Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 836

Tên trộm đáng chết kia đứng trên xúc tu, được nâng lên không trung, cười với ông ta. Sau đó tên trộm nhảy xuống, như một quả pháo lao về phía ông ta. 

“Chết tiệt…” 

Chủ nhà máy khẽ chửi một tiếng, lúc này đành phải vực dậy 120% tinh thần để ứng phó. 

Mà cái ống thép kỳ quái kia, rõ ràng là một thanh ống thép nhưng lại sắc bén hơn dao. Những vết nứt trên người ông ta đều do cái thứ kia chém phải. 

“Coong coong coong—— Keng!” 

Chủ nhà máy chỉ có thể dùng tay phải để chắn thanh ống thép chém tới, nhân tiện tìm cơ hội phản công. 

Bóng dáng của hai người lại trở nên mờ ảo, chủ nhà máy gắng chống đỡ những đòn tấn công của Ngân Tô, muốn giết cô ở cự ly gần. 

Tiếc là tốc độ của Ngân Tô không hề thua kém ông ta. Mỗi lần tưởng chừng có thể giết được cô thì cô lại lẩn tránh một cách gian xảo.

Người cô toả ra hơi thở lạnh lùng tàn khốc khiến ông ta vừa quen thuộc lại vừa sợ hãi… 

Vết nứt trên người càng ngày càng nhiều. 

Ngoài cánh tay trái ra, chân phải cũng đã khôi phục máu thịt bình thường, chỗ đùi bị ống thép chém trúng đang chảy máu ào ào. 

Ông ta thử hoá đồng lần nữa, không biết là do ống thép chém phải hay là do sức mạnh của ông ta không đủ, thế mà lại không thể hoá đồng được. 

Cứ tiếp tục như vậy, ông ta sắp không duy trì được cơ thể hoá đồng nữa rồi. 

Chủ nhà máy kéo giãn khoảng cách với Ngân Tô, tung một cú đấm. Nắm đấm đánh vào không khí. Không khí chấn động rồi hình thành một nắm đấm màu vàng, nhanh chóng bay về phía người đứng nơi xa xa. 

Khi nó đến gần, nắm đấm màu vàng càng ngày càng lớn. 

Ngân Tô nắm lấy một lọn tóc rũ xuống, bật người nhảy lên.

Nắm đấm vàng không thể rẽ hướng cũng không thể truy đuổi, nó lao thẳng về phía trước, “rầm” một tiếng đập thủng bức tường xưởng phía sau.

Các công nhân trong xưởng la hét bỏ chạy. Vừa ra khỏi xưởng, đám công nhân đó lập tức hóa thành người đồng rồi lao ra chiến trường.

Những sợi tơ đen mảnh như rắn luồn lách giữa chúng nó, đan thành một tấm lưới lớn rồi bất ngờ siết chặt.

Người đồng chạy tới đều bị kéo vào giữa, một đống chen chúc nhau. Chỉ trong nháy mắt, xúc tu như mạng nhện đã bọc chúng nó thành một quả bóng khổng lồ.

Có thể nhìn thấy người đồng đang cựa quậy bên trong, quả bóng màu đen thỉnh thoảng lại chồi ra một cục.

Người đồng chỉ có đặc tính duy nhất là thân thể cứng cáp một cách quá đáng. Vì thế nên chẳng cần biết là công phép hay công vật lý, chỉ cần không để chúng nó động đậy được là chúng nó sẽ mất năng lực chiến đấu.

Chủ nhà máy thấy trợ thủ mà mình triệu hồi đều bị tóm gọn, sắc mặt càng thêm sa sầm. Ông ta vung tay tạo ra nắm đấm thứ hai, nắm đấm màu vàng từ nhỏ biến thành lớn. 

Còn chưa đến gần Ngân Tô, chủ nhà máy lại tạo ra nắm đấm ở những vị trí khác nhau.

Bóng dáng Ngân Tô uyển chuyển như chim én, lướt qua khe hở giữa các nắm đấm màu vàng. Có nắm đấm sẽ tan biến khi cô vung ống thép…

Không, nói đúng ra là nó đã bị hấp thụ. 

Thấy Ngân Tô càng lúc càng tiến gần, chủ nhà máy lập tức quay đầu bỏ chạy. Vừa chạy, ông ta vừa tung ra nắm đấm hòng chặn đường cô.

Mục tiêu của ông ta là nhà máy ở phía trước.

Lúc này đang trong giờ làm, bên trong có rất nhiều nhân viên…

Thấy nhà máy gần trong gang tấc, theo bản năng chủ nhà máy quay đầu xem vị trí của Ngân Tô… Nhưng ông ta phát hiện không thấy cô đâu cả! 

Người đâu?!!

Chủ nhà máy lập tức quan sát xung quanh, cuối cùng thì nhìn thấy cô ở trên nóc nhà máy bên cạnh.

Đúng lúc cô nhảy xuống, đáp đất ngay trước mặt chủ nhà máy.

Thiếu nữ dùng một tay chống đất, chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra một nụ cười rạng rỡ mà khát máu, giọng nói lại vô cùng dịu dàng: “Chủ nhà máy, tôi bắt được ông rồi nhá.”

Chủ nhà máy nhìn người đứng cách mình tận một mét, trong lòng khó hiểu: “Thế này mà gọi là bắt được à?”.

