Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1036 - Chương 1036. Xung Phong Liều Chết

Chương 1036. Xung phong liều chết Chương 1036. Xung phong liều chết

Mọi người đang tụ họp vui mừng ở bên này, đằng xa bỗng có người hét vọng lại: “Ai ở bên đó!”

Chỉ trong giây lát, một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền tới, chẳng bao lâu sau, toán Cẩn Quân canh giữ trước cửa phủ huyện nha đã có mặt ở đây.

Lần này Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều không dùng dị năng, bọn họ tay không so chiêu với mười mấy hai ngươi Cẩn Quân tinh nhuệ, nhẹ nhàng như giết mấy con gia súc, gia cầm, chiêu nào chiêu nấy đều là đòn tất sát.

Bạch Quân Quân đang đánh sướng tay, mọi người nhìn tới mức trợn mắt há mồm, có một giọng nói vô cùng kinh hãi vang lên.

“Quân Quân tiểu thư?”

Bạch Quân Quân nghe thấy âm thanh, bèn quay đầu lại, trông thấy có hai người, bọn họ đều mặc áo giáp của Cẩn Quân, một người trong đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng sợ sệt.

Hắn vội vàng lệnh cho cấp dưới lui ra đằng sau, còn tự mình chắp tay hành lễ với Bạch Quân Quân.

“Ti chức Thường Hỉ tham kiến Quân Quân cô nương.”

“?” Bạch Quân Quân tỏ vẻ khó hiểu.

Người anh em này là ai thế? Trong trí nhớ của nguyên chủ hình như không có người nào như thế này?

Dường như Thường Hỉ cũng nhận ra được nỗi băn khoăn của Bạch Quân Quân, lắp bắp thưa: “Ti chức từng phụng mệnh Cửu hoàng tử ra ngoài điều tra một vài chuyện, một trong chuyện đó là tìm ra tung tích của Quân Quân cô nương. Hiện giờ có thể nhìn thấy Quân Quân tiểu thư, thật là may mắn quá. Xin tiểu thư hãy theo ti chức trở về thành Bích Lạc, Cửu hoàng tử đang ở thành Bích Lạc, vẫn luôn nhớ nhung và lo lắng cho tiểu thư, nếu như có thể gặp được tiểu thư ở thành Bích Lạc, có lẽ ngài ấy sẽ rất vui mừng...”

“?” Bạch Quân Quân vẫn tỏ vẻ nghi ngờ: “Ngươi…”

Hắn không biết mối quan hệ giữa nàng và Vũ Văn Tuyển đang quyết liệt thế nào đâu nhỉ?

Nói cũng đúng, đại chiến giữa nàng và Vũ Văn Tuyển diễn ra vào tối ngày hôm trước, trong vòng hai ngảy, hắn là cho người đi loan tin khắp chốn vẫn còn chưa chạy được nửa đường.

Bạch Quân Quân khoanh tay trước ngực: “Ta đang định đi tìm Vũ Văn Tuyển, hiện giờ ta xin cáo từ trước.”

Dứt lời, nàng dẫn theo ba mươi mấy người vừa cứu được theo cùng.

Nhưng đám người đầy máu phía sau lưng nàng đâu phải dân thường, vừa mới nhìn thấy, ai nấy đều đen cả mặt. Vả lại, bọn họ nhìn xung quanh, thấy Cẩn Quân xung quanh đều đã tắt thở hết rồi.

Tuy là Thường Hỉ có đần độn đến đâu cũng nhìn ra vấn đề.

Hắn nghĩ rằng vừa rồi Bạch Quân Quân chỉ xảy ra tranh chấp với binh sĩ dưới trướng mình, nhưng nhìn thủ hạ nằm ngổn ngang trên đất, bọn họ đã chết hết rồi còn đâu.

Thường Hỉ sầm mặt: “Vì sao Quân Quân tiểu thư lại ra tay đánh người mình?”

“Chuyện này…” Bạch Quân Quân ngẩn ra một lát.

“Soạt!”

Thường Hỉ rút thanh đao cầm trên tay ra, mọi người đều nghiêm mặt.

Lý Văn Li bình tĩnh nở nụ cười: “Ra tay đánh người thì có sao nào? Vốn dĩ đã không định lấy mạng các ngươi, ai ngờ các ngươi cứ năm lần bảy lượt tìm tới đây nộp mạng.”

Lý Văn Li ý bảo Bạch Quân Quân dẫn người đi trước, để hắn ở lại lo liệu đám binh lính.

Bạch Quân Quân không chần chừ gì, chỉ nhàn nhạt nhìn Lý Văn Li một cái, dặn dò: “Chàng tém tém lại chút.”

Lý Văn Li lười biếng mỉm cười, coi như đồng ý với nàng.

Bạch Quân Quân nhanh chóng đưa huyện lão thái gia và mọi người ra ngoài, ra tới cửa thành, bọn họ lại chạm mặt hơn hai mươi Cẩn Quân còn sót lại.

Bây giờ tuy rằng hơn ba mươi người kia vẫn còn chi chít vết thương, nhưng nhờ có nước thảo mộc điều trị, bồi bổ, bọn họ đã hồi phụ từ lâu. Trông thấy ha mươi Cẩn Quân tinh nhuệ, bọn họ cũng tự giác đứng ra đằng trước bảo vệ huyện lệnh và người già, trẻ nhỏ.

Sau đó, Cẩn Quân thủ thành trông thấy một tiểu cô nương và hơn ba mươi người thương tích đầy mình, dẫn theo một đám người già trẻ nhỏ đi về phía này.

Trông thấy cảnh này, bọn họ đều sửng sốt.

“Các ngươi… Các ngươi thật to gan! Đạo chích từ đâu tới? Sao dám cả gan tới đây gây chuyện?”

Bạch Quân Quân không có hứng thú nói lời vô nghĩa với bọn họ mà chỉ đưa mọi người đi về phía trước, có nàng dẫn dắt, những người thương tích đầy mình kia cũng không e ngại mà xông lên.

Cứ như vậy, nơi cửa thành cũng diễn ra một trận huyết chiến.

Bình Luận (0)
Comment