Edit: Fang
Beta: Wendy
Chung Đạt quay đầu nhìn Ngân Tô một cái, Ngân Tô nhìn anh ta, cô cũng chẳng lên tiếng, Chung Đạt thấy đồng đội không lên tiếng nên đành phải gánh vác nhiệm vụ nặng nề này: “Khả năng trong tòa nhà này có người đồng.”
“Ừ.”
Ngân Tô lấy bé gấu trong túi ra ném vào trong sương mù để cô bé lên tầng xem thử trước.
Dường như Chung Đạt đã nhận ra điều gì, đột nhiên soi đèn về hướng đó, nặng nề nói một câu: “Hình như có thứ gì đó… Khả năng sẽ có quái vật xuất hiện, cẩn thận.”
Kẻ đầu sỏ · Ngân Tô: “Được.”
Hai người tìm thấy thang máy rất nhanh, tiếc rằng hai cái thang máy đều không vận hành được nữa.
“Thang máy hỏng rồi, đi thang bộ thôi.” Chung Đạt soi vào vết máu dưới đất, đi về một hướng khác: “Bên này.”
Có người dẫn đường, Ngân Tô thấy rất thoải mái, đi theo đằng sau Chung Đạt lên tầng.
Trong cúc áo liên lạc thỉnh thoảng lại truyền tới giọng nói của người chỉ huy trời chọn, anh ta nói về tình trạng xung quanh bọn họ, thi thoảng còn vang lên tiếng trao đổi của những người khác.
Tầng 2, Chung Đạt mở cửa thoát hiểm ra, xác định xem có an toàn hay không.
Một tầng sáu nhà, thang máy và lối thoát hiểm ở giữa, mỗi bên trái phải ba nhà.
Chung Đạt không phát hiện thấy nguy hiểm, ra hiệu anh ta đi bên phải: “Tôi đi bên này, cô đi bên kia.”
Ngân Tô đi về phía bên trái, cô cũng không cần phải tự gõ cửa, để quái vật tóc chui từ khe cửa vào xem là được rồi, không có người thì trực tiếp trở về chỗ thang bộ.
Chung Đạt cũng trở về rất nhanh.
Bảy tầng phía dưới đều không tìm thấy người may mắn sống sót, cũng không hề phát hiện người đồng.
Nhưng thi thoảng lại có tầng có vết máu, rõ ràng đã xảy ra một trận đánh nhau hoặc là rượt đuổi…
Bọn họ vừa lên đến tầng tám, trong cúc áo liên lạc đột nhiên truyền tới tiếng đánh nhau.
“Chúng tôi gặp phải người đồng rồi!!”
“Chết tiệt… Nó có kĩ năng!!”
“Cẩn thận ——”
Người chỉ huy trời chọn: “Vật sống ở tầng đó đều đang xáp lại gần các cậu.”
Trong một tòa nhà, chỉ cần không di chuyển lên xuống ở cùng một vị trí, với trường hợp vật sống di chuyển trái phải, người chỉ huy trời chọn vẫn có thể phát hiện hướng đi của chúng nó.
“Toàn là người đồng… Má nó…”
Tiếng người chơi chửi đổng truyền từ bên đó tới, có thể nghe thấy tiếng bọn họ đánh nhau, nhưng nghe chừng bọn họ vẫn có thể ứng phó một cách thành thục lão luyện.
“Tôi cũng gặp phải người đồng rồi!”
“Sao toàn người đồng thế này, mọi người có gặp được ai may mắn sống sót không?”
“Không, tôi chưa nhìn thấy ai cả.”
Ngân Tô và Chung Đạt đã lên tới tầng 12.
Đại Lăng phản hồi rằng cô bé không phát hiện bé gấu nào trên tầng nhưng lại nhìn thấy mấy cục sắt bất động ở tầng 15.
Cục sắt mà Đại Lăng nói không phải thứ gì khác, chính là người đồng.
Những người đồng này đứng im ở sảnh thang máy tầng 15, bọn họ lên tới nơi, những người đồng này đột nhiên tấn công bọn họ giống như là có cảm ứng, được kích hoạt lập trình vậy.
Da của người đồng rất vững chắc, đối với người bình thường không phải người chơi mà nói, chỉ dựa vào sức mạnh và dao kéo bình thường thì rất khó đọ sức, gặp phải chúng nó quả thực là không còn đường sống.
Nhưng đối với người chơi mà nói, những người đồng này cũng chẳng khó đối phó đến vậy.
Chỉ có người đồng có kĩ năng như những người kia vừa gặp phải thì chắc là sẽ khó đối phó hơn một chút.
Ngân Tô và Chung Đạt giải quyết mấy người đồng này, nhanh chóng kiểm tra những tầng còn lại, trừ việc gặp phải hai người đồng nữa ra thì không có chút thu hoạch nào.
Bọn họ ra ngoài khu chung cư, có một vài người đã lên xe khách.
Trong xe không có khuôn mặt lạ lẫm nào, hiển nhiên là không ai tìm thấy người may mắn sống sót.
Mọi người im lặng lên xe, ngồi vào vị trí của mình. Đợi tất cả mọi người trở về, tài xế khởi động xe, lái về phía chung cư tiếp theo.
Bọn họ tưởng là khu chung cư này có người may mắn sống sót, ai ngờ lại không có một ai.
