Tay Tô Oanh tay nhẹ nhàng đặt lên ngực hắn, cảm nhận nhịp tim đập rất có lực của hắn dưới lòng bàn tay.
Tiêu Tẫn nhíu mày: "Tô Ngọc Luân xảy ra chuyện, hôm nay bên kia truyền tới tin tức nói khi ông ta đến mỏ vàng thị sát thì mỏ đột nhiên bị sập, ông ta bị chôn bên trong."
"Tô Ngọc Luân sẽ xuống mỏ để thị sát sao?"
Tiêu Tẫn ôm nàng chặt hơn một chút, những người quen biết Tô Ngọc Luân đều hiểu ông ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
"Là có người muốn mạng của ông ta."
Tô Oanh vểnh môi, Tô Ngọc Luân là thừa tướng, giết ông ta diệt khẩu là một hành động vô cùng nguy hiểm, trừ phi chuyện đối phương muốn làm còn nguy hiểm hơn việc giết chết Tô Ngọc Luân, phát hiện mỏ vàng đã không báo lên còn chiếm làm của riêng là tội chết chém đầu, cho nên tên dó đã không làm thì thôi đã làm thì làm cho tới, trực tiếp giết chết Tô Ngọc Luân?
Tô Oanh không hiểu, bây giờ chuyện quan trọng nhất là phải phái người đến đó điều tra rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra
"Chàng đã phái người đi chưa?"
"Rồi, ta phái Triệu Năng dẫn theo năm nghìn tinh binh đi rồi."
Tô Oanh gật đầu: "Chàng đừng vội, ngày mai ta sẽ lệnh người của Hồng Ma đi điều tra, xem có có thể tra ra chút dấu vết hắn không muốn để ai biết nào không."
Sát thủ Hồng Ma rất nhiều, đều trà trộn vào các tầng lớp trong xã hội, đôi khi còn biết nhiều thứ hơn thám tử hoàng gia, có một số việc bọn họ có thể dễ dàng nghe ngóng hơn.
"Được."
Hôm sau, Tô Oanh dùng bữa sáng xong thì đến hậu hoa viên dùng chim ưng gửi thư cho Mạc Đồ để hắn ta phái người đi thăm dò chuyện ở huyện Khánh Dương.
Trùng hợp là, mỏ vàng ở huyện Khánh Dương vừa bị phát hiện thì đã có người của Hồng Ma chú ý tới, bọn họ biết chuyện này không đơn giản như vậy nên vẫn luôn âm thầm quan sát chuyện này, xem có thể tìm được chút lợi nào không.
Mạc Đồ truyền tin phái người phụ trách đi thăm dò, rất nhanh đã có tin tức truyền tới.
Tô oanh nhìn tin tức Mạc Đồ truyền đến, trong tin tức nói rất rõ ràng tỉ mỉ tình hình mỏ vàng khi ấy.
Sau khi mỏ vàng bị phát hiện, lúc này Mã Trí nảy ra ý đồ xấu, chỉ là hắn ta không lập tức động thủ mà đợi mấy ngày, Mạc Đồ suy đoán, thời gian mấy ngày này là để hắn ta truyền tin cho kẻ đứng sau, hắn ta phải nghe theo chỉ thị của đối phương.
Mấy ngày sau, Mã Trí mới bắt đầu cho người đào.
Trước khi Tô Ngọc Luân đến huyện Khánh Dương, Mã Trí đã để cho người đào mỏ nhanh hơn, sau khi Tô Ngọc Luân đến không biết hắn ta đã dùng biện pháp gì để dẫn Tô Ngọc Luân xuống mỏ vàng rồi trực tiếp chôn sống ông ta.
Hiện giờ Mạc Đồ đang phái người của Hồng Ma đi tìm hiểu vàng được đào lên đang ở đâu.
Còn có sau khi Tô Ngọc Luân bị chôn thì Mã Trí cũng chạy, người triều đình phái đến Côn thành hiện giờ đang toàn lực truy xét tung tích của Mã Trí.
Sau khi Tiêu Tẫn trở về, Tô Oanh đưa thư cho hắn xem.
Tiêu Tẫn vừa xem xong thư thì Trương Thư Minh mang bản đồ đi ra.
Côn thành cách biên giới tây phía nam nước Sở rất gần, Mã Trí muốn trốn ra từ biên giới rất dễ dàng, nhưng ra khỏi biên giới, trong phạm vi ít nhất mấy trăm dặm đều là nơi hoang vu không người, lịch sử không hề ghi chép về bất kì quốc gia nào trong vòng năm trăm dặm ngoài biên giới.
Khả năng Mã Trí vượt biên rất nhỏ, từ nơi này ra ngoài, cho dù hắn có vàng bạc cũng không có chỗ xài, còn có khả năng chết ở bên ngoài.
Không vượt biên, vậy hắn cũng chỉ có thể đi về phía nam bắc, đến thành Kim Lăng.
Ngón tay thon dài của Tiêu Tẫn chỉ trên bản đồ.
Tô Oanh liếc nhìn phạm vi thế lực của thành Kim Lăng nói: "Đây là một tòa thành lớn, hắn dám trốn ở nơi này sao?"
Tiêu Tẫn nói: "Đây là đất phong của Giang Ninh Vương, bây giờ do con trai thứ của hắn Tiêu Thế Kiệt trông nom."
"Đất phong..."