Ý nghĩ ấy vừa dứt, chủ nhà máy đã thấy cái tay đang chống đất của cô gái đột nhiên nắm lại, ngọn lửa màu lam bùng cháy.

Trực giác thấy chẳng lành, chủ nhà máy tính chạy theo bản năng.

Quả thực cơ thể ông ta đang chạy về phía trước, nhưng cảm giác bị đốt cháy vô biên vô tận đột nhiên lan ra khắp cơ thể.

“Á——”   

Chủ nhà máy hét thảm một tiếng, quay đầu thì thấy cái bóng của mình đã bị đốt cháy. Cơ thể hoá đồng của ông ta không có chút tác dụng nào. Cái bóng cháy giống như đang thiêu đốt linh hồn ông ta.

Đau quá…

Bộ phận hoá đồng trên người đang dần biến mất theo sự đau đớn kia, khôi phục thân thể máu thịt bình thường.

Không…

Cơ thể như bị đốt cháy không nhìn thấy bất cứ vết tích nào, nhưng nó vẫn rất đau… Cảm giác này khiến chủ nhà máy nghĩ đến nước đồng trong lò nung, ông ta đang tan chảy trong nước đồng.

Ngân Tô đập đập ống thép vào lòng bàn tay, không nhanh không chậm bước đến bên chủ nhà máy.

“Chủ nhà máy, ông ngoan ngoãn cho tôi đánh giá ‘hoàn hảo không tỳ vết’ thì có khi mọi chuyện đã êm xuôi. Tại sao cứ phải chọn con đường nguy hiểm thế này nhỉ?”

Cô chậm rãi khom lưng, nở nụ cười với chủ nhà máy: “Chủ nhà máy chọn sai rồi nha.”

Khuôn mặt méo mó vì đau đớn dần dần lộ vẻ phẫn hận, chủ nhà máy gắt gao trừng Ngân Tô, mở miệng định nói chuyện.

Có lẽ do quá đau đớn, cổ họng như bị nghẹn lại, mãi không phát ra được tiếng nào.

Mà ông ta cũng chẳng còn cơ hội để nói nữa.

Cô gái đứng trước mặt ông ta không hề cho ông ta thêm thời gian và cơ hội. Ống thép trong tay cô đâm thẳng vào ngực ông ta.

“Hự…”

Chủ nhà máy giơ tay muốn tóm lấy hung thủ. 

Ngân Tô không nhúc nhích, để mặc chủ nhà máy nắm lấy quần cô. Cô ngước mắt nhìn xuống, rút ống thép ra đâm thêm lần nữa.

Tim bị đâm trúng hai lần, thế mà chủ nhà máy vẫn chưa tắt thở. Ông ta gắt gao trừng Ngân Tô, cổ họng ô ơ muốn nói chuyện.

“Chủ nhà máy, ông có di ngôn gì không?” Ngân Tô lương thiện làm dịch vụ chăm sóc cuối đời, ngồi xổm xuống, lịch sự hỏi.

“Ô… Chết…”

“Ừm, ông sắp chết rồi đấy. Tiếc quá đi mất, sản nghiệp lớn như này sắp thuộc về tôi rồi.”

“…”

Dường như chủ nhà máy bị tức, hai mắt trợn trừng, tắt thở hoàn toàn.

【Nuốt chửng kỹ năng ‘người đồng’ thành công.】

【Bạn nhận được quyền sử dụng ‘người đồng’ trong 6 tiếng.】

【05:59:59】

Ngân Tô thử kỹ năng này, một lớp đồng nhanh chóng đắp lên cánh tay, cánh tay không hề nặng thêm, vẫn rất linh hoạt.

Ngân Tô lập tức biến toàn thân thành người đồng rồi khôi phục dáng vẻ bình thường. Sau khi lặp lại hai lần, cô mới duy trì trạng thái người đồng.

Sau khi thích ứng với skin mới của mình xong, Ngân Tô cúi mắt nhìn chủ nhà máy.

Giết chủ nhà máy trò chơi cũng chẳng nhận được thông báo qua ải…

Là do thủ tục đánh giá ‘hoàn hảo không tì vết’ vẫn chưa xong hay sao?

Ngân Tô lục tìm đồ trên người chủ nhà máy, tiếc rằng ông ta chẳng mang thứ gì.

Ngân Tô ngồi xổm bên thi thể mà trầm tư. Phòng làm việc của chủ nhà máy cô đã ghé thăm từ lâu, chỉ tìm thấy một cuốn album mà thôi, chẳng còn gì khác.

Thế mà không để lại cho mình chút di vật nào…

“Đúng là đồ vô dụng…”

Ngân Tô vừa mắng vừa đứng dậy, một giây sau cô lại ngồi xổm xuống, nghiêng đầu nhìn chỗ ngực chủ nhà máy.

Chỗ đó bị cô đâm hai nhát, máu tươi chảy khắp nơi.

Nhưng từ góc độ của cô lúc này, dường như có gì đó phát sáng trong vũng máu ấy.

Ngân Tô nhìn cái xác dơ bẩn, không muốn động tay. Cô liền gọi quái vật tóc – vốn chỉ còn một lọn vướng trên người cô, còn lại đang tung tăng khắp nơi – quay lại.

Quái vật tóc không chê bai chút nào, nó thò hai cọng ra tìm kiếm.

Bình Luận (0)
Comment