Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1033 - Chương 1033. Gặp Lại Huyện Lệnh Béo

Chương 1033. Gặp lại huyện lệnh béo Chương 1033. Gặp lại huyện lệnh béo

“Các ngươi… Các ngươi thật to gan! Tới cả phủ của huyện lão thái gia mà cũng dám xông vào!” Tên con trai ngỗ nghịch của huyện lệnh béo khi trước theo học thầy ở một nơi khác, chưa từng gặp Bạch Quân Quân và Lý Văn Li. Nửa đêm canh ba thấy người lạ mặt xông vào nhà, phản ứng đầu tiên của hắn là hô hoán hạ nhân.

Có điều hắn còn chưa kịp giương giọng gọi người, đã có một bàn tay mập mạp bịt kín miệng hắn. Hai bàn tay già nua nhăn nheo khác cũng vội vàng ấn người hắn xuống.

“???” Con trai huyện lệnh khiếp sợ nhìn xung quanh mình, thấy người che miệng mình là cha, người túm lấy tay chân hắn lại là quản gia và sư gia.

Con trai huyện lệnh thấy thế thì ngẩn cả người, bọn họ làm gì vậy?

Trông thấy người lạ mặt tiến vào mà không đồng lòng đối phó, mà còn quay lại công kích người nhà?

Con trai của huyện lệnh kinh ngạc vô cùng, ngỡ rằng bọn họ vừa mới trúng Mê Hồn Tán của kẻ xấu, vì thế hắn càng giãy giụa mạnh hơn.

Huyện lệnh béo còn đang lo đứa con trai này làm kinh động tới cấm quân bên ngoài, vậy mà thằng nhãi này càng lúc càng quá đáng, ông thẹn quá hóa giận mà cốc đầu con trai mình hai cái.

“Đứa đần độn nhà người mau câm miệng lại cho ta.”

Bọn họ đang nói chuyện, bỗng thấy Tiểu Sơn nửa đi nữa chạy lao tới ôm chầm hai người.

“Quân Quân tỷ tỷ, hồ ly ca ca!”

Ngay sau đó, cậu nhóc bổ nhào vào lòng Bạch Quân Quân, nước mắt rưng rưng, vẻ mặt vô cùng cảm động. Lý Văn Li ngồi xổm xuống, dịu giọng dỗ dành, bảo cậu nhóc đừng có để mọi người bị đánh thức.

“???” Tên con trai ngốc nghếch của huyện lệnh béo nhìn mà sửng sốt.

Như vậy là sao cứ?

“Đây chính là người mình!” Huyện lệnh béo tức tối nhìn con trai mà quát: “nếu như dụ cấm quân về phía này, ta sẽ đánh ngươi một trận ra trò!”

Cuối cùng con trai huyện lệnh cũng đã hiểu được tình hình hiện tại, phối hợp mà gật đầu.

Thấy vậy, huyện lệnh béo và quản gia mới dám buông hắn ra.

Con trai của huyện lệnh thấy mình vừa được thả ra, cha già của hắn, quản gia và sư gia đều lao về phía Bạch Quân Quân và Lý Văn Li như gió lốc.

“Tiểu hùng cô nương, hồ ly huynh đệ, sao hai người lại tới đây!”

“Hai người tới đây để cứu chúng ta đó sao?”

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li gật đầu, mọi người thấy vậy thì vô cùng vui sướng, nhưng lại sợ tai vách mạch rừng, vội vàng kéo hai người bọn họ tới phòng cho khách.

Quản gia có đôi mắt rất tinh, bên ngoài phòng khách thông khí, vì thế trong phòng khách, Tiểu Sơn ngồi ở trong lòng Lý Văn Li, huyện lệnh béo và sư gia một trái một phải ngồi ở bên cạnh hai người bọn họ.

“Hai người về đây từ bao giờ vậy? Bên ngoài phong thanh rất lớn, cấm quân có phát hiện ra các ngươi không? Các người không tới vì mỗi chúng ta đấy chứ? Ôi dào, bây giờ cũng không biết nên kể rõ tình hình nơi này ra sao, nói tóm lại là cực kỳ phiền phức.”

Lý Văn Li ôm Tiểu Sơn trong lòng, bảo rằng: “Mọi người không cần lo lắng, lần này chúng ta tới đây chính là vì muốn đưa gia đình Lão Khâu Thúc đi, thuận đường cũng muốn hỏi xem mọi người có muốn đi theo chúng ta hay không ấy mà.”

“?” Huyện lão thái gia sửng sốt.

“Nơi này đã là địa bàn của Vũ Văn Tuyển, cách giải quyết duy nhất chính là rời khỏi nơi này. Lão Khâu Thúc bọn họ vốn không thuộc về nơi này, nếu có rời đi thì cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng lão béo… Lão huyện lệnh, ông thì khác, ta nhớ khi trước ông đã nói mình muốn cưu mang dân chúng ở nơi này, cho nên chúng ta định hỏi ý của ông trước rồi mới hành động.”

“Quyết định của ông sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến kế hoạch mà chúng ta vạch ra.” Bạch Quân Quân cũng bổ sung.

Trong mắt huyện lệnh béo ngập tràn vẻ kinh ngạc.

Ông ta… Đúng là ông ta chưa từng nghĩ tới việc rời khỏi nơi này… Cũng không hẳn là như vậy, trước kia ông ta vẫn luôn ôm giấc một thăng quan phát tài, nhưng tới thời loạn thế, ý nghĩ ấy đã thay đổi.

Trong thời đại rối ren này, người ta thà làm đầu gà trong dân gian còn hơn làm đuôi phượng trong triều đình, bởi lẽ bọn họ có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Ba năm qua, ông ta chỉ mong bảo vệ được huyện Đại, sống chết với huyện Đại là đủ rồi.

Bình Luận (0)
Comment