Edit: Sơ
Beta: Wendy
Ngân Tô chỉ dọn dẹp quản lý ở tầng hai, sau đó để đám NPC tìm thêm vài đồng bạn đến, phân chia thẻ quản lý vừa tìm được.
Ngân Tô chắp tay sau lưng, lần lượt đi qua trước mắt đám NPC đã đeo xong thẻ công tác, tỏ vẻ hài lòng với đoàn đội tạm thời của mình, lên tiếng tán thưởng: “Rất tốt.”
NPC có khổ mà không thể nói, lúc này lại không dám làm gì, chỉ có thể nghe theo lệnh của cô.
Dù sao kết cục của việc không nghe lời…
Ánh mắt NPC lặng lẽ rơi vào đống thi thể cách đó không xa, đó là những đồng bạn được gọi qua nhưng không quá nghe lời, lúc này đã trở thành vật bồi táng của quản lý.
Thật thảm…
Bọn họ không muốn thảm như vậy.
“Thu dọn sạch sẽ rồi về ngủ thôi.” Đại ma vương rất tâm lý không để bọn họ làm việc tiếp: “Cố gắng hưởng thụ cảm giác khi được làm quản lý đi.”
Không cần ở chung với đại ma vương, đám NPC lập tức hành động, dọn dẹp sạch sẽ phòng ở và hành lang, còn rất biết điều dọn dẹp luôn cả phòng của Ngân Tô.
Sau đó tất cả mọi người đồng thời trở lại phòng của mình, ầm ầm đóng cửa lại.
Trên hành lang chỉ còn lại một mình Ngân Tô.
Ngân Tô xoay người trở về phòng, ngồi lên chiếc ghế còn nguyên vẹn lấy từ phòng khác qua, mở tờ nội quy của công nhân viên mà lúc nãy cô còn chưa kịp xem ra.
【Nội quy của công nhân viên nhà máy người đồng】
1. Nhân viên khi vào nhà máy phải đeo thẻ công tác. Nếu phát hiện ai không đeo, hãy lập tức báo cáo với quản lý.
2. Hãy giữ gìn đồng phục của mình thật cẩn thận. Nếu có ai đó yêu cầu đổi đồng phục với bạn, hãy từ chối họ.
3. Không được lấy thẻ công tác của người khác! Không được lấy thẻ công tác của người khác! Không được lấy thẻ công tác của người khác!
4. Hăng hái làm việc, vô tư cống hiến cho nhà máy.
5. Người đồng không thể sống dậy.
6. Người đồng có thể sống dậy.
7. Nguyên vật liệu rất quý giá, mỗi một công nhân viên phải tôn trọng và trân trọng nguyên vật liệu.
8. Nhân viên không thuộc nhà máy vật liệu không được vào nhà máy vật liệu. Nhân viên trong nhà máy vật liệu nếu phát hiện kẻ xâm nhập, hãy lập tức giết họ, nhà máy sẽ khen thưởng cho bạn.
9. Ban đêm trong nhà máy rất nguy hiểm, đừng tăng ca.
10. Khi tăng ca, quản lý sẽ không xuất hiện.
Tổng cộng có 10 quy tắc
Ba điều đầu liên quan đến thẻ công tác và đồng phục, thậm chí có một quy tắc được nhắc lại đến ba lần.
Chiếc thẻ trong tay Phong Trường Đình… Chắc là thẻ của người khác nhỉ? Hy vọng cô ấy bình an.
Còn về quản lý… Cô ta đã chết rồi, cái này gọi là vật vô chủ, sao có thể tính là thẻ của người khác được? Mà dù sao quy tắc đó cũng chưa chắc đã đúng, nên Ngân Tô hoàn toàn không sợ.
Quy tắc “người đồng không thể sống dậy” này xuất hiện khá nhiều lần rồi: Ninh Phồn từng nhận được một lần, NPC Lý Dương cũng nhắc đến hai lần, giờ lại xuất hiện trên nội quy của công nhân viên.
Nên cái việc người đồng có thể sống dậy gần như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Hai quy tắc liên quan đến nhà máy vật liệu và hai quy tắc liên quan đến tăng ca vào ban đêm vẫn chưa thể xác định được là đúng hay sai.
Nhà máy này cũng không có nhiều quy tắc. Nếu là phó bản khác, mỗi nhà máy khác nhau chắc chắn cũng sẽ có một đống quy tắc khác nhau.
Xem ra NPC nói mức độ tự do lao động của nhà máy này cao cũng không phải là lừa người.
Ngân Tô cất nội quy đi, rồi lại lật xem những món đồ tìm được từ phòng của các quản lý khác.
【Giải thi đấu người đồng · cúp】
Đây là một chiếc cúp giải nhì cuộc thi người đồng, bên trên dính máu, nhưng tên trên cúp lại không phải của tên quản lý đã chết.
【Thư tố cáo】
Một lá thư khiếu nại chủ nhiệm. Đọc sơ qua thì thấy có vẻ lá thư vẫn chưa viết xong, nhưng trong những dòng chữ này đã chứa đựng đầy rẫy tội ác của chủ nhiệm.
Quản lý bóc lột công nhân, chủ nhiệm bóc lột quản lý, tuyệt thật ha!
【Mô hình người đồng · Đạo cụ phó bản】
【Mô hình người đồng: Món đồ chơi yêu thích mà chủ nhà máy làm mất. Suỵt! Tuyệt đối đừng để chủ nhà máy biết là bạn lấy nó nhé~】
【Hạn chế sử dụng: chỉ dùng trong phó bản hiện tại.】
Người đồng cao hơn lòng bàn tay cô một chút, cầm trên tay khá nặng. Người đồng này trông rất thô sơ, khuôn mặt mơ hồ, nhìn không rõ ngũ quan.
