Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1074 - Chương 1074. Mở Rương Báu

Chương 1074. Mở rương báu Chương 1074. Mở rương báu

Nhìn hình thức của vài thứ trong đám châu báu này, tuy kỹ nghệ vẫn còn chưa đến đâu, nhưng lại được làm bằng vàng bạc nguyên chất trăm phần trăm.

Bạch Quân Quân cầm một chiếc châu thoa bằng vàng trong đó lên mà nhìn, phát hiện ra trên mặt châu thoa có khắc hình một ngọn lửa.

Nàng híp mắt, đưa châu thoa lại cho hồ ly đang vùi đầu mở chiếc rương thứ hai: “Chàng nhìn thứ này xem, lẽ nào là của đám tộc Thôn Hỏa?”

Lý Văn Li tạm dừng mở rương báu, cầm lấy châu thoa mà ngắm nghía, nhìn thấy hoa văn hình ngọn lửa, hắn cũng bắt đầu phân vân.

“Nhìn hoa văn này, hình như là có liên quan đến tộc Thôn Hỏa thật, nhưng… Tộc trưởng có những thứ này thì cũng đâu tới mức khố rách áo ôm như vậy. Hơn nữa, nhìn mấy cái rương này chẳng có vẻ gì là mới được ném vào đầm lầu không lâu cả.”

“Xem ra... có thể là tổ tiên của tộc Thôn Hỏa để lại.”

Bạch Quân Quân khó hiểu vô cùng, nếu như thật sự là tổ tiên của tộc Thôn Hỏa để lại, vậy thì chẳng có lẽ nào bọn họ lại thành ra như thế, dù sao cũng là cả một tộc người cơ mà.

Nhưng… Bọn họ đã lâu rồi không tìm kho báu, hiếm khi tìm được bảo bối thế này mà lại chẳng chiếm làm của riêng được, cũng cảm thấy hơi mất hứng.

Lý Văn Li bình tĩnh ném trả châu thoa vào trong rương, nhẹ giọng đáp: “Mở hết chỗ rương báu này ra rồi bàn tiếp.”

Ý của hắn là, mở ra rồi nhìn cho sướng mắt cũng được.

Hạ quyết tâm, lưỡi đao gió mà Lý Văn Li phóng ta càng nhanh hơn, rương kho báu thứ hai cũng được mở ra nhanh chóng.

Nhưng điều khiến người ta kinh ngạc là bên trong rương được bọc một lớp giấy dầu, giống với loại giấy dầu dùng để chống bụi, chống nước.

Rương vàng bạc châu báu vừa rồi không được bọc giấy dầu, nhưng rương thứ lại lại có giấy dầu, hai người cũng sinh lòng tò mò.

Lý Văn Li phất tay lần nữa, một làn gió hất lớp giấy dầu bay mất, điều khiến cho người ta bất ngờ là một bộ y phục màu xám.

Có điều loại vải này, bọn họ đều biết rõ.

Bọn họ nhắm mắt đưa tay lấy bộ y phục ta nhìn, không ngoài dự liệu, quả nhiên là y phục bằng da mà bọn họ quen thuộc nhất.

Áo da phủ bụi không biết bao nhiêu năm vẫn cảm ứng được nhiệt độ, lạnh co nóng giãn.

Sự biến hóa nho nhỏ này đã khiến cho bọn họ vô cùng vui sướng.

Đây không phải thứ áo da mà người ngoại quốc kia bán ở thành Phục Ba, mà được làm bằng loại da còn cao cấp hơn cả khi ấy.

Có điều nhìn kiểu dáng, áo này không giống đồ ở thành Phục Ba, cách chế tạo vô cùng phức tạp, có sự khác biệt rõ ràng giữa đồ nam và đồ nữ.

Khi cầm lấy áo da, hai người tiếp tục lùng sục, còn phát hiện giày, áo choàng, tất cả đều được làm bằng da thú.

Ngoại trừ đồ da, ở đây chẳng còn thứ gì cả.

Lần trước hồ ly đã phá hết chỗ đồ da ở núi Vu Tổ, bọn họ còn sợ không tìm ra được thay thế phẩm, không ngờ lại tìm thấy đồ da thượng hạng ở chỗ này.

Hai người không do dự chút nào mà cất chỗ đồ da ấy vào không gian ngay, châu báu thì có thể không cần, nhưng đồ da thì không thể giao ra được.

Sau khi mở ra hai rương báu, ánh mắt bọn họ nhìn rương báu thứ hai lại càng sáng hơn.

Lý Văn Li cũng không chần chừ lâu, vung lưỡi đao gió chép vỡ rương kho báu thứ ba. Ấy thế mà bên trong chẳng hề có kỳ trân dị bảo gì, mà là một đống sách cổ, quyển trục.

Lý Văn Li nhìn một lượt, chữ trên ấy đều không phải văn tự thịnh hành bây giờ, mà được viết bằng thể chữ cổ xưa, trong đó có không ít là thư tịch về phong tục của các vùng.

Số sách này có thể sẽ giải đáp được nguồn gốc của hai rương kho báu kia.

Hai người cũng không do dự mà ném thư tịch vào không gian, sau đó bắt đầu xem tới những chai lọ, bình khác.

Trong ấy có không ít đầu lâu, xương xẩu.

Hai người sửng sốt, thầm nghĩ có lẽ đây mới là hài cốt thật sự của tổ tiên tộc Thôn Hỏa. Những thứ này được đặt lên giá gỗ mà cung phụng, lại bị Lý Văn Li hất văng xuống đầm lầy.

Bình Luận (0)
Comment