Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 843

Từ lúc những blogger thám hiểm kia quay video đến hiện tại cũng đã lâu, cỏ hoang mọc cao như vậy là hiển nhiên…

Nhưng còn tảng đá lớn trên miệng giếng này là sao?

Ngân Tô lôi quái vật tóc ra và ném lên tảng đá, “Mở nó ra.”

Quái vật tóc tản ra trên tảng đá, ngó tới ngó lui, “Chỉ biết sai sử tôi, hừ.”

“Đừng nói nhảm, nhanh lên.”

“…”

Mái tóc kỳ quái hùng hùng hổ hổ, bắt đầu khiêng tảng đá lên.

Hòn đá được lấy ra, Ngân Tô nhìn vào bên trong thăm dò.

Đập vào mắt là dòng nước màu vàng đồng, mặt nước xoáy lộc cộc, hình như trong đó đang ngâm thứ gì.

Ngân Tô không cảm thấy nóng, nhưng nước đồng tựa như đang trong lò nung đồng, cực kỳ kỳ lạ.

【Người đồng – Trương Tiểu Mai】

【Người đồng – Trương Hữu Toàn】

【Người đồng – Trương Thịnh Quốc】

Những tên xếp chồng chất lên nhau, hầu hết đều mang họ Trương.

Một nửa thôn dân thôn Đồng Nhân đều mang họ Trương, những người đồng này đều là thôn dân Thôn Đồng Nhân.

Nhưng mà…

Thôn dân không phải đã bị hỏa táng rồi sao?

Vậy những thứ này là gì?

Chắc không phải là có b**n th** đào tro cốt ra chứ!!

Giếng nước không biết sâu bao nhiêu, phía dưới cũng không biết có bao nhiêu người đồng.

Là ai đem bọn họ tới nơi này?

Nhưng vào lúc này, Ngân Tô thấy nước đồng bắt đầu nhanh chóng ngưng kết, khiến những đồng nhân bên dưới hoàn toàn đông cứng lại cùng một chỗ.

Cảnh tượng này giống với cây hoa đào chết héo lần trước do thiếu nước…

Ngân Tô nhìn một hồi, quyết định đến nghĩa trang xem trước, lúc ấy toàn bộ thôn dân đều chôn cất ở bên kia.

Đi theo lộ trình trên video, Ngân Tô rất nhanh đã tìm được nghĩa trang.

Nhìn qua, nghĩa trang dù có chút âm u hoang vắng, nhưng không có dị thường gì.

Ngân Tô để quái vật tóc tiến vào ngôi mộ xem xét, liền phát hiện bên trong trống rỗng.

Lúc trước Cục điều tra đã đem chôn tro cốt của thôn dân.

Có người đã đào tro cốt của thôn dân thôn Đồng Nhân, chế tạo thành người đồng, ném vào bên trong giếng nhà Trương Tuyền?

Đây là do người của Ác Mộng Giáng Lâm làm sao?

Ngân Tô chuẩn bị quay lại xem miệng giếng kia, một trận gió thổi tới, sương mù nơi xa tràn tới bên này, trong giây lát cô đã ở trong làn sương mù dày đặc.

Quái vật tóc ghé vào đầu vai Ngân Tô, bắt đầu phân tán tóc rải rác trong sương trắng tìm kiếm dò xét.

Quái vật tóc có mắt ở khắp nơi, cô cũng không sợ có thứ gì đánh lén, đi thẳng về phía ngôi làng.

Cảm giác phương hướng của cô chính xác, nhưng đi nửa ngày, cảm thấy mình vẫn chưa đến được ngôi làng, hơn nữa con đường dưới chân càng ngày càng không đúng.

Ban đầu mặt đất gập ghềnh, giống như con đường lúc đầu cô đi qua.

Nhưng bây giờ mặt đất bằng phẳng, không giống con đường lát đá ở trong thôn, càng giống đường nhựa hơn.

Cô đã rời thôn?

Ngân Tô đổi hướng khác, nhưng mặt đất dưới chân không có biến hóa, cảm giác giống nhau.

Cô giống đi như vòng lại chỗ ban đầu.

Thuật giám định vạn vật cũng không nhìn ra được gì, trong sương mù dày đặc không thấy thứ gì.

Quái vật tóc ngược lại rất hưng phấn, tóc bay múa, ý như cười ‘haha’, phảng phất trong sương mù có thứ gì đang hấp dẫn nó.

Ngân tô hỏi nó: “Mi đang hưng phấn cái gì?”

Quái vật tóc: “Không biết nữa.”

Ngân Tô câm nín: “Không biết thì mi hưng phấn cái gì?”

“… Không biết thì không thể hưng phấn sao?” Quái vật tóc bất mãn nói: “Tôi thật hưng phấn tôi thật hưng phấn tôi thật hưng phấn.”

“…”

Thấy Ngân Tô thay đổi sắc mặt, quái vật tóc mới thành thật trả lời vấn đề này.

Nhưng nó thật sự không biết mình vì sao hưng phấn, giống như là… Cá gặp nước, chim bay trên trời, toàn thân cảm thấy thật mãn nguyện vừa lòng.

