Lúc nãy còn đợi cá sấu tự bò lên đài tế nộp mạng, bây giờ nàng đảo khách thành chủ, thúc roi hoa thụy đồng xuống đầm lầy thăm dò.
Chẳng bao lâu sau, khi thu roi về, bọn họ trông thấy mỗi xúc tu của roi đều giữ một con cá sấu, ai không biết còn tưởng đây là cái roi đẻ ra cá sấu ấy chứ.
Lý Văn Li đếm từng con cá sấu bị trói chặt kia, ngoại trừ khâm phục vẫn là khâm phục.
Đại tiểu thư quả nhiên là người thuộc phái hành động, vừa nói cần da cá sấu đã ra tay lập tức.
Nếu như muốn có được da cá sấu, người ta phải xử lý hết sức cẩn thận, chỉ cần có một vết rách nho nhỏ, lớp da ấy sẽ chẳng còn giá trị gì nữa, tuy nhiên, nhưng cá sấu trong tay đại tiểu thư, con nào con nấy đều nguyên vẹn chẳng có lấy một vết xước? Nói ngắn gọn là hoàn hảo.
Đây là điều mà đao gió của hắn hoàn toàn làm không được.
Quả nhiên, dị năng hệ mộc là thứ lợi hại nhất.
Lý Văn Li ngưỡng mộ vô cùng.
Chớp mắt một cái, cá sấu bị quấn roi hoa thụy đồng đã chất thành núi, Bạch Quân Quân giải quyết bọn chúng vô cùng thành thạo. Nàng phất tay một cái, lực siết của roi hoa thụy đồng càng lúc càng mạnh, bọn cá sấu chỉ vùng vẫy được một lúc đã ngòm mất rồi.
Lần này đã tóm gọn được bầy cá sấu, Bạch Quân Quân vẫn còn chưa dừng tay, nàng đi tới bên cạnh mép đài tế, yên lặng nhắm mắt lại, sau khi liên kết với hắc long trong cơ thể, nàng triệu hồi hắc long ra ngoài.
Hắc long bay lượn quanh đầm lầy một lúc lâu, sau đó tìm được liên kết với đất đai ở đầm lầy. Trong nháy mắt, đầm lầy như có sinh lực, sau một hồi trời rung đất chuyển, kỳ tích đã xuất hiện trước mắt bọn họ.
Đầm lầy lúc này như thể có ai đang đong đưa, mặt bùn êm ả bỗng chốc dâng lên từng đợt sóng, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trên mặt bùn đã xuất hiện đủ thứ dị vật.
Bọn họ có cảm giác như ai đó đang đãi cát tìm vàng, đồ vật dưới đáy đầm lầy nhanh chóng xuất hiện trước mắt bọn họ.
Trong đó bao gồm những thứ chai lọ, dàn gỗ mà hồ ly vừa hất xuống.
Thấy những thứ ấy trồi lên mặt bùn, không cần Bạch Quân Quân dặn dì, Lý Văn Li đã dùng dị năng hệ phong nâng chúng trở lại đài tế.
Đầm lầy “đong đưa” được một lúc, vô số bảo bổi bắt đầu hiện ra trước mắt bọn họ.
Ngay cả Bạch Quân Quân cũng không kìm lòng được mà ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát đầm lầy đang sóng sánh liên tục.
Bọn họ bắt gặp được một vài rương gỗ, trong đó còn có một số chai lọ không rõ đựng thứ gì.
Lý Văn Li lôi hết tấn cả những thứ này lên, sau đó dùng dị năng hệ thủy gột sạch từng thứ một.
Cứ như vậy, Bạch Quân Quân phụ trách đãi cát tìm vàng, Lý Văn Li phụ trách vớt đồ lên mà cọ rửa, chẳng bao lâu sau, bọn họ đã tích được một núi nhỏ toàn là bảo vật dưới đáy đầm lầy.
Mấy thứ chai lọ bằng gốm sứ kia đã ngâm trong bùn lầy quá lâu, nhưng nhờ có dị năng hệ thủy của Lý Văn Li, chẳng bao lâu sau đã sạch tinh tươm như mới, Lý Văn Li kiểm kê mấy thứ này xong, không nén nổi sự vui mừng, vừa hay trong nhà một nghèo hai trắng, chẳng có chút đồ gia dụng nào, mấy thứ này thật đúng là niềm vui bất ngờ.
Vì thế, hắn lau chùi sạch sẽ rồi cất vào không gian, cuối cùng, địa cung vất vả lắm mới trút hết được chỗ vũ khí kia cho Vu Văn Kỳ lại được lấp đầy bởi đồ đạc lỉnh kỉnh.
Bạch Quân Quân đào bới nửa ngày trời, nhưng nơi này thật sự quá rộng, lại còn sâu không thấy đáy, hắc long trong cơ thể dù sao cũng chỉ là tiểu long, không thể mạnh mẽ như dị năng hệ mộc, nàng chỉ có thể tạm thời lui binh.
Lý Văn Li làm công tác hậu cần đã cất hết mấy thứ đồ lỉnh kỉnh kia vào không gian, hiện giờ chỉ còn vài cái rương lớn được đặt bên ngoài.
Mấy cái rương này đều được làm bằng thứ gỗ thượng phẩm, có điều sau nhiều năm phủ bụi, chúng đều đã mục nát, hỏng hóc, hoàn toàn không nhìn ra được hình dạng lúc ban đầu.
Lý Văn Li dùng lưỡi đao gió cắt vài nhát trên lớp vỏ gỗ. Bọn họ phát hiện ra tuy lớp gỗ bên ngoài đã mục nát nhưng bên trong vẫn cực kỳ kiên cố, có thể thấy được, thân gỗ rất dày, là gỗ của cây cổ thụ.
Sau vài nhát của đao gió, đồ vật bên trong cũng chịu rơi ra ngoài, là một đống châu báu lấp lánh ánh vàng.