Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1034 - Chương 1034. Một Lần Nữa Đột Nhập Vào Thiên Lao

Chương 1034. Một lần nữa đột nhập vào thiên lao Chương 1034. Một lần nữa đột nhập vào thiên lao

Suy cho cùng một đời người cũng chỉ có bấy nhiêu, hơn nữa đã làm quan phụ mẫu từng ấy năm ở huyện Đại, dù sao trong lòng cũng có chút tình cảm và sự luyến lưu day dứt.

Cho nên khi nghe được câu hỏi như vậy từ bọn họ, ông ta bất giác muốn lắc đầu.

Nhưng nhìn lại thời thế khó khăn hiện tại và những gì bọn họ đang trải qua lúc này, e rằng họ sẽ khó mà làm tốt được. Dù sao Hắc Chi Tru cũng đã bị tiêu diệt hoàn toàn, nhưng Cửu hoàng tử vẫn đang truy lùng tung tích của bọn cướp. Điều này thật kỳ lạ, thậm chí sau đó, hắn còn phái một đám binh lính đi tuần tra, rồi tống Lão Khâu Thúc và vài người khác vào đại lao.

Có thể nhìn ra được, thế lực đứng đằng sau đám Hắc Chi Tru này cũng chẳng đơn giản gì.

Hiện giờ ông ta vì để bảo vệ Tiểu Sơn, cũng coi như đã bị cuốn vào chuyện này, muốn thoát thân toàn vẹn, e là cũng có đôi phần khó khăn.

Một mình ông ta thì không sao cả, nhưng chẳng lẽ đám con trai vắt mũi còn chưa sạch này, cùng với tất cả tùy tùng, tôi tớ nhà này cũng phải hy sinh cùng với ông ta hay sao.

Cho nên huyện lệnh béo chỉ nghĩ ngợi một lát, sau đó chậm rãi gật đầu.

“Dù sao bây giờ quyền hành của ta cũng đã bị giành mất, suy đi tỉnh lại, đây cũng là lúc để cáo lão hồi hương rồi. Để lại nơi này cho người có bản lĩnh hơn lo liệu là được. Có điều... nói tới nói lui, ta có thể thuận lợi từ quan hay không, vẫn còn chưa biết được.”

“Chuyện này thì dễ thôi, chỉ cần ông thu dọn tay nải, sẵn sàng chờ tin tốt của chúng ta là được rồi.”

Hai người nán lại dặn thêm vài câu về cách thu dọn hành lý... phải hạn chế tối đa.

Nói xong, bọn họ đứng dậy rời đi ngay.

Tri huyện đại nhân sửng sốt: “Các ngươi đang muốn đi đâu thế?”

“Đi tới đại lao xem xem, mọi người chuẩn bị cho tốt đã, sau đó chúng ta sẽ tới đây đón mọi người.”

“?” Huyện lệnh đại nhân tiếp tục sửng sốt.

“Vừa rồi không phải đã nói bằng lòng đi theo chúng ta hay sao? Thu dọn đàng hoàng, đợi thêm một lát thôi là đi được rồi.”

“Nhanh tới vậy sao?” Cả quản gia và sư gia đều kinh ngạc vô cùng.

“Chuyện như thế này không nên để lỡ một khắc nào, chúng ta đang tranh từng giây từng phút với Vũ Văn Tuyển, không thể trì hoãn nữa.”

“À… Được thôi, vậy đợi chúng ta thu xếp một lát.” Huyện lệnh béo gật đầu nghe theo.

Quản gia cũng chẳng hề nao núng, lập tức thu dọn phòng ốc cho lão gia.

Ở phía bên này, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li cũng nhanh chóng đi ra ngoài.

May mà Vũ Văn Tuyển không quá để mắt tới huyện lệnh béo, cấm quân được sắp xếp để tuần tra nơi này không nghiêm ngặt bằng ở thành Bích Lạc. Bọn họ nhẹ nhàng rời khỏi phủ huyện nha, chẳng bao lâu sau đã tới được đại lao.

Có điều thủ vệ ở đại lao khá nhiều, ở cửa đại lao toàn là cấm quân, có thể thấy được, cẩm quân không hề tin tưởng người quả huyện lão thái gia, vậy nên mới đổi hết thủ vệ ở nơi này thành người của mình.

Bọn họ cũng không khách khí, Lý Văn Li dứt khoát phóng lưỡi đao gió, đám người kia chết bất đắc kỳ tử tại trận mà chẳng kịp biết lý do. Trước khi đáp đất, bọn họ tìm một cành cây mảnh kéo xác ngươi lại, một lát, xác cấm quân bị kéo vào bụi cỏ, biến mất sau rặng cây.

Cứ như vậy, một tiểu đội Cẩn Quân được giải quyết nhẹ như trở bàn tay.

Hai người đi lại như chốn không người, lập tức tiến vào bên trong đại lao.

Đây không phải lần đầu tiên bọn họ tới nơi này, lúc trước khi thẩm vấn Hắc Lục, bọn họ cũng từng dạo chơi ở đây. Có điều khi đó đại lao vẫn còn giữ vẻ sạch sẽ, nhưng bây giờ vừa tiến vào, bọn chỉ ngửi được mùi máu tươi nồng nặc.

Bạch Quân Quân nhướng mày, đi về phía tỏa ra mùi máu nồng nhất, cuối cùng trông thấy cảnh tượng trong căn phòng nọ toàn máu me, đáng sợ vô cùng.

Tất cả những người đó đều chỉ còn thoi thóp hơi tàn, hoàn toàn không nhận ra được bộ dạng lúc ban đầu.

Lý Văn Li phất tay một cái, tất cả đèn trong phòng đều sáng choang.

Ánh đèn rạng ngời, đám người đang chảy máu kia rên rỉ, tưởng Cẩn Quân lại quay về đây tung hoành, nhưng nhìn kỹ lại, bọn họ bỗng trông thấy hai bóng người quen thuộc.

Nhìn thấy hai người này, một người trong số đó bất chấp cơn đau mà bò dậy: “Quân Quân… Quân Quân cô nương!”

Người này là Khâu Tam lão gia.

Bạch Quân Quân móc Chu Quỷ ra cắt đứt khóa sắt, sau đó mở cửa bước vào.

Bình Luận (0)
Comment