Không có người may mắn sống sót chứng tỏ bọn họ đều đã sơ tán, cũng coi như là chuyện tốt.
Nhưng bên trong có nhiều người đồng như vậy…
Một khu chung cư đã có nhiều đến thế, có bao nhiêu cư dân vẫn chưa sơ tán trong huyện Sơn Lộc đã biến thành người đồng?
Mọi người càng nghĩ, trong lòng càng lạnh lẽo.
“Kĩ năng của anh không có vấn đề thật ư? Không phải là người may mắn sống sót thật sự căn bản không hiển thị, bọn họ ở trong những tòa nhà chúng ta không tìm kiếm đấy chứ?” Có người chất vấn, lo lắng là đã bỏ lỡ người may mắn sống sót.
Người chỉ huy trời chọn cũng không tức giận, giải thích: “Không có vấn đề, bất kể là con người, quái vật hay quái vật phi nhân loại, nó đều có thể hiển thị, đây là điều mà tôi đã kiểm nghiệm vô số lần trong phó bản.”
Người chơi vừa chất vấn cau mày không nói nữa.
Kĩ năng của người chỉ huy trời chọn không có vấn đề thì sự thật lại càng thêm tàn nhẫn —— Khả năng những cư dân vẫn chưa sơ tán trong khu chung cư đều đã biến thành người đồng.
Trong mấy khu chung cư tiếp theo mà bọn họ đến, liệu có phải cũng…
Nghĩ tới đây, tâm trạng của mỗi người đều trở nên nặng nề.
“Nói về phát hiện vừa nãy đi.” Người chỉ huy trời chọn thoát ra khỏi tâm trạng nặng nề trước, trực tiếp nói về phát hiện của mình: “Hình như người đồng nhìn thấy người hoặc vật sống thì mới kích hoạt, có phải người đồng mà mọi người phát hiện cũng có dấu hiệu này không?”
“Tôi cũng đã phát hiện, lúc chúng tôi nhìn thấy người đồng, nó đứng yên bất động. Nhưng chúng tôi vừa tiến lên, nó lập tức bắt đầu tấn công chúng tôi giống như là có cảm ứng vậy.”
“Mọi người nói như vậy, hình như đúng thật…”
“Tôi không để ý lắm… Người đồng đó chủ động đi ra khỏi nhà cơ.”
Người chơi gặp phải người đồng đều nói về tình hình lúc đó, Ngân Tô nhìn Chung Đạt, hình như Chung Đạt trầm tính ít nói không muốn lên tiếng, dịch sang vị trí xa nhất để ngồi.
Ngân Tô: “…”
Ngân Tô chỉ đành tự lên tiếng.
“Đến khu chung cư tiếp theo thì quan sát tỉ mỉ một chút xem người đồng có đứng yên bất động hay không, nếu có thì là do âm thanh, mùi hương hay là những thứ khác kích hoạt chúng nó.”
…
…
Khu chung cư thứ hai cũng không lớn, người chỉ huy trời chọn đứng ngoài cửa xác định khu chung cư này không có người may mắn sống sót, cũng không có người đồng.
Nhưng bọn họ vẫn vào xem một lát.
Trông thấy tình trạng của một tòa nhà, bên trong cũng đã xảy ra một trận đánh nhau, để lại không ít vết máu.
Có lẽ là người đồng đã xuất hiện, những cư dân còn lại trong khu chung cư đã chạy thoát hoặc là được cứu bởi những người chơi đi qua rồi.
Tiếp theo là khu chung cư thứ ba.
Khu chung cư này khá lớn, người chỉ huy trời chọn phát hiện bên trong có không ít vật sống.
Trong một vài tòa nhà, vật sống ở rất gần nhau, hơn nữa một bộ phận có dấu hiệu di chuyển trái phải, tốc độ đó cũng không giống như là đang chạy trốn vì bị tấn công.
Bây giờ so sánh với tình trạng ở khu chung cư Bát Tiên, chấm đỏ xuất hiện trong não anh ta đều đứng im bất động.
Lúc đó anh ta tưởng là những cư dân này đang sợ hãi ẩn nấp, không dám tùy tiện di chuyển.
Nếu người đồng đứng im bất động thì dấu hiệu di chuyển với phạm vi nhỏ lúc này chắc hẳn chính là người may mắn sống sót.
Hai khu chung cư liên tiếp không tìm thấy người may mắn sống sót, trong lòng mọi người đều giống như là bị một tảng đá lớn đè lên.
Lúc này phát hiện khả năng có người may mắn sống sót, bọn họ lập tức vực dậy tinh thần.
Ngân Tô vẫn đi cùng với Chung Đạt – người nghi là mắc chứng sợ xã hội.
“Chu Tiểu Đa, ở gần cô có thứ gì đó đang di chuyển.” Cúc áo liên lạc Ngân Tô cài ở cổ áo truyền tới giọng nói của người chỉ huy trời chọn: “Tốc độ rất nhanh, cẩn thận quái vật!”
Chung Đạt cũng đã nghe thấy, anh ta quay người cảnh giác quan sát xung quanh.
Ngân Tô: “…”
Ngân Tô không biết người chỉ huy trời chọn đã nhìn thấy cảnh tượng gì.