Ngân Tô: “…”

Trước đó cô tiếp xúc với sương trắng không ít lần, quái vật tóc chưa từng như vậy.

Cô bây giờ rốt cuộc đang ở nơi nào?

Đúng lúc Ngân Tô đang cân nhắc, trước mặt đột nhiên hiện ra khung thông báo của trò chơi.

【Thư mời hoa hồng đỏ: Một lời mời tuyệt đẹp.】

Ngân Tô: “…”

Có ý gì?

Đột nhiên cái này xuất hiện làm gì?

Ngân Tô lấy thư mời ra, vừa rồi cô giơ tay còn không thấy rõ, nhưng giờ phút này lại có thể thấy rõ bức thư mời này.

Bìa thư màu đỏ u ám, hoa văn hình hoa hồng như ẩn như hiện.

Ngân tô mơr thư mời ra, như trước đồng dạng, bên trong trống rỗng không có gì.

Nhưng điều khác biệt là, sau khi cô mở thư mời ra, khung thông báo trò chơi lại hiện lên nhắc nhở.

【Có muốn sử dụng thư mời? Có/ không】

Địa điểm chính xác là nó sẽ tự động mở ra đúng không?

Được được được! Ngân Tô trực tiếp chọn 【Có】

Thư mời đang trống rỗng bỗng xuất hiện hoa văn giống mặt bìa, sau đó là đường cong màu đen, đường cong rất nhanh phác họa ra một bức họa.

Ngân Tô thấy có chút giống bản đồ….

Nhưng hầu hết đều màu xám, không có chú thích gì, chỉ có hai khu vực màu xanh lá.

Khi đường cong phác họa hoàn tất, Ngân Tô xác định đây là một tấm bản đồ.

Hai khu vực màu xanh lá cách nhau khá xa, giờ phút này chậm rãi hiện ra vài chữ.

“Vực Dong Sơn… Vực Hắc Huỳnh…”

Đây là địa điểm trong thế giới quái vật mà.

Cô đã biết hai địa điểm này, phía trên liền hiện hai cái bản đồ.

Bởi vì trừ tên của hai địa điểm này cô không biết những nơi khác, bản đồ chưa thể mở khóa, những địa điểm khác chưa hiển thị.

Bức thư mời này… Có thể để cô trực tiếp tiến vào thế giới quái vật sao?

Ngân Tô đưa tay chạm vào khu vực màu xanh lá kia, sắp ấn vào thì dừng lại.

Tiến vào thế giới quái vật, cô có mất trí nhớ không?

Quái vật tiến vào thế giới hiện đại là không còn ký ức về thế giới trước đây.

Nước suối ma thuật chỉ có thể sử dụng trong phó bản tử vong, tiến vào thế giới quái vật nếu mất đi ký ức, cô chẳng phải là…

Ngân Tô vẫn chưa quyết định có nên thử một lần hay không, trò chơi lại b*n r* một nội dung mới.

【Xác nhận địa điểm ngẫu nhiên.】

Ngân Tô: “???”

Không phải, xác nhận địa điểm ngẫu nhiên cái gì? Xác nhận cái gì?! Cô đã xác nhận chưa?!

Trước mắt Ngân Tô nhoáng một cái, cả người như bị ném vào máy giặt, bên tai không ngừng ong ong lên vô số âm thanh.

Lúc Ngân Tô cảm thấy bản thân sắp văng ra, cảm giác quay cuồng biến mất, cô như trước giẫm trên mặt đất, thanh âm ong ong bên tai biến thành tiếng nói chuyện.

“Mấy người biết vụ Hắc Lang đã chết không?”

“Làm sao không biết, hai ngày trước không phải truy tìm hung thủ khắp nơi à?”

“Tìm được chưa?”

“Bắt được cái gì đâu, Hắc Lang đắc tội với nhiều người như vậy, căn bản không biết ai làm. Tôi thấy bọn họ truy tìm hung thủ chẳng qua là trên đường lục soát lung tung, xem ai không vừa mắt liền tóm, lừa gạt cho qua.”

“Tôi nghĩ Hắc Lang chết là chuyện tốt, anh ta chính là tay sai đắc lực của khu Quang Minh, thứ gì đâu.”

“Hắc Lang chết chẳng có tác dụng gì, khu Quang Minh không sụp đổ, rất nhanh sẽ có Hôi Lang, Bạch Lang, Hồng Lang…”

Ngân Tô lúc này đang đứng trong ngõ tối, cô đưa tay vịn vào bức tường, chậm rãi thở ra một hơi.

Tin tức tốt – Cô không mất trí nhớ.

Tin tức xấu – Cô hiện tại không phải ở vực Hắc Huỳnh.

Ba chữ kia khu Quang minh, quái vật xi măng trước đó trong điện thoại có nói qua.

Cô đứng trong bóng tối nên mấy người nói chuyện ở đầu hẻm không ai chú ý đến.

Ngân Tô lại lùi vào bên trong một chút, lập tức mở giao diện cá nhân ra.

Các chức năng trên giao diện cá nhân hầu hết đã bị khóa, ngay cả thanh đạo cụ cũng một màu xám, nghĩa là không thể sử dụng… Càng không thể liên lạc với thế giới hiện thực.

Bình Luận (0)
Comment