Edit: Lexi
Beta: Fang
Nếu lúc đó bọn họ nghe theo lời con thỏ kia, sau khi ra ngoài triệu hồi nó, có lẽ bây giờ đã chết hết rồi.
Phó bản tử vong mà…
“Trong một điều kiện nào đó, lời con thỏ nói có lẽ đúng.” Hải Đường lại không cho rằng hoàn toàn sai: “Ví dụ như thời gian.”
Quách Tân Võ không nói gì, lại ngồi phịch xuống đất, cậu ta nhìn Hồ Dược Minh đang nằm trên đất, nếp nhăn trên trán càng lúc càng sâu.
Không biết qua bao lâu, Quách Tân Võ đột nhiên lên tiếng: “Tôi biết làm thế nào để có được vé vào cửa.”
Hải Đường nghiêng đầu nhìn sang: “Làm thế nào?”
Quách Tân Võ ngẩng đầu nhìn cô ấy, một lát sau mới nói: “Thế giới Vui Vẻ có một trò chơi bắt buộc tên là Bóng bay sắc màu, tham gia trò chơi có thể nhận được vé vào cửa.”
Hải Đường kỳ lạ sao Quách Tân Võ lại kín miệng như vậy: “Sao trước đây cậu không nói ra? Có phải điều kiện tham gia trò chơi này có vấn đề gì không?”
Quách Tân Võ: “Trò chơi nhiều người chơi, ở trung tâm vòng tròn có một quả bóng bay đại diện cho vé vào cửa, người tham gia cần chọn ra một người đến khu trung tâm lấy bóng bay, những người còn lại phân bố xung quanh vòng tròn.
Người tham gia đồng thời di chuyển về phía trung tâm vòng tròn, giữ cho vòng tròn cân bằng không nghiêng, đồng thời đến được trung tâm, trò chơi thông quan.
Trong vòng tròn phân bố những quả bóng bay có màu sắc khác nhau, bóp nổ bóng bay có thể tăng/giảm trọng lượng của bản thân hoặc người đối diện, vòng tròn nghiêng, người chơi rơi xuống nước, bị loại.
Mà người tham gia lấy vé ở khu trung tâm, bóp nổ bóng bay mới có thể nhận được vé.
Nhưng một khi mất đi bóng bay trung tâm, tất cả những người tham gia đều bị loại.”
Tương đương với việc chỉ có người lấy bóng bay là thông qua trò chơi…
Hải Đường: “Người lấy bóng bay còn phải đối mặt với nguy hiểm gì?”
“Vị trí trung tâm sẽ hạ xuống theo số lượng bóng bay bị nổ.”
Rơi xuống nước đồng nghĩa với bị loại, người lấy bóng bay nếu phát hiện bản thân gặp nguy hiểm, chắc chắn sẽ chọn tự mình bóp nổ bóng bay.
“Cách chơi trò chơi chắc là phải vào trong mới biết, sao cậu biết trước được?”
NPC không thể tiết lộ cách chơi thật sự của từng hạng mục, nếu không bọn họ cũng không cần tự mình đi thử.
Quách Tân Võ lấy được quy tắc từ đâu? Cậu ta đã vào trong rồi sao?
“Đạo cụ.” Quách Tân Võ nói: “Nguyện vọng của con bạc, có thể biết được bất kỳ quy tắc nào của trò chơi lấy ‘trò chơi’ làm trò chơi, một phó bản chỉ có một cơ hội sử dụng.”
Quách Tân Võ dừng lại một chút, hỏi Hải Đường: “Cô nghĩ có nên nói cho bọn họ biết không?”
Hải Đường nhất thời bị nghẹn.
Theo lý thuyết thì nên nói cho bọn họ biết, dù sao bọn họ nhất định phải lấy được vé vào cửa.
Nhưng mà…
Trò chơi này nghe thôi đã thấy không mấy thân thiện.
Hải Đường: “Tạm thời đừng nói vội, tối mai nếu vẫn chưa tìm được cách lấy vé khác rồi hẵng nói.”
Bóng bay sắc màu là hạng mục bắt buộc, lại có thể nhận được vé vào cửa, cho nên bọn họ có thể đợi sau khi chơi xong bốn hạng mục bắt buộc khác rồi mới đưa ra quyết định này.
Quách Tân Võ gật đầu: “Nhóm Hạ Hiểu Lương thì sao?”
Bọn họ đã chơi trò chơi không bắt buộc nên thiếu một suất hạng mục bắt buộc, mà vé vào cửa lại giới hạn chỉ được trải nghiệm năm hạng mục, đây quả thực là một bài toán nan giải.
Hải Đường thở dài: “Không biết…”
“Cậu ở đây canh chừng Hồ Dược Minh, tôi đi cướp ba mẹ thử.” Hải Đường không quá xoắn xuýt vấn đề này, giải quyết khó khăn hiện tại của bọn họ trước đã.
Nếu không có ba mẹ, hạng mục tiếp theo bọn họ cũng không chơi được.
***
***
Ngân Tô vốn định tiếp tục tìm thú bông để bồi dưỡng tình cảm, kết quả tìm một vòng cũng không thấy ai, cho nên cô lại quay về trung tâm du khách.
Chỉ huy quái vật tóc dọn dẹp một chút, Ngân Tô kéo mấy cái ghế xếp cạnh nhau, trực tiếp nằm lên đó nghỉ ngơi.
