Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 780

Edit: Fang 

Beta: Wendy

Trừ những người không tham gia, những người còn lại đều muốn làm đội trưởng. 

Nhưng mọi người đều là người chơi lâu năm, không ai tranh chấp chỉ vì chuyện này.

Cuối cùng là người đề nghị chọn đội trưởng lên tiếng trước: “Ai muốn làm đội trưởng thì qua đây rút thăm đi? Rút trúng thì phải nói ra ưu thế và kinh nghiệm, một nửa số người đồng ý là được chọn.”

Mọi người đều là người lạ, không tín nhiệm nhau là bao, một nửa số người chơi muốn nắm chắc vận mệnh trong tay mình này cảm thấy đề nghị đó không tồi.

Cạnh tranh thăng chức. 

Ngân Tô là người không tham gia nên cô phụ trách bỏ phiếu.

Thế là Ngân Tô vừa nghe bọn họ cạnh tranh thăng chức vừa lướt điện thoại, mỗi lần cần giơ tay cô đều tích cực giơ. Chủ yếu phải làm người công bằng chính trực, quan trọng là có tham dự.

Những người còn lại: “…”

Cô không lên tiếng gây rối, chỉ tích cực bỏ phiếu, mọi người cũng không thể cướp đoạt quyền bỏ phiếu của cô được.

Diễn đàn trò chơi toàn là tin tức liên quan đến huyện Sơn Lộc, có tin về nơi nào cần cứu viện, cũng có tin về người đồng sống lại và về chỗ tránh nạn.

Các hội duy trì quan hệ hợp tác với Cục điều tra cũng bắt đầu hành động, xuất phát đi tới chỗ tránh nạn.

Người chơi tới càng nhiều, thời gian người đồng sống lại bị g**t ch*t càng ngắn; thời gian càng ngắn, cư dân bình thường bị thương sẽ càng ít.

Tiểu đội 11 người đã chọn xong đội trưởng, kĩ năng của anh ta là hệ tinh thần, trong não có một cái bản đồ, tất cả vật sống di chuyển trong phạm vi nhất định đều sẽ xuất hiện trên bản đồ, còn có thể đánh dấu thành viên của phe mình.

Đây chẳng phải chính là người chỉ huy trời chọn sao.

Người chỉ huy trời chọn lên chức xong cũng không nói nhảm, bảo mọi người phân chia đèn sương mù và thiết bị liên lạc trong hộp trước.

Bề ngoài của thiết bị liên lạc gần như không khác gì huy hiệu Cục điều tra, nhưng nhỏ hơn bình thường một chút, có thể cài trên áo.

Thiết bị liên lạc chỉ có một nút ấn, ấn một cái là có thể trò chuyện, ấn một cái nữa là có thể tắt máy.

Nhưng chức năng đơn giản, tiểu đội bọn họ chỉ có thể trò chuyện chung, không có chức năng trò chuyện riêng.

Sau khi thử thiết bị liên lạc, người chỉ huy trời chọn bảo mọi người tập trung lại một chỗ, lấy bản đồ ra bắt đầu nghiên cứu khu vực nhiệm vụ của bọn họ.

Lúc này Ngân Tô cũng rất ngoan ngoãn, cầm bản đồ ngồi ở gần bọn họ.

Trên bản đồ đã đánh dấu khu vực nhiệm vụ của bọn họ, lấy ‘Khu chung cư Bát Tiên’ làm trung tâm, mở rộng ra mấy khu chung cư xung quanh, bọn họ cần phải tìm kiếm mấy khu chung cư này một lần.

“Rầm!”

Không biết xe khách đang né cái gì, chiếc xe lệch hướng, không biết là tông vào hàng rào bảo vệ hay là dải phân cách xanh, có cảm giác như sắp lật xe vậy.

Lúc này không mấy ai ngồi hẳn hoi trên ghế chứ đừng nói tới việc có thắt dây an toàn hay không.

Nhất thời mọi người ở trong xe giống như những củ khoai tây vậy, lăn qua lăn lại.

Còn Ngân Tô thì đỡ hơn nhiều, tuy cô cũng không thắt dây an toàn nhưng quái vật tóc đã làm dây an toàn ngay lập tức, lặng lẽ cố định cô ở trên ghế.

Thế là mọi người được nhìn thấy cô ngồi vững như bàn thạch trong sự xóc nảy.

“Bụp bụp bụp!”

Thân xe xóc nảy rung lên, âm thanh chói tai vang lên từ bên ngoài xe.

Mấy giây sau chiếc xe dừng lại, mọi thứ xung quanh đột ngột rơi vào sự yên tĩnh kì dị.

“Xẹt xẹt…”

Đèn xe lập lòe.

Mọi người mặt không biến sắc nhìn đèn xe lập lòe mấy lần rồi hoàn toàn mất đi tác dụng của nó.

“Cẩn thận.” Người chỉ huy trời chọn lên tiếng nhắc nhở: “Có thứ đang tới gần chúng ta.”

Người chỉ huy trời chọn đánh dấu mọi người trong xe là phe mình, hiển thị màu xanh lá trong não của anh ta, những thứ chưa đánh dấu đều là màu đỏ.

Lúc này chấm đỏ đang nhanh chóng tới gần bọn họ…

“20 mét.”

“10 mét…”

“5 mét…”

“Bụp!”  

Nóc xe vang lên một tiếng.

