[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 1193 - Chương 1195: Ngươi Có Thích Hắn Không (2)

 Chương 1195: Ngươi Có Thích Hắn Không (2) Chương 1195: Ngươi Có Thích Hắn Không (2) Chương 1195: Ngươi Có Thích Hắn Không (2)

"Được, A Nương nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để trở về, các con ở trong cung nhất định phải ngoan ngoãn không được làm loạn biết không?"

"Biết rồi ạ A Nương."

Tô Oanh đáp ứng Tiêu Tẫn mang theo một ngàn người tiến về thành Thiên Khôn, yêu cầu trong một ngàn quan binh đó tốt nhất là không cha không mẹ, trong kinh thành không có vướng bận gì, Tiêu Tẫn đều cho người làm theo.

"Chu Khinh, ngày mai ngươi phái người xuất cung báo cho Bạch Sương một tiếng, để nàng ấy vào cung một chuyến, ta có chuyện muốn nói với nàng ấy."

"Vâng, Nương Nương."

Sáng sớm ngày hôm sau, người truyền tin đã tới viện An Trí Tư Thần, Bạch Sương nhận được lời nhắn từ người truyền tin liền lập tức cùng người truyền tin hồi cung.

"Nô tì tham kiến Nương Nương." Gặp được Tô Oanh, đầu lông mày Bạch Sương liền hiện lên sự vui mừng khó giấu.

"Ừm? Bổn cung phạt ngươi xuất cung đi hầu hạ người khác mà, sao bây giờ lại trông có vẻ tròn trịa hơn thế?"

Nét cười trên khuôn mặt Bạch Sương hơi cứng lại, ánh mắt đáng thương nhìn Tô Oanh: "Nương Nương bớt giận, nô tì cũng, cũng không ăn gì mà..."

"Chỉ ăn nhiều hơn bình thường hai bát cơm thôi?"

Bạch Sương hơi nghẹn, có chút chột dạ cúi đầu, nàng ấy tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân là vì Tư Thần nói mặt nàng ấy có chút thịt mới đẹp nên mới cố ý ăn nhiều như thế.

"Nương nương, nô tì biết sai rồi, nô tì cầu xin nương nương cho nô tì thêm một cơ hội nữa, cho nô tì trở về trong cung hầu hạ nương nương đi."

Tô Oanh hơi nhếch mày, cười như không cười nói: "Ngươi hết cơ hội rồi."

Bạch Sương mặt nhỏ trắng bệch: "Bổn cung hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý gả cho Tư Thần không."

Bạch Sương ngơ ngác, sắc mặt chuyển hồng trong chốc lát.

Không cần trả lời, Tô Oanh đã hiểu được ý tứ của nàng ấy rồi.

"Nương Nương, nô tì chỉ mong có thể trở lại hầu hạ bên người Nương Nương." Tuy đoạn thời gian này ở bên Tư Thần rất vui vẻ cũng rất nhẹ nhõm, nhưng về đêm nàng ấy vẫn hay nghĩ về khung cảnh lúc nàng ở bên Tô Oanh, nếu như để nàng ấy lựa chọn, nàng ấy vẫn hy vọng có thể được trở về trong cung hầu hạ Tô Oanh.

"Ý là ngươi không thích hắn sao?"

Bạch Sương ngập ngừng nửa ngày mới nhẹ giọng đáp: " Thích ạ, là có chút chút thích thôi, nhưng nếu vì thế mà phải rời xa Nương Nương, nô tì vẫn là không nguyện ý."

Tô Oanh đương nhiên biết tình cảm của Bạch Sương đối với mình, thực ra thời gian này không có Bạch Sương ở bên cạnh nàng cũng có chút không quản.

Nhưng thiên hạ này không có yến hội nào không tàn, chỉ cần đối phương sống tốt, nàng cũng không có gì phải lo lắng nữa.

"Ta chuẩn bị rời kinh, nếu ngươi nguyện ý gả cho hắn, trước khi rời kinh ta liền giúp hai ngươi thành hôn." Nàng đi chuyến này cũng không biết phải đi bao lâu, tuy đáp ứng Tiêu Tẫn nửa năm sẽ về, nhưng nếu như phát sinh ngoài ý muốn ai cũng không nói trước được, nàng muốn tận mắt nhìn thấy Bạch Sương xuất giá.

"Nương Nương muốn đi đâu?" Bạch Sương vội vàng hỏi.

"Thành Thiên Khôi."

Bạch Sương không hỏi nàng vì sao lại muốn đi Thành Thiên Khôi lúc này, chỉ là lo lắng: "Nương Nương muốn đi bao lâu?"

"Không nói chính xác được."

"Cho nô tì đi cùng Nương Nương được không, để ai hầu hạ Nương Nương nô tỳ cũng không yên tâm."

Tô Oanh lắc đầu: "Có Chu Khinh là được, ngươi cứ yên tâm lập gia đình đi."

"Nương Nương. . . . . ."

Tô Oanh khoát tay, đánh gãy lời nàng ấy muốn nói: "Việc này ngươi không từ chối, ta cho là ngươi đáp ứng rồi nhé, Tư Thần bên kia ta sẽ thay ngươi hỏi rõ ràng."

Bạch Sương nhìn chằm chằm Tô Oanh không tha, nàng ấy biết, nếu thật sự lập gia đình , nàng hôm nay khẳng định không còn cách nào ở lại bên người Tô Oanh như trước nữa, liền giống như Lâm Thù Du.

Chu Khinh thấy Bạch Sương còn có điều muốn nói bèn tiến lên đỡ nàng ấy đứng dậy: "Đứng dậy đi, ngươi đi theo Nương Nương lâu như vậy hẳn là cũng hiểu được, quyết định của Nương Nương là sẽ không dễ dàng thay đổi."

Bình Luận (0)
Comment