Đến khi cô tỉnh dậy thì trời đã sáng rồi.
Ngân Tô nằm trên ghế không động đậy, xuyên qua cửa kính nhìn những du khách đi ngang qua bên ngoài.
Sáng sớm mà những du khách này vẫn tràn đầy năng lượng như vậy…
Tính kỹ ra, đây mới chỉ là…
Ngân Tô duỗi người một cái, mở cửa trung tâm du khách ra, những du khách vốn còn đang đi ngang qua cửa, thấy cô xuất hiện thì giật mình, sau đó như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ liền vội vàng tránh xa.
Wow!
Xem ra độ nổi tiếng của cô trong công viên giải trí lại tăng lên rồi nhỉ!
Ngân Tô liếc nhìn tiến độ mời du khách của mình, tối qua sau khi ra khỏi thị trấn cổ tích, cô không mấy chăm chỉ làm việc, cho nên tiến độ hiện tại không được tốt lắm.
【Tiến độ hiện tại: (23/150)】
Trước tối nay phải mời đủ 150 du khách… haiz.
Dân làm công thật khổ.
Cô phải xem cái phần thưởng tích lũy này rốt cuộc là cái gì!!
Nếu dùng thứ gì đó vớ vẩn để qua loa với cô, vậy thì dỡ tung cái công viên giải trí này… À, có chút hy vọng công viên giải trí keo kiệt cho phần thưởng rác rưởi rồi đây.
Sau khi Ngân Tô ra ngoài mới biết tại sao độ nổi tiếng của mình lại tăng lên.
Màn hình điện tử khổng lồ của tháp quan sát ở quảng trường trung tâm đang chiếu lặp đi lặp lại hình ảnh tạo hình thỏ bông của cô kèm theo tội trạng, còn nói vì lý do của cô mà nhiều khu vui chơi ở Vương quốc Động Vật phải ngừng hoạt động, quả thực tội không thể tha thứ, yêu cầu những du khách nhìn thấy cô lập tức báo cáo.
Ngân Tô: “…”
Không phải chứ, mấy khu vui chơi khác ngừng hoạt động thì có liên quan gì đến cô?
Cô cũng có đi chơi đâu, sao lại chụp mũ lung tung như vậy…
Ngân Tô đột nhiên lại nghĩ đến con công nhỏ mà NPC mang đi.
Phần lớn các trò chơi ở Vương quốc Động Vật đều liên quan đến động vật, chẳng lẽ động vật trong khu vực của bọn họ là nhập hàng từ thị trấn cổ tích?
À… thảo nào NPC kia lại kích động như vậy.
Sớm biết vậy thì đã cướp luôn cả con công nhỏ kia rồi…
Bồ tát mềm lòng chính là tôi!
Chẳng mấy chốc bồ tát Tô đã phát hiện ra tác hại của việc nổi tiếng – càng khó bắt được du khách hơn.
Không bắt được du khách thì không hoàn thành công việc, không hoàn thành công việc thì không nhận được phần thưởng rác rưởi, không nhận được phần thưởng rác rưởi thì không thể phá công viên giải trí…
Không được!
Thế là Ngân Tô lại gọi Đại Lăng không biết đang ở đâu về giúp cô làm công, cô còn tìm thêm một người giúp việc nữa – quái vật tóc.
Một người phụ trách bắt, một người phụ trách tẩy não.
Quả là một cặp đôi hoàn hảo.
Đại Lăng rất không vui khi phải đi làm nhiệm vụ cùng quái vật tóc, cô bé cảm thấy một mình mình cũng làm được. Nhưng cô bé lại không dám chống lại Ngân Tô, cuối cùng bĩu môi, đội quái vật tóc giống như con bạch tuộc đang bám trên đầu mà chạy đi xa.
Ngân Tô bận rộn làm việc, còn phải đối phó với mấy NPC thỉnh thoảng xuất hiện cố gắng bắt giữ cô, không có thời gian để ý đến những người chơi khác.
Cả buổi sáng cô không nhúc nhích, cả buổi sáng cũng không gặp ai khác, mãi đến khi gom đủ 150 tên xui xẻo, kết quả phía sau còn có một bất ngờ lớn.
【Tiến độ hiện tại: (150/150)】
【Công việc: Trước 9 giờ tối mai mời 300 du khách trải nghiệm hạng mục bắt buộc ‘Ma pháp xuyên không’.】
【Phần thưởng: Phần thưởng cộng dồn (hiện tại không thể xem).】
【Hình phạt: Nếu không hoàn thành công việc trong thời hạn quy định sẽ tự động nhận công việc này vĩnh viễn.】
Tốt!
Tốt tốt tốt!!
Ngân Tô tức đến bật cười, cái công việc chết tiệt này vẫn chưa xong nữa.
Nhưng Ngân Tô rất nhanh đã phát hiện ra lần này không giống trước, ‘Công việc hiện tại’ đã biến thành ‘Công việc’, cho nên đây rất có thể là nhiệm vụ cuối cùng rồi.
Mặc dù nhiệm vụ công việc rất đáng ghét nhưng Ngân Tô không chịu thua, ai bảo cô là một kẻ cứng đầu, cô nhất định phải xem cái phần thưởng cộng dồn kia là thứ rác rưởi gì.