Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1082 - Chương 1082. Rồng Đất

Chương 1082. Rồng đất Chương 1082. Rồng đất

Ban đầu, tộc Thôn Hỏa sinh sống ở đây trong điều kiện khí hậu và hoàn cảnh sống vô cùng ác liệt. Cũng chẳng biết từ khi nào, tế đàn của bọn họ đột nhiên xuất hiện một đám khách không mời mà đến, đã không ít người phải bỏ mạng trước thứ tai họa kinh hoàng này rồi.

Hết lần này đến lần khác, Tộc Thôn Hỏa đã mạnh mẽ chống trả, nhưng cuối cùng vẫn phải chịu thất bại thảm hại.

Tộc Thôn Hỏa không thể không từ bỏ nơi tế đàn được đời đời truyền lại. Chỉ khi mùa đông đến, khi đám ác thú này biến mất, bọn họ mới có cơ hội trở lại tế đàn, thăm viếng tổ tiên.

Có nằm mơ bọn họ cũng không ngờ được, một ngày kia, thần linh lại tiêu diệt mối hiểm họa mà bọn họ e sợ biết bao năm.

Đây quả đúng là ông trời nghe được lời cầu khẩn của bọn họ, nên mới để thần linh hạ phàm, trừ gian diệt bạo cho bọn họ, không phải sao?

Nghĩ như thế, tiếng dập đầu của bọn họ càng lớn hơn.

Có điều Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chưa nghĩ đến nguyên nhân xa xôi ấy, xem như mấy người này ngốc nghếch mà thôi.

Vả lại, nếu như cá sấu được xưng là rồng đất “rồng đất”, bọn họ có được nhận là mình đã diệt rồng hay không? Ngộ nhỡ làm như thế, gây ảnh hưởng đến bầu không khí yên bình ở đây thì không hay.

Hai người đang định giải thích rằng đây không phải là rồng, mà chỉ là cá sấu, chẳng những thịt của nó có thể ăn, mà da của nó còn có thể dùng để làm quần áo, giày dép.

Tiểu Vũ làm gương cho mọi người mà bước lên đầu tiên, vươn tay về phía bọn cá sấu đã ngỏm từ đời nào, cậu bé khẽ sờ một lát, sau đó phát hiện ra điều gì mới mẻ, bèn gọi Tiểu Sơn và Ào Ào tới đây xem cùng.

Mọi người đều trợn tròn cả mắt, chỉ biết trơ mắt nhìn Bạch Linh Vũ đùa nghịch với thi thể của rồng đất.

Đứa trẻ này còn chẳng cao bằng một con rồng đất, ấy thế mà cậu bé lại chẳng hề sợ hãi, khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc.

Cũng nhờ Bạch Linh Vũ bước tới đùa nghịch với xác cá sấu, dây thần kinh căng cứng của mọi người cuối cùng cũng được thả lỏng, run lẩy bẩy hỏi bọn họ đã săn được khi nào.

“Chẳng lẽ ngày hôm qua hai người…” Trong đám người đang trố mắt nhìn nhau, tộc trưởng tộc Thôn Hỏa bắt đầu nghĩ ngợi.

Chẳng trách ngày hôm qua bọn họ nói đường tới tế đàn ở chỗ nào. Bọn họ hỏi vậy, hẳn là vì muốn đi tiêu diệt bầy rồng đất ăn tàn phá hại kia!

“Mọi người đừng lo lắng nữa, đây cũng chỉ là dạng ác thú tầm thường mà thôi, mùa đông sắp tới rồi, đám cá sấu này vừa hay cũng có thể trở thành nguồn lương thực dự trữ cho chúng ta, không chỉ có thế, da của nó còn có thể dùng để làm đồ đạc nữa.”

“Ở đây có vị nào có tay nghề chế tác đồ da không? Xin hãy đứng ra đây cho chúng ta biết mặt.” Lý Văn Li vừa dứt lời, cả nhà Lão Khâu Thúc đã tức tốc giơ hai tay lên.

Bọn họ là thợ săn, chế đồ da là việc bọn họ thạo nhất.

Hai mắt Bạch Quân Quân chợt sáng lên: “Được, vậy thì ta sẽ chuẩn bị một xưởng da để cho mọi người thuật lợi tiến hành công việc, nếu như cần nhân lực thì cứ đi tìm mọi người nhé.”

“Hừm... làm thứ này tất nhiên không thành vấn đề, có điều…” Lão Khâu Thúc muốn nói lại thôi: “Da heo, bò, dê chúng ta đều đã làm hết rồi, chỉ có mỗi da của rồng đất là chưa đụng vào bao giờ, sợ rằng quy trình khác nhau, có thể sẽ làm sai. Ngộ nhỡ phụ lòng mong đợi của mọi người…”

“Không hề gì, ở đây nhiều cá sấu… nhiều rồng đất như vậy, mọi người cứ việc làm thôi, nếu không đủ thì nói một tiếng, chúng ta sẽ lại đi bắt thêm một đàn về đây.”

“?”

Bắt cá sấu ấy à?

Được lời hứa hẹn của Bạch Quân Quân, Lão Khâu Thúc cũng cảm thấy bớt căng thẳng phần nào.

“À thì… Quân Quân à, thịt rồng đất này, con có thể cho ta một chút hay không?” Đan Hạc tiên sinh thấy chuyện xử trí rồng đất sắt được định đoạt xong xuôi, vội vàng giơ tay xin chỉ thị.

“Người muốn ăn ạ?”

“Không phải, sách cổ có ghi lại, thịt rồng đất này có công hiệu dược lý, hiếm khi bắt gặp, ta muốn mang một ít về nghiên cứu.”

Bạch Quân Quân bật cười, thì ra là vì nghiên cứu y học, nàng gật đầu đáp: “Lát nữa người cứ tìm Lão Khâu Thúc để lấy là được.”

“Được được được.” Đan Hạc tiên sinh cất tiếng cười thỏa mãn.

Bình Luận (0)
Comment