Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1071 - Chương 1071. Một Đòn Hất Bay Tất Cả

Chương 1071. Một đòn hất bay tất cả Chương 1071. Một đòn hất bay tất cả

Có điều Bạch Quân Quân cũng nhanh chóng nhận ra hồ ly đang trêu chọc mình, nàng đưa tay lên sờ gò má đang ửng hồng, không nhường nhịn chút nào mà đáp trả: “Vậy chàng có biết ta thích chàng ở điểm nào nhất không?”

“Điểm nào thế?” Quả nhiên hồ ly có hứng thú với câu hỏi của nàng.

“Cái lúc chàng không tự tìm đường chết ấy.”

Lý Văn Li sửng sốt, sau đó cười ha hả. Cứ như thế, hai “con mồi” ngó lơ cả bầy rắn trên cây lẫn đám cá sấu đói cồn cào ở phía dưới, nhanh chóng lướt qua chặng cây, gặp được tế đàn trên đầm lầy trăm nghe không bằng một thấy.

Khu vực bên dưới đen đúa hôi tanh, nhìn qua rộng bằng bốn sân bóng đá gộp lại, toàn bộ đều là đầm lầy sâu không thấy đáy.

Ở chính giữa đầm lầy có một ngôi cao được dựng lên bằng đá, đài tế này cao hơn mặc đầm lầy chừng ba mét, rộng chừng tám mươi mét vuông, có điều bây giờ bên trên đài tế cũng toàn là cá sấu, bọn cá sấu này đều đang hã rộng hàm răng nhọn hoắt, chẳng rõ là đang phơi nắng hay đang đợi con mồi rơi xuống.

Hai người không nói chuyện phiếm nữa mà bắt đầu nghiêm túc nghĩ cách giải quyết vấn đề, càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái.

“Nàng có thấy đầm lầy và đài tế này có vẻ rất quen hay không?”

“Quen ư?” Bạch Quân Quân nhìn Lý Văn Li, không muốn nghĩ mà hỏi ngay đáp án.

Dù sao hồ ly nghĩ thế nào, người bình tường cũng không đoán ra được.

Hồ ly không úp úp mở mở, mà nói thằng: “Trông có giống nồi lẩu không cơ chứ?”

Bạch Quân Quân: “…”

Người nào đó sau khi tiếp thu kiến thức kỳ lạ này... không còn nhìn đầm lầy và đàn cá sấu một cách bình thường được nữa.

Đầm lầy rộng lớn chẳng khác gì cái nồi, còn đài cao kia thì tựa như vỉ lỗ để đặt thịt thà rau dưa, còn đám cá sấu kia… Ai bảo không phải là thịt chứ…

Bạch Quân Quân bất giác cảm thấy thèm thuồng mà nuốt nước miếng: “Thịt cá sấu có thể ăn được không?”

Ở thời tận thế, cá sấu biến dị là thứ không thể động vào, nhưng cá sấu ở thời đại này còn chưa bị biến dị, cũng không biết có thể ăn được hay không.

Lý Văn Li cũng đăm chiêu: “Chắc là giống như ở ẩm thực Đông Nam Á, có cá sấu nướng gì đó. Hơn nữa da cá sấu vừa dai vừa kiên cố, có thể dùng làm giày da.”

Bạch Quân Quân sáng hết cả mắt, mùa đông sắp ập tới rồi, nếu mọi người có thêm một đôi giày da…

Bầy cá sấu đang tắm nắng trên đài tế bỗng dưng cảm nhận được một sự đe dọa không tên, đồng loạt ngậm miệng lại, giương mắt nhìn lên cao, con nào con nấy đều chú ý tới hai sinh vật đang lơ lửng giữa không chung kia.

Vài con cá sấu giật mình, bắt đầu chuyện động, đôi con ngươi cũng dẹt lại, hai người trên không trung có thể cảm nhận được địch ý rõ ràng của bọn chúng.

Hiển nhiên, bầy cá sấu rất có hứng thú với hai con mồi biết bay này.

Lý Văn Li giang rộng hai tay ta, một trận cuồng phong ập tới, đám cá sấu khỏe như vâm bị gió hất lại xuống đầm lầy chẳng khác gì con thằn lằn nhỏ bé.

Tới khi đài tế được dọn dẹp gọn gàng, hai người mới đáp đất.

Có điều vừa mới đáp đất, Bạch Quân Quân bỗng nhiên phát hiện ra một vấn đề…

Vừa rồi hồ ly dùng cuồng phong hất văng đám cá sấu kia, tuy nhìn thì ngầu đấy, nhưng mà… Bên cạnh đó, vài thứ chai lọ, thậm chí dàn gỗ trên đài tế cũng đã bị trận gió đó hất xuống đầm lầy.

Bây giờ nơi hai người đứng chỉ là một gò đất trống không.

“…”

Bạch Quân Quân tức tối nhìn chòng chọc cái tên phá hoại bên cạnh mình.

Hồ ly nhìn tình hình trước mắt, cũng biết mình đã thành kẻ phá hoại rồi, hắn xấu hổ gãi đầu: “Không… Không có vấn đề gì hết, chắc chắn đại thúc què đã đào hố chôn sách, sao ông ấy có thể ngốc tới nỗi đặt vào nơi toàn bùn đất thế này được.”

Nhờ có bản năng sống sót, hồ ly vội vàng chạy tới nơi có giá gỗ khi nãy, bắt đầu đào đất tìm đồ.

Có điều đáng sợ hơn cả là: Lý Văn Li đào nửa ngày trời, ngoài một mớ sâu bọ trong kẽ đất ra thì chẳng thấy gì cả. Hắn bỗng dưng thấy sau lưng mình lạnh căm căm.

Chột dạ ngoái đầu lại, hắn trông thấy vẻ mặt khó chịu của đại tiểu thư.

Bình Luận (0)
Comment