Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1090 - Chương 1090. Tóm Lại Là Ngứa Đòn

Chương 1090. Tóm lại là ngứa đòn Chương 1090. Tóm lại là ngứa đòn

Lý Văn Li đăm chiêu nghĩ ngợi một lát rồi tiếp lời: “Cũng không phải không có khả năng.”

Thật là trùng hợp khi mà không gian của bọn họ đều có liên quan tới chuyện hơn một ngàn năm trước, Kim Diễm Quốc này cũng là một quốc gia cách đây hơn một nghìn năm, hẳn là sẽ có những mảnh vụn không gian trên địa vực của nó.

Bất quá, phía trước bọn họ bắt lấy không gian mảnh nhỏ dựa vào chính là luyến ái não thêm thành, nhưng hiện tại hai người có thể tự nhiên mà tại đây không gian đi lại, không hề bị luyến ái não ước th

Tuy nhiên, trước đây bọn họ phải đi tìm mảnh vỡ không gian trong khi chịu quy tắc nắm tay kia, nhưng bây giờ thì khác rồi. Bọn họ có thể tự do di chuyển trong không gian này nữa. Vả lại, nếu quy tắc sử dụng không gian thay đổi, vậy không biết cách tìm ra không gian có thay đổi nữa hay không?

Bạch Quân Quân nhướng mày: “Chỉ đành đi một bước tính một bước mà thôi.”

Nhờ vào năng lực của bọn họ bây giờ, túm được không gian kia hắn là… Không thành vấn đề đâu.

Hai người lại dạo bộ một vòng xung quanh không gian này, dọn dẹp lại một lượt chỗ châu báu vừa mới thu được ngày hôm qua.

Kiểu dáng của mấy thứ đồ trang sức này tuy cũ kỹ, nhưng chắc chắn là vô cùng đắt tiền.

Nếu không thích, nung lỏng chỗ này ra rồi đúc thành thỏi cũng có thể kiếm được không ít tiền đâu.

Nhìn thấy vẻ say mê của đại tiểu thư với số kho báu này, Lý Văn Li cũng chẳng biết phải làm sao.

“Không ngờ nàng lại thích mấy thứ này tới như vậy.”

Ở thời mạt thế, mọi người chỉ bận tâm tới việc tìm kiếm dị năng và tăng cường sức chiến đấu mà thôi.

Ấy thế mà đội trưởng gấu trắng này lại thích số đồ lấp lánh ánh vàng này đến như thế, thật là kỳ lạ.

Bạch Quân Quân chớp mắt: “Lời này của chàng sai rồi, ở thời ấy, tăng cường sức mạnh là vì mục đích sống sót, bây giờ ta tích trữ số vàng bạc này cũng là vì muốn sống sót mà thôi.”

Hồ ly bật cười vạch trần lời nói của nàng: “Ở thời này, muốn sống cũng đâu nhất định phải có vàng bạc châu báu, lấy đồ đổi đồ cùng sống được đó thôi.”

Bạch Quân Quân nhếch mép: “Chàng muốn chết sao?”

Lời ấy mà cũng lôi ra trêu nàng được, hồ ly ngứa đòn ấy à?

Lý Văn Li mỉm cười kéo đại tiểu thư vào lòng mình: “Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.”

Dứt lời, hắn lại trao nàng nụ hôn nồng nàn.

Lần này hai người đều không uống rượu, nhưng dù không say rượu thì người ta cũng tự say nhau, bọn họ chỉ cần có thể trông thấy nhau như vậy, chỉ cần đôi môi có thể quấn quýt lấy nhau, tới tận khi áo quần bị cởi sạch.

Cứt Trâu vẫn không biết mệt mỏi mà khuân vác đổ thứ hoa cỏ tử trong lớp sương mù ra bên ngoài, thi thoảng đám ong mật còn bay vo ve loạn xạ xung quanh bọn họ.

Lý Văn Li không thích bị quấy rầy, ôm đại tiểu thư mà hắn yêu thương nhất rời khỏi không gian, trở lại gian phòng cũ.

Giường ấm nệm êm, chẳng có ai quấy rầy.

Ngày hôm sau, Bạch Quân Quân vẫn tình dậy từ sáng sớm, lúc đó hồ ly còn đang ngủ, Bạch Quân Quân nhìn gương mặt đang say ngủ của hắn, nhất thời chẳng biết nói gì.

Mất công sáng ngày hôm qua nàng còn tưởng mình đã làm hắn ngất không dậy được, trải qua chuyện tối ngày hôm qua mới biết, rõ ràng không nên cảm thông cho tên hồ ly này chút nào.

Nàng trèo qua người hồ ly chuẩn bị xuống giường, bàn chân lại giẫm phải một chiếc khăn mỏng ẩm ướt.

Chiếc khăn này ướt đầm đìa, giữa lúc giao mùa, còn đang lạnh như băng.

Nghĩ đến chuyện đây là thứ dùng để che phần nào đó trên người, Bạch Quân Quân lẳng lặng rút chân về.

Đúng lúc này, bên eo nàng xuất hiện một cánh tay to lớn, cánh tay kia túm chặt lấy Bạch Quân Quân, ôm nàng trở lại giường.

Tiếng cười của hồ ly cũng vang lên phía sau tai nàng.

“Đại tiểu thư nhìn khăn quấn của ta, sao lại ngẩn người thế?”

“?”

Bạch Quân Quân sửng sốt, không ngờ hồ ly khi nãy còn ngủ như lợn lại thức giấc nhanh như thế.

“Không phải chúng ta đã nói vài năm sau mới sinh con hay sao?” Hồ ly kê mặt lên bả vai Bạch Quân Quân, bàn tay hư cũng bắt đầu sờ soạng khắp người Bạch Quân Quân.

Làn da của đại tiểu thư được nước thảo mộc chăm sóc, mịn màng tựa như da em bé, khiến người ta yêu thích chẳng rời tay.

“Ta nói muốn sinh con lúc nào chứ?” Bạch Quân Quân khó hiểu.

“Nàng cứ nhìn chằm chằm khăn quấn của ta mãi như thế, không phải đang tiếc đứt ruột thì là gì đây?” Lý Văn Li cố ý trêu chọc nàng, nói ra toàn mấy lời ái muội.

Lời này cũng khiến cho Bạch Quân Quân nhớ ra tác dụng của khăn quấn, mặt mày cũng tối sầm lại.

Bình Luận (0)
Comment