Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 750

Edit: Lexi

Beta: Fang 

Ngân Tô vùi đầu hì hục đếm số người, thoáng chốc đã đến tối.

Đại Lăng giống như một sư phụ đuổi xác, dẫn một đám người từ xa trở về. Tóc cô bé rũ từ đỉnh đầu xuống, che khuất khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn từ xa giống hệt một phiên bản mini của Sadako.

Đại Lăng chạy đến trước mặt Ngân Tô, giật mạnh kéo quái vật tóc ném xuống chân Ngân Tô, giận dỗi nói: “Xuống đi! Đồ đáng ghét!”

“Đồ ngốc!”

Quái vật tóc mắng một tiếng, rụt vào bóng của Ngân Tô, không biết từ đâu chui vào một bộ đồ thú bông, rồi lại quấn quanh tóc Ngân Tô.

Trong một giây Đại Lăng liền thay đổi sắc mặt, ngoan ngoãn chỉ vào hàng du khách phía sau đếm: “289, 290… 299, 300, chị xem, không thiếu một ai nhé!”

Ngân Tô xoa đầu Đại Lăng, hài lòng nói: “Giỏi lắm, đi chơi đi.”

“Yay!”

Đại Lăng quay người bỏ chạy, chần chừ nửa giây cũng là bất kính với bé gấu.

【Tiến độ hiện tại: (300/300)】

【Chúc mừng bạn đã hoàn thành xuất sắc công việc, bạn có thể chọn một trong những phần thưởng sau đây làm thù lao.】

【Một, trở thành nhân viên vĩnh viễn của công viên.】

【Hai, vé vào cửa x1】

Ngân Tô: “…”

Hóa ra trở thành nhân viên của công viên giải trí lại là phần thưởng?

Người chơi không muốn phần thưởng như vậy đâu.

Đương nhiên, Ngân Tô cũng không muốn.

Vậy cô chỉ có thể chọn… 

Ngân Tô đi theo chỉ dẫn đến một địa điểm cụ thể để lấy vé vào cửa, đó là một tấm vé có mã hoá.

Khi trở thành thú bông có thể nhận được vé vào cửa… Lời Hải Đường nói là thật.

Thú bông có liên quan đến việc rời khỏi công viên giải trí.

Mời du khách chơi trò chơi nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế lại không dễ dàng, khối lượng công việc chồng chất cũng rất đáng sợ, muốn thông qua cách này để có được vé vào cửa… 

Trò chơi chẳng khác nào bày tỏ rõ ràng với bạn, đừng phí công nữa, tôi chính là muốn bạn chết.

Ngân Tô liếc nhìn tấm vé trong tay, nếu cô không có vé, vậy thì phần thưởng này thực ra cũng không tệ. Nhưng cô đã có rồi… vậy đây chính là một phần thưởng rác rưởi.

Cho nên, cái công viên giải trí này vẫn phải dỡ bỏ.

***

***

Thế giới Hạnh Phúc, hạng mục Vòng đu quay.

Ngân Tô đang xếp hàng, cô vẫn mặc bộ đồ thú bông thỏ.

Bộ đồ thú bông có thể cởi ra, nhưng Ngân Tô cảm thấy bộ đồ này khá đáng yêu nên không cởi.

Nhân viên làm việc dường như không biết chuyện xảy ra bên ngoài, thấy cô xếp hàng đóng dấu, ngoài việc không hài lòng với hành vi đóng hai vé của cô ra thì không có biểu hiện gì khác.

Ngân Tô đi vào bên trong, bắt đầu quan sát xung quanh, chỉ thấy bến tàu dẫn đến vòng đu quay, không thấy biển chỉ dẫn nào khác.

Cửa lên xuống khác nhau, lên từ bên này, xuống ở bên kia… bên kia mới là lối ra.

Cho nên sau khi đóng dấu, không chơi hạng mục mà trực tiếp rời đi là không được.

Trò chơi sẽ không để lại kẽ hở rõ ràng như vậy cho người chơi lợi dụng.

Ngân Tô đứng đó quan sát một hồi.

Nhưng giống như kết quả quan sát của Hải Đường, khi cabin mở cửa, chỉ có một du khách bước xuống, người còn lại không thấy đâu.

Khi mở cửa đón khách, có thể thấy cabin khác với cabin thông thường. Sau khi người lên, hai người ngồi đối diện nhau, nhưng ở giữa lại bị ngăn cách, tạo thành một không gian độc lập.

Ngân Tô đứng bên cạnh nhìn một hồi, cuối cùng cũng chọn được một NPC khiến cô hài lòng, cô bước tới chặn người kia lại, lên tiếng mời: “Chị ơi, chị có thể đi vòng đu quay với em không?”

“Hả… nhưng chị có bạn trai rồi.” NPC du khách không đi được, đành phải từ chối: “Chị muốn đi cùng bạn trai, em tìm người khác đi.”

Ngân Tô liếc nhìn bạn trai của NPC du khách, cả hai người đều có nhan sắc không tệ, đứng cạnh nhau rất xứng đôi, lúc này cũng đang nắm tay nhau, có thể thấy rất ân ái.

