Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1097 - Chương 1097. Đàn Tế Nhà Ai

Chương 1097. Đàn tế nhà ai Chương 1097. Đàn tế nhà ai

Lý Văn Li cảm nhận được biểu cảm của Vũ Văn Loan Phi thì không khỏi dựng tóc gáy, người này nhìn hắn bằng ánh mắt háo sắc kia là có ý gì?

Ngày hôm trước mới hoài nghi hắn không hiểu chuyện phòng the, bây giờ lại là biểu cảm này... Nhà nghệ thuật thật đúng là thấu tỏ mọi việc đấy.

Lý Văn Li cau mày, yên lặng vỗ vỗ bả vai của Vũ Văn Loan Phi: “Ta nói này người anh em, suốt ngày trong đầu ngươi cứ nghĩ đến chuyện gì thế?”

Vũ Văn Loan Phi đang tưởng tượng ra cảnh tượng cảnh hai người nhận triều bái của vạn dân thì đột nhiên bị vỗ vỗ bả vai, tỉnh táo trong nháy mắt.

Hắn xấu hổ rùng mình một cái: “Không... không có gì.”

“?”

Lý Văn Li sờ sờ cằm, hơi đăm chiêu, dáng vẻ giấu đầu hở đuôi của người này càng làm hắn cảm thấy khả nghi.

Vũ Văn Loan Phi không chịu nổi ánh mắt sắc bén của Hồ Ly nên dứt khoát vỗ vỗ mông đứng dậy: “A Đao về rồi, ta đi xem thử hắn có săn được đồ gì ngon không.”

Bạch Quân Quân nhìn thấy nhà nghệ thuật chạy trối chết thì cũng cảm thấy nghi ngờ: “Nói ra thì... từ mấy ngày hôm trước hai người các chàng vẫn luôn thần thần bí bí, rốt cuộc thì có bí mật gì?”

Lý Văn Li nhướng mày, tuyệt đối không ngờ rằng đại tiểu thư lại cảm thấy mình và Vũ Văn Loan Phi là một hội, hắn vội vàng làm sáng tỏ: “Kẻ thần thần bí bí chỉ có hắn mà thôi, ta cũng cảm thấy hắn kỳ kỳ quái quái nên mới hỏi, có điều còn chưa hỏi được thì người này đã chột dạ chạy mất rồi.”

Bạch Quân Quân gãi gãi đầu, chỉ có thể để hôm nào đó hỏi lại Văn Nhân Phinh Đình vậy.

Chắc chắn nương tử của nghệ thuật gia phải biết rõ chuyện của hắn.

Sau khi quyết định xong, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li không tiếp tục trò chuyện về hai người kia nữa, bọn họ cũng đi theo xem chiến lợi phẩm của A Đao.

Tuy rằng xung quanh nơi này có rừng cây nhưng mà nơi gần nhất là dòng suối nhỏ này, A Đao bắt được năm, sáu con cá về.

Mọi người biết phải ra ngoài cướp mộ... Không phải, là thám hiểm, cho nên mang theo đủ lương thực và nồi niêu xoong chảo, đội ngũ phụ trách săn thú mang cá về, còn có người tìm được một ít trứng chim ở gần đây, vì thế sau khi bàn bạc, mọi người quyết định nấu cơm, nướng cá rồi nấu thêm một nồi canh đầu cá hoa trứng nữa.

Thức ăn phong phú làm cho người ta không cảm thấy rằng mình đang ra ngoài làm việc mà lại tựa như đang dạo chơi ngoại thành, mọi người thoải mái ở đây ăn bữa cơm trưa, nghỉ ngơi trong chốc lát rồi mới tiếp tục xuất phát.

Tiếp tục xuất phát dọc theo con sông, ước chừng sau nửa canh giờ, mọi người nhìn thấy một bãi đá rất cao, rất cao ở phía xa xa.

Mắt của Huyện thái gia lại sáng lên: “Đó... có phải là tường thành không?”

Lúc này, không đợi Bạch Quân Quân lên tiếng, những nam nhi của tộc Thôn Hỏa đã trở nên kích động trước một bước.

Bọn họ nhất thời kích động, dùng cổ ngữ bô bô một đống, sