Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 803

Edit: Sơ

Beta: Wendy 

Sau khi nói xong chuyện phân ca, Ngân Tô còn phải công bố chuyện giải thi đấu người đồng. Để tiện, Ngân Tô trực tiếp đến nhà máy, cô gọi tất cả mọi người đến.

Nghe xong quy tắc, Thẩm Thập Cửu lập tức xụ mặt: “Phải đi làm mà còn phải làm người đồng… Đây là muốn ép chúng tôi chết à?”

Cậu ta còn tưởng sau khi đăng ký thi đấu thì có thể chuyên tâm chế tạo người đồng.

Không ngờ, thật không ngờ, cái trò chơi này đúng là chó má!!

Ninh Phồn vỗ vai cậu ta: “Phó bản tử vong mà.”

“…” Thật là đủ chết người.

Chẳng trách những công khác không muốn tham gia, tốn công mà chẳng được gì, còn chưa chắc giành giải.

Phong Trường Đình nói: “Nhà máy vật liệu tuy mở hai ngày, nhưng tôi nghĩ việc chọn vật liệu không dễ vậy đâu, chắc gì đã cho mình chọn thoải mái. Chúng ta cố hoàn thành công việc hôm nay càng sớm càng tốt, rồi đến nhà máy vật liệu.”

Lời của Phong Trường Đình được mọi người đồng tình, Thẩm Thập Cửu và Ninh Phồn thì thầm gì đó với nhau, sau đó Ninh Phồn mời Ngân Tô: “Chu tiểu thư, chờ bọn tôi làm xong việc, chúng ta cùng đến nhà máy vật liệu nhé?”

Thẩm Thập Cửu đứng bên cạnh chắp tay trước ngực, nét mặt như cầu xin, chỉ thiếu điều quỳ xuống với cô.

Phong Trường Đình không nói gì nhưng cũng nhìn cô, ngay cả ông chú mắc chứng sợ xã hội Chung Đạt lúc này cũng liếc mắt nhìn cô.

Ngân Tô liếc Ninh Phồn một cái, cơ thể tùy ý tựa vào lưng ghế, không đồng ý cũng chẳng từ chối, chỉ nói: “Sau bữa trưa tôi sẽ đi.”

“Không thành vấn đề, đảm bảo buổi sáng là trộm… à không, hoàn thành công việc! Đi đi đi, làm việc thôi!”

***
***

Nhà máy vật liệu không ít nhưng chỉ có ba nhà máy có thể xin nhận nguyên liệu cho giải thi đấu người đồng,

Rất không may, chẳng phải là nhà máy có người chơi đang làm việc, cũng không thuộc quyền quản lý của đám quản lý dưới trướng Ngân Tô.

Đồ xui xẻo là · quản lý Tô ăn trưa xong liền dẫn theo đám đàn em của mình ngồi chồm hổm trước cửa nhà máy vật liệu, quan sát những công nhân ra vào.

Rất dễ nhận ra ai là người đến nhận vật liệu, công nhân bình thường ra vào đều tay không, chỉ những người đến nhận vật liệu mới xách đồ trên tay khi đi ra.

Đám đàn em không biết Ngân Tô đang nhìn gì, lúc này cũng không dám hỏi, ‘ngoan ngoãn’ ngồi chồm hổm thành một hàng cùng cô.

Bọn họ cũng đâu muốn đến đây…

Không, bọn họ căn bản không muốn tham gia giải thi đấu người đồng.

Nhưng đại ma vương nói, họ là một thể thống nhất, không cho phép ai bỏ lại phía sau, ép họ phải tham gia.

Không tham gia?

Không tham gia thì chết.

Đại ma vương nói —— Quản lý không biết đoàn kết thì chỉ khi lấy cái chết tạ tội mới có thể được cô tha thứ.

Hừ… 

Ai cần sự tha thứ của cô chứ!

Thế là cái hàng người nổi bật này khiến cho mấy NPC đi ngang qua vốn không thích lo chuyện bao đồng cũng không nhịn được mà ngoái nhìn vài lần.

Nhưng Ngân Tô không quan tâm, lặng lẽ lắng nghe mấy NPC đi ngang trò chuyện.

“Thật là… Chỉ cho chúng ta đống nguyên liệu này thì làm sao mà làm được chứ. Thật là phiền chết đi được, làm người đồng cái khỉ gì không biết, đi chết đi cho rồi!”

“Nhà máy vật liệu lúc nào cũng keo kiệt, nói gì mà đưa cho chúng ta cũng chỉ lãng phí, nói cứ như chúng ta thích lãng phí vậy ấy, ai mà muốn tham gia cái này chứ! Tất cả là tại tên quản lý đó, sao anh ta không chết đi cho rồi!”

“Muốn giết tên quản lý rồi biến anh ta thành người đồng luôn, hì hì hì…”

“Đúng đấy, năm nào cũng như vậy, không hiểu ông chủ tổ chức cái cuộc thi này để làm gì.”

“Dù sao thì chúng ta cũng chẳng muốn giành giải, làm qua loa là được.”

“Tôi tham gia chỉ để kiếm ít khối đồng… Tôi muốn tặng tên quản lý của chúng ta chút quà, khặc khặc khặc khặc…”

“Như vậy chưa đủ đâu…”

“Lát nữa quay lại vậy, mai vẫn còn thời gian mà, kiểu gì cũng gom đủ thôi… Nếu thật sự không được thì còn có thể… Hì hì hì.” Hai NPC rúc đầu vào nhau cười quái dị.