Nhưng lên vòng đu quay, cuối cùng chỉ có một người sống sót… 

Ngân Tô: “Chị yêu anh ta nhiều không?”

“Đương nhiên rồi.” NPC và bạn trai nhìn nhau, cả hai đều lộ vẻ ngọt ngào: “Chị và bạn trai chị rất yêu nhau.”

“Yêu nhau đến mức nào? Có thể chết vì đối phương không?”

“Đương nhiên, bọn chị đã thề sống chết có nhau.”

Bạn trai cũng gật đầu theo: “Đúng vậy.”

Giọng Ngân Tô đột nhiên vui mừng hớn hở: “Vậy thì tốt quá.”

NPC bị con thỏ trắng trước mặt đột nhiên kích động làm cho giật mình, trên mặt lộ ra vài phần mơ hồ, tốt cái gì chứ? Nó kích động như vậy làm gì?

NPC du khách còn chưa kịp phản ứng, con thỏ đối diện đã móc ra chiếc rìu vung lên hạ xuống, cô ta và bạn trai ngay lập tức bị chia lìa.

Đã yêu nhau đến vậy, mình không giúp bọn họ một tay thì thật có lỗi với tình yêu cảm động trời đất của bọn họ, để anh ta chết trước một bước, lát nữa sẽ cho cô ta đi cùng.

Con thỏ trắng đưa tay về phía cô ta, giọng nói dịu dàng: “Bây giờ chị không có bạn trai nữa rồi, có thể đi cùng em không?”

“…”

Cô ta có thể nói không chắc?

Cái chết của bạn trai không khiến NPC liếc mắt nhìn thêm một lần nào, ngược lại cô ta có chút sợ hãi Ngân Tô, cuối cùng run rẩy đưa tay cho Ngân Tô nắm.

“Đừng lo lắng, nhanh thôi…” Ngân Tô cười một tiếng, trong giọng nói tràn đầy vui vẻ.

Nhanh cái gì?

NPC không biết, chỉ cảm thấy đáy lòng lạnh lẽo, bất an bước đến bến tàu, lên cabin.

Giữa cabin có một tấm kính, con thỏ trắng đang nắm tay cô ta buộc phải buông ra, cô ta lập tức chui vào bên trong cabin, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Ngân Tô đi theo lên, cửa cabin đóng lại, Ngân Tô nghe thấy tiếng khí nén giống như tiếng đóng cửa xe buýt, tấm kính ngăn cách ở giữa và cửa khớp hoàn hảo, không có bất kỳ khe hở nào.

Ngân Tô nhanh chóng nghe thấy quy tắc.

Bắt đầu bằng ‘Tôi nói thật’ hoặc ‘Tôi nói dối’, đối phương sẽ phán đoán xem bạn nói thật hay nói dối.

Phán đoán sai có hình phạt gì thì không rõ, nhưng nghe tiếng cười hả hê của người thông báo quy tắc là biết không phải kết cục tốt đẹp gì.

Mỗi người chỉ có 15 giây để nói, bất kể là ra câu hỏi hay phán đoán lời đối phương là thật hay giả.

“Mỗi người có một cơ hội sai lầm, xin đừng nói dối, vậy bây giờ trò chơi bắt đầu. Bên cabin có dấu đỏ sẽ nói trước.”

Ngân Tô nhìn quanh một lượt, không thấy dấu đỏ đâu.

NPC đối diện tìm thấy dấu đỏ.

Trên tấm kính ngăn cách ở giữa, xuất hiện đồng hồ đếm ngược 15 giây.

NPC khẽ hít một hơi, nhìn về phía Ngân Tô: “Tôi nói thật, tôi thích mèo con.”

Ngân Tô: “Thật.”

Đồng hồ đếm ngược trên kính lại trở về 15 giây.

Phán đoán đúng.

Cabin không có bất kỳ thay đổi nào.

Ngân Tô: “Tôi nói thật, chị rất xinh đẹp.”

NPC nắm chặt vạt áo trước ngực, do dự một chút rồi mới trả lời: “Thật.”

Không có gì bất thường.

“Tôi nói thật, hôm nay tôi không đeo vòng tay.”

Ngân Tô đã nhìn thấy chiếc vòng tay trên cổ tay NPC: “Dối.”

“Tôi nói thật, bây giờ tôi đang mặc bộ đồ thú bông cáo.”

“Dối.”

Vài vòng trôi qua, đều không có gì bất thường xảy ra.

Lúc này vòng đu quay đã lên đến đỉnh cao nhất, đáng tiếc không ai thưởng thức phong cảnh từ trên cao này.

【00:12】

【00:11】

NPC đối diện đột nhiên im lặng, mắt cô ta nhìn chằm chằm vào tấm kính ở giữa, dường như đang nhìn đồng hồ đếm ngược đang nhảy số, lại dường như đang suy nghĩ nên nói gì.

【00:05】

Mắt NPC khẽ động, môi mấp máy lên tiếng: “Tôi nói thật, tôi có một người em trai rất đáng yêu.”

Ngân Tô nhìn chằm chằm cô ta hai giây: “Dối.”

Bình Luận (0)
Comment