Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1094 - Chương 1094. Lại Đến Ao Trùng

Chương 1094. Lại đến ao trùng Chương 1094. Lại đến ao trùng

Câu nói kia của Vũ Văn Tuyển giống như cây rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, khiến cho tâm trạng của cổ dân hoàn toàn nổ tung.

Bọn họ đồng loạt giương kiếm trên lưng ra: "Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt vậy cũng đừng trách chúng ta."

Vũ Văn Tuyển cong môi cười lạnh một tiếng, một giây sau bảo kiếm trong tay loé lên ánh sáng bạc.

Thứ ánh sáng này giống như ban ngày khiến cho người ta không mở được mắt, ngay lúc cổ dân đang dụi mắt chỉ nghe thấy tiếng gió nổi lên xung quanh, sau khi hoàn hồn Vũ Văn Tuyển đã đi tới trước mắt, giơ tay chém xuống giữa đám cổ dân chỉ thấy đầu người lăn dưới đất.

Những người khác nhìn thấy đồng bạn đầu một nơi thân một nẻo nhất thời bạo khởi, đại chiến một địch trăm hết sức căng thẳng.

Bây giờ phần lớn ở núi Vu Tổ là cổ dân tầng dưới chót, bọn họ cũng chỉ biết một chút công phu quyền cước đơn giản, cho dù tự nuôi cổ trùng cũng đều là chút hạ cấp, dù sao cổ trùng cao cấp bọn họ cũng không có điều kiện để tự nuôi.

Cho nên mặc dù là lấy một đối trăm, nhưng bọn họ cũng rơi vào thế hạ phong.

Vũ Văn Tuyển lại giống như thu hoạch cải trắng, dễ dàng giải quyết những người cản đường, hắn đi thẳng đến cấm địa như vào chỗ không người, trên đường đi chỉ cần có người ngăn trở mình, tất cả đều tiêu diệt.

Cấm địa dường như sau khi xảy ra chuyện thì không có ai đi vào, so với trước đó nơi này càng lộ rõ sự âm u tĩnh lặng.

Vũ Văn Tuyển nhìn không chớp mắt trực tiếp đi đến nơi sâu nhất trong động huyệt.

Ao trùng to lớn kia vẫn như cũ duy trì dáng vẻ ban đầu, một ao tro tàn trước đó không gây được sự chú ý cho mình, mà bây giờ Vũ Văn Tuyển không chút do dự nhảy xuống.

Vũ Văn Tuyển rơi vào trong ao trùng ngay lập tức từng tầng từng lớp tro bụi cuộn bay lên, nhưng dường như hắn không cảm giác thấy, cũng không thèm để ý tro bụi làm bẩn áo bào tím của mình.

Cẩn thận đi lại nửa ngày trong ao trùng này, Vũ Văn Tuyển híp mắt nhìn thật kỹ, chỉ thấy trong lớp tro tàn sâu khoảng chừng bằng đầu gối này phần lớn là xác chết của côn trùng, vốn dĩ đám côn trùng này ngâm mình ở trong nước ngâm thi thể vốn không thể tuỳ tiện bị đốt sạch, nhưng bây giờ lại nhìn không chỉ côn trùng, ngay cả nước trong động huyệt thi thể này cũng đều bị cháy hết sạch, toàn bộ ao trùng đều là tro tàn, khô ráo đến mức như tro tàn trong bếp lò một giọt nước cũng không có.

Nhưng trên thế gian sao lại có thứ lửa mạnh mẽ như thế?

Chẳng biết tại sao, Vũ Văn Tuyển nhớ tới con Hắc Long đột nhiên xuất hiện kia.

Nghĩ đến phụ vương đã từng nói núi Vu Tổ trấn giữ trông coi bí mật cuối cùng của thiên thần, chỉ cần nắm giữ bí mật này thì có thể khống chế âm binh.

Lúc đầu Vũ Văn Tuyển hoàn toàn không để trong lòng, mà bây giờ nhiều lần nhìn thấy, con Hắc Long kia, thậm chí lửa cháy lớn ở nơi này, phải chăng đều thuộc về sức mạnh cõi âm?

Vũ Văn Tuyển lập tức rơi vào trầm tư, hắn đi tới đi lui như một linh hồn vô ý thức không cố định trong ao trùng này, đột nhiên, dưới chân dẫm phải vật gì đó cứng, cuối cùng hắn đã tỉnh táo lại từ trong trầm tư.

Vũ Văn Tuyển chậm rãi cúi người đưa tay vào trong tro tàn lần mò vơ vét.

Rất nhanh đã mò được bốn viên đá trong đám tro tàn.

Nhìn thấy những viên đá này, hắn đột nhiên mở to hai mắt.

Tảng đá kia hắn không xa lạ gì, tìm hơn nửa năm mới kiếm được hai viên tặng cho cổ chủ.

Chẳng qua trên tay hắn chỉ có hai viên, hai viên khác, ở mộ huyệt của bá chủ Chung Sơn và Địa cung ở chùa Pháp Hoa đã biến mất, bây giờ lại xuất hiện ở đây.

"Quả nhiên là hắn." Vũ Văn Tuyển nắm chặt tay.

Hai viên đá này dĩ nhiên là do Lý Văn Li mang tới.

Mặc dù không biết nguyên nhân gì hắn lại vứt viên đá ở đây, nhưng chắc hẳn hắn đã đạt được mục đích của mình.

Vũ Văn Tuyển phụt ra một ngụm khí hỗn loạn trong cơ thể, thật vất vả mới ngăn chặn được lửa giận của mình.

Hắn lần nữa tìm kiếm ở nơi này.

Trước đó hắn từng tới nơi này một lần, khi đó trong ao trùng còn có một cục đá to lớn.

Tảng đá kia toàn thân màu đen, hắn có ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Bình Luận (0)
Comment