Bọn họ nhìn thấy nóc xe lõm xuống, thân xe cũng chùng xuống, nhưng một giây sau thứ trên nóc xe lại rời đi rồi.

Người chỉ huy trời chọn cau mày: “10 mét? Nó chạy về phía trước rồi…”

Mọi người: “…”

Nhưng lúc này người chỉ huy trời chọn lại biến sắc: “Có số lượng lớn thứ gì đó đang chạy về phía này!” 

“Là người may mắn sống sót phải không?”

“Không phải… Tốc độ của chúng nó quá nhanh!” Người may mắn sống sót làm gì có tốc độ nhanh như thế!! Người chỉ huy trời chọn đi về phía đầu xe: “Tài xế, mau lái xe!!”

Rõ ràng thứ giẫm lên nóc xe bọn họ vừa nãy đang chạy thoát thân!

Tài xe lắc lư cái đầu, hình như đang bị choáng váng do cú tông vừa nãy.

Anh ta không nói tiếng nào, khởi động xe lần nữa. Tầm nhìn xa bên ngoài xe không tới nửa mét, nhưng tài xế lại có thể lái trên đường chính một cách chuẩn xác, không tông trúng bất cứ thứ gì nữa.

“Nhanh lên… Nhanh chút nữa!” Người chỉ huy trời chọn không ngừng thúc giục tài xế.

Người chỉ huy trời chọn giám sát thứ đằng sau, cho đến khi dần dần kéo giãn khoảng cách với chúng nó, cuối cùng chúng nó biến mất trên bản đồ của anh ta, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Chắc là cắt được đuôi rồi.

Bọn họ vẫn chưa đến khu vực nhiệm vụ mà đã gặp phải chuyện này, tình trạng trong huyện Sơn Lộc nguy hiểm hơn so với tưởng tượng của bọn họ nhiều.

“Là quái vật phải không?”

“Nói không chừng là người đồng đấy, người đồng bên ngoài có thể sống lại, chắc chắn người đồng bên trong cũng có thể sống lại.”

Người đồng bên ngoài sống lại sẽ bị g**t ch*t. 

Nhưng trong khu ô nhiễm thì sao?

Người chỉ huy trời chọn không chắc thứ vừa nãy là gì: “Đều có khả năng… Lát nữa đi tìm kiếm, mọi người nhất định phải cẩn thận. Bây giờ chia nhóm, mọi người cũng có người để chiếu cố lẫn nhau.”

11 người, hai người một nhóm, người còn lại sẽ vào nhóm ba người.

Đường Song Dương · Khu chung cư Bát Tiên 

Xe khách dừng ở lề đường, người chỉ huy trời chọn chắc chắn xung quanh không có nguy hiểm, xuống xe trước một bước, cũng không dám đi đâu, chỉ cầm đèn đứng ở cạnh cửa đợi những người còn lại xuống.

Người chỉ huy trời chọn càng trở nên hữu dụng, anh ta có thể trực tiếp phát hiện tòa nhà nào có ‘vật sống’, không cần tìm từng tòa một.

“Khu chung cư Bát Tiên có tổng cộng 10 tòa, tòa số 2, 5, 4, 6, 7 đều có vật sống.” Người chỉ huy trời chọn đợi những người còn lại bước xuống, trực tiếp nói: “Nhưng tôi không thể biết được số tầng cụ thể của bọn họ, mọi người phải tự đi tìm.”

Lúc sử dụng ở trạng thái khu vực, bản đồ của anh ta là dạng mặt phẳng, không phải dạng đa chiều.

Nếu anh ta có thể tiến vào trong tòa nhà thì bản đồ sẽ biến thành dạng đa chiều.

Nhưng mọi người chia nhau ra hành động, anh ta chỉ có một mình, không thể phân thân sử dụng, thế nên bọn họ vẫn phải dựa vào bản thân.

“Hơn nữa vật sống trong tòa nhà cũng chưa chắc đã là con người, chúc mọi người may mắn. Tôi sẽ thường xuyên để ý đến tình trạng xung quanh mọi người.”

Người chỉ huy trời chọn nói xong, mọi người bèn chia nhau ra hành động.

Đồng đội của Ngân Tô là một người đàn ông trung niên trầm tính ít nói, được chia vào cùng một nhóm với Ngân Tô cũng không hay nói chuyện. 

Nhiệm vụ mà hai người nhận được là ở tòa số bốn.

Tòa số bốn đối diện với cổng chính nhưng phải đi qua tòa số năm, sương mù quá dày đặc, đèn sương mù đặc biệt trong tay cũng chỉ có thể soi chiếu không đến 2 mét.

Người đàn ông trung niên dẫn đường ở phía trước, đi được một đoạn anh ta mới lên tiếng: “Tôi tên Chung Đạt.”

Ngân Tô lịch sự trả lời: “Chu Tiểu Đa.”

Sau đó hai người cũng không nói chuyện nữa, chẳng mấy chốc đã tới tòa số bốn, vừa đến gần đã ngửi thấy mùi máu tanh gay mũi.

Cửa kính của tòa số bốn đã vỡ, mặt đất và khung cửa đều có máu, những bức tường xung quanh cũng có dấu tay máu.

Chung Đạt soi xuống mặt đất, mặt đất có dấu vết kéo lê đầy máu, kéo dài về phía thang máy, biến mất trong màn sương mà ánh đèn không xuyên qua được.

Nhiều máu như vậy không bình thường cho lắm.

Bình Luận (0)
Comment