[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 1321 - Chương 1324: Chúc Mừng Có Hỉ (2)

 Chương 1324: Chúc Mừng Có Hỉ (2) Chương 1324: Chúc Mừng Có Hỉ (2) Chương 1324: Chúc Mừng Có Hỉ (2)

Nàng không nghĩ tới chính là, mình thật sự ngủ.

Khi tỉnh lại bên ngoài sắc trời đều trầm xuống.

Nội điện sau bình phong lộ ra vầng sáng hơi vàng, sau bình phong một bóng dáng mơ hồ có thể thấy được.

Tô Oanh phát ra động tĩnh rất nhỏ, bóng dáng sau bình phong đã cử động.

Đảo mắt, bóng dáng kia đã đến trước mặt.

"Sao chàng không đi Ngự Thư Phòng?"

"Để cho bọn họ dọn sổ con lại đây, làm phiền nàng?"

Tô Oanh lắc đầu ngồi dậy.

Tiêu Tẫn duỗi tay đỡ lấy nàng, còn ngay ở lúc nàng muốn đeo giày khom người cầm giày lại đeo vào cho nàng.

Tô Oanh đau đầu nhéo giữa mày: "Tiêu Tẫn, chàng như vậy sẽ khiến ta nghĩ lầm ta bị liệt."

"Nói linh tinh." Tiêu Tẫn đeo giày cho nàng xong, lại lấy váy áo mặc vào cho nàng.

"Mấy ngày này nàng cũng chưa ăn uống gì, ta bảo Hạ Thủ Nghĩa làm chút đồ ăn khai vị thanh đạm cho ngươi lát nữa ăn nhiều chút."

Tô Oanh vừa muốn đứng dậy, bị Tiêu Tẫn bế lên đến ghế ngồi xuống.

Thôi, dù sao có người nguyện ý phí sức, nàng cũng đỡ phải tự mình động.

Tô Oanh mới vừa ngồi vững chắc, đã thấy hai đầu nhỏ tròn vo bên ngoài nhô vào, thấy Tô Oanh nhìn lại, đầu nhỏ như kinh sợ rụt trở về.

Tô Oanh mở miệng để người tiến vào: "Ở bên ngoài làm gì, còn không mau tiến vào lát nữa phải dùng thiện."

Đợi trong chốc lát, hai bảo bảo mới do dự đi vào nội điện.

"Tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu."

Hai tiểu gia hỏa quy củ hành lễ.

Tô Oanh nhướng mày, hai đứa bé giữ quy củ như vậy không quá bình thường.

Hai đứa nhỏ quy củ ngồi xuống cung nữ hậu cung đã bưng bữa tối lên.

Tô Oanh không ngửi được mùi vị đồ ăn đặc biệt nồng đậm, nghĩ đến hôm nay làm đều là rau trộn thanh đạm tương đối nhiều.

Hơn nữa, khi bưng thức ăn lên có ba món chính là rau trộn dưa, còn có một canh rau, thịt cũng có, chỉ là làm cũng để nguội, thoạt nhìn xác thật thoải mái thanh tân không ít, trừ cái này ra, Hạ Thủ Nghĩa còn chuẩn bị cho hai đứa nhỏ một con gà luộc, dinh dưỡng chăm sóc đến vô cùng chu toàn.

Tiêu Tẫn múc cho nàng một chén cháo táo đỏ, thái y nói phải chú ý bổ khí huyết, nương như vậy, thai mới có thể càng khỏe mạnh hơn.

"Xem đồ ăn hợp hay không, nếu không thích để cho Hạ Thủ Nghĩa lại làm món khác."

Tô Oanh quấy cháo lắc đầu: "Nhìn khá tốt."

Nàng uống chén cháo lại ăn một ít rau trộn, tuy vẫn cảm thấy dạ dày không quá thoải mái, nhưng tốt xấu gì cũng ăn một bữa ăn đứng đắn.

Sau khi ăn đến không sai biệt lắm, Tô Oanh đặt chén đũa xuống.

Hai tiểu gia hỏa thấy thế cũng nhanh đặt chén đũa xuống.

Tô Oanh hơi nhíu mày: "Ăn no rồi?"

Hai người gật đầu.

Tô Oanh lại biết, căn bản là bọn họ không ăn thứ gì.

"Làm nương sờ bụng nhỏ xem ăn đến tròn vo không?"

Tô Oanh nói xong duỗi tay triều bọn họ bụng sờ soạng.

Vốn tinh thần của hai đứa nhỏ còn căng chặt, lúc này bị Tô Oanh một sờ đều nở nụ cười.

"Nương, ma ma nói ban đêm phải ăn ít chút, bằng không sẽ béo." Nhị Bảo cười hì hì bắt được tay làm ác của Tô Oanh.

Tô Oanh thuận thế thả tay, nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mụp của cô bé nói: "Các con mới bao nhiêu tuổi, mỗi ngày việc học nhiều như vậy, thể lực tiêu hao lớn, ăn nhiều một chút cũng được, chỉ là không cần ăn no quá là được."

Nàng nói xong, lại múc cho bọn họ mỗi người một chén cháo tổ yến: "Phụ thân nương và hai đứa mỗi người lại ăn một chén?"

Hai đứa nhỏ xác thật ăn chưa no, thấy Tô Oanh lấy cho bọn họ thì ngoan ngoãn ăn.

Nhìn bọn họ ăn đến không sai biệt lắm, Tô Oanh và Tiêu Tẫn đều đặt đũa xuống.

Cung nữ cầm chén đĩa dọn dẹp, lại bưng nước trà điểm tâm lên.

"Nương nương, đây là nước trái cây chua, bên trong thả mật ong uống vào đặc biệt chua ngọt, là Hạ ngự trù làm riêng cho nương nương."

Biết được gần đây Tô Oanh ăn uống không tốt, Hạ Thủ Nghĩa đều thay đổi phương pháp làm các loại đồ ăn cho nàng.

Bình Luận (0)
Comment