú bông mời du khách sẽ bị từ chối, Hải Đường càng cảm thấy cách này không thích hợp để tùy tiện thử.

“Tôi còn vài tin tức, cô có muốn mua không?” Ngân Tô đột nhiên ghé sát lại: “Bán trọn gói cho cô, 400 nghìn điểm tích lũy.”

Tim Hải Đường đập mạnh: “400 nghìn?”

“Ừm.” Thỏ trắng lớn gật đầu: “Thấy cô là người của Cục điều tra nên tôi mới giảm giá cho cô đó, nếu không tôi phải bán một triệu.”

Hải Đường ngẩn người: “Cô… Sao cô biết tôi là người của Cục điều tra?”

“Bộ đồ này của cô không phải sao?”

Hải Đường nhìn bộ đồ tác chiến trên người mình, bộ đồ này mới được nghiên cứu chế tạo gần đây, số lượng không nhiều.

Thành viên bình thường đừng nói là có, ngay cả nhìn cũng chưa từng thấy, cô đã từng vào tổng bộ… Hay là cô cũng là thành viên của Cục điều tra?

Hải Đường nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ này, nếu là đồng nghiệp trong cục thì cần gì phải giấu giếm.

Cô hẳn là người chơi cấp cao có hợp tác với Cục điều tra.

Bất kể cô là ai, vấn đề cấp bách bây giờ là rời khỏi phó bản này, vì vậy Hải Đường lập tức đồng ý: “Thành giao.”

Hải Đường chuyển cho Ngân Tô 400 nghìn điểm tích lũy.

Chuyển khoản xong, Hải Đường nhìn cái tên tài khoản “Tô – người tốt siêu cấp” mà rơi vào trầm tư, lát sau ánh mắt hồ nghi rơi vào khuôn mặt lông xù của con thỏ trắng lớn.

Ngân Tô xác nhận đã nhận được điểm tích lũy, lập tức mở miệng, Hải Đường vội bỏ qua nghi ngờ trong lòng, nghiêm túc lắng nghe manh mối đổi bằng 400 nghìn điểm tích lũy.

“Vé giấy là chìa khóa để ra ngoài.”

“Vé giấy có hai loại, một loại có mã hóa, một loại không có, chỉ vé có mã hóa mới có thể rời khỏi công viên giải trí.”

“Vé có mã hóa, có thể và chỉ có thể chơi năm hạng mục.”

“Bất kể có vé hay không, những hạng mục đã chơi trong công viên đều được ghi lại, hãy trân trọng số lượt chơi.”

Ngân Tô vừa dứt lời, Hải Đường đã hỏi: “Năm hạng mục bao gồm cả hạng mục không bắt buộc sao?”

Ngân Tô sờ cằm thú bông: “Tôi nghĩ là bao gồm.”

Sắc mặt Hải Đường lập tức trở nên khó coi, Tông Hi Nguyệt đã chơi một hạng mục không bắt buộc.

Nếu những người khác lại gặp phải thú bông của hạng mục không bắt buộc…

Hải Đường không ngồi yên được nữa, đứng dậy tạm biệt Ngân Tô, đi tìm những người khác trước, phải cho họ biết không được chấp nhận lời mời của bất kỳ NPC thú bông nào của hạng mục không bắt buộc.

Còn về việc từ chối như thế nào… Vậy phải xem bản lĩnh của người chơi.

Bình Luận (0)
Comment