So với những người đồng sống động trong nhà máy, cái này đúng là hàng lỗi.
Ngân Tô đập đập mô hình lên bàn, người đồng nặng nề trực tiếp đập nứt bàn…
Ngân Tô nhướng mày, cầm cái này đi đập người chắc là tuyệt lắm!
Những thứ khác trông có vẻ không hữu dụng lắm, nhưng Ngân Tô vẫn gom hết lại, ném vào cung điện.
Dù sao cái cung điện rách đó càng ngày càng to, không nhét rác vào thì để làm gì?
Cô đặt người đồng nhỏ lên đầu giường mới mình vừa dọn tới, không định lục lọi gì thêm nữa, trực tiếp nằm thẳng trên giường.
Gặp chuyện không giải quyết được thì ngủ một giấc, ngày mai chắc chắn sẽ càng tệ hơn.
***
***
Ký túc xá nhân viên.
Tất cả ký túc xá của người chơi đều nằm trong cùng một khu. Lúc này đã gần tới rạng sáng, phần lớn người chơi đã trở về.
Chỉ còn một số ít vẫn chưa quay lại, người chơi khác nói họ bị giữ lại làm thêm giờ.
Tính đến hiện tại, ngoài vài người bị thương trong lúc làm việc hoặc đắc tội NPC ra thì vẫn chưa có ai bỏ mạng.
Cũng không biết đây là tin tốt hay xấu.
Người chơi lâu năm thì cho rằng đó là điềm chẳng lành, rất lo lắng; còn người mới thì thấy không ai chết trong ngày đầu là một điều may mắn.
Người chơi cũ cũng không muốn tăng thêm áp lực tâm lý cho bọn họ, tránh cho phòng tuyến tâm lý của đám nhóc con đáng thương chưa trải qua cái khắc nghiệt của trò chơi này tan vỡ, làm gia tăng mức độ ô nhiễm cuối cùng dẫn tới sụp đổ tinh thần.
Dù sao… Không có người chết, nhìn bề ngoài quả thực vẫn là chuyện tốt.
Mọi người đều rất mệt, trao đổi đơn giản vài câu, cuối cùng đám người chơi cũ quyết định đêm nay sẽ lén đi điều tra nhà máy, xem có thể tìm thêm manh mối gì hay không.
Hành động dò xét nhà máy đêm nay, để đảm bảo tính ổn định, người mới trực tiếp bị loại khỏi kế hoạch.
Sau khi xác định nhân sự và sắp xếp người gác đêm, mọi người giải tán đi nghỉ.
Có người chơi mới muốn cởi bộ đồng phục dơ bẩn ra, nhưng còn chưa kịp cởi thì Ninh Phồn đã nhắc: “Đừng cởi đồng phục.”
“Vì sao? Bẩn phát ghê lên được…” Người đó ở nhà máy vật liệu, trên quán áo toàn máu là máu.
Chỉ cần ngửi cái mùi này thôi là anh ta lại nhớ tới những thứ đồ kinh tởm trong nhà máy.
Ninh Phồn ra hiệu cho anh ta nhìn nhóm người chơi cũ và NPC: “Anh xem có ai c** đ* không? Phải hoà nhập.”
“…”
Người chơi mới nuốt nước bọt, cuối cùng nhịn lại cảm giác buồn nôn, kéo quần áo lại.
Thẩm Thập Cửu ngồi xếp bằng trên giường, nói với người chơi mới đó: “Đồng phục chắc chắn rất quan trọng, tốt nhất là đừng để nó rời người. Nếu gặp trúng tình huống nửa đêm đang ngủ phải chạy trốn thì chắc chắn anh không kịp mặc lại đâu, tới lúc đó là tiêu đời đấy.”
Quản lý từng nói: “Không mặc đồng phục thì không phải nhân viên của nhà máy.” Không mặc đồng phục chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Hôm nay lúc tan làm, bọn họ và NPC vào phòng thay đồ, nhưng những nhân viên NPC đó chỉ cất dụng cụ hoặc đồ dùng cá nhân chứ không thay đồng phục.
Vốn dĩ trong tủ của bọn họ còn có một bộ đồng phục khác nhưng khi tan làm, bộ đồng phục đó đã biến mất.
Bọn họ cũng không dám hỏi NPC xem bộ đồ đó đã đi đâu, dù sao chỉ cần bọn họ hỏi, chắc chắn NPC sẽ phát hiện bọn họ đi cạy tủ.
Chuyện này tuyệt đối không thể để NPC biết!
Nhưng cũng có thể đoán được phần nào.
Lúc đó nếu không có đại lão dẫn đầu, họ chắc chắn không dám mạo hiểm cạy tủ, và đương nhiên sẽ không thấy bộ đồng phục còn dư ra trong tủ của NPC.
Sau đó bộ đồng phục biến mất không dấu vết, bọn họ căn bản sẽ không thể biết được vốn dĩ còn có thêm một lựa chọn khác.
Có chút giống như một loại trứng phục sinh ẩn giấu nào đó… Chỉ có điều muốn có được trứng phục sinh thì phải có đủ can đảm.
Vả lại, hôm nay dù là ở trong nhà máy, trên đường hay trong nhà ăn thì đều có thể thấy tất cả công nhân viên ai cũng mặc đồng phục.
Giọng của Thẩm Thập Cửu cũng không nhỏ, không ít người đều nghe được.
Mấy người mới còn đang định c** đ* bẩn ra cũng lặng lẽ kéo lại, ôm chặt lấy đồng phục.