“Tôi đã nói là phải đến sớm rồi mà, lần này may mắn chọn được chút nguyên liệu tốt, hy vọng tôi có thể làm ra tượng đồng hoàn mỹ không chút tì vết, tôi nhất định sẽ trở thành thợ đồng giỏi nhất.”

Những NPC tham gia cuộc thi xách túi lớn màu đen đi qua đi lại trước mặt Ngân Tô, có kẻ cáu bẳn la hét muốn người khác chết đi, có kẻ muốn biến quản lý thành tượng đồng, cũng có người nghiêm túc muốn làm ra tượng đồng hoàn mỹ.

Trông trạng thái tinh thần của đám người tham gia đều có vẻ không được ổn định cho lắm.

Thấy tất cả mọi người đều có vấn đề về tâm thần, Ngân Tô liền an tâm.

Cô phủi lớp bụi không tồn tại trên người rồi bước về phía lối vào nhà máy.

Đám đàn em lập tức đứng dậy đi theo.

“Đại lão đại lão!!”

Việc xin nhận vật liệu cần đăng ký, Ngân Tô vừa mới điền xong tên thì nhóm Ninh Phồn đã hấp tấp chạy đến, tỏ ra may mắn nhìn cô.

Nhưng khi thấy đám NPC sau lưng cô, vẻ mặt lập tức cứng lại.

Đại lão dắt theo nhiều NPC như vậy làm gì? Nhìn kiểu gì cũng giống… xã hội đen đi đập phá quán nhà người ta vậy… 

Tình cảnh này khiến Thẩm Thập Cửu cũng cứng họng nói lắp: “Đại lão… Chị cái… Bọn họ là…”

Ngân Tô hời hợt trấn an bọn họ: “À, không cần phải sợ, bọn họ đều là người ủng hộ trung thành của tôi.”

“???”

NPC… Kết đồng minh với NPC sao?

Khoan đã… Sao lại có nhiều NPC làm quản lý thế này?!

***
***

Nhà máy vật liệu không giống với nhà máy kiểm nghiệm, họ vừa bước vào đã chứng kiến cảnh tượng vô cùng chấn động. Trong không khí ngoài mùi tanh ra còn có một mùi khó ngửi, vừa nồng vừa hăng.

Công nhân trong nhà máy không ai đeo khẩu trang, cúi đầu làm việc không ngừng, động tác vừa nhanh nhẹn vừa máy móc, giống như những cỗ máy lao động vô cảm.

Làm sạch, rửa, phân loại, khâu nối… Dây chuyền phân chia rất rõ ràng.

“Cái này nát quá rồi đó…”

Ngay cả Ninh Phồn cũng hít một hơi lạnh: “Tôi đã đánh giá thấp cảnh tượng bọn họ miêu tả rồi.”

Thương thay cho những người chơi mới đáng thương kia.

Có người chơi đàng hoàng nhà ai vừa mới bắt đầu đã phải đối mặt với cảnh tượng thảm thiết thế này cơ chứ.

Chung Đạt im lặng nhìn tất cả, Phong Trường Đình thì nhắc nhở bọn họ Ngân Tô đã đi xa rồi.

“Tránh ra, tránh ra, đừng cản đường.”

“Xếp hàng? Xếp cái gì mà hàng, nhìn xem đây là ai? Đây là quản lý Chu đấy, cậu dám đứng trước quản lý Chu à?”

“Tránh ra hết cho tôi!”

Ngân Tô dẫn theo đám đàn em diễu võ dương oai đi đằng trước, gặp NPC nào cản đường liền trực tiếp đẩy ra, khí thế phô trương chẳng khác nào chị đại xã hội đen dạo phố.

Mọi người lại rơi vào im lặng.

Họ thì nơm nớp lo sợ trong trò chơi, còn cô lại diễu võ dương oai khi làm đại lão?

Đều là người chơi, sao lại khác biệt lớn như vậy chứ?

Vị đại lão này… Rốt cuộc có lai lịch thế nào!

***
***

Ngân Tô vừa bước vào đã phát hiện mùi lạ, lập tức lấy khẩu trang ra đeo lên, chặn lại mùi hôi khó ngửi, được đám đàn em hộ tống, mắt nhìn thẳng đi theo hành lang vào trong.

Hành lang gần như xuyên suốt toàn bộ nhà máy, phía trước cuối cùng cũng xuất hiện một cánh cửa, mà khung cảnh sau cánh cửa lại càng khiến người ta nghẹt thở.

Đống vật liệu chất cao như núi… Ọe!

Nhóm Ninh Phồn tuy chưa đến mức nôn mửa nhưng dạ dày quả thực rất khó chịu.

Không biết kiếp trước họ đã tạo phải cái nghiệp gì mà bị kéo vào cái phó bản này để chuộc lỗi.

Bên trong có không ít NPC đang lật lật tìm kiếm, chăm chú chọn lựa vật liệu phù hợp.

“Mấy người có lựa thể chọn thoải mái những vật liệu bên trong.” Trước cửa có một NPC đang đứng, thấy bọn họ đi vào liền không kiên nhẫn mà chỉ vào đống vật liệu: “Chọn xong thì mau rời đi đi, đừng làm chậm trễ việc ở đây.”

Ngân Tô đưa tay ra không hề báo trước, một phát bóp lấy cổ NPC, trong lúc NPC còn đang kinh ngạc chưa kịp phản ứng, cô liền hung hăng đập anh ta lên tường: “Anh đang mắng tôi là rác rưởi đấy à?”

Bình Luận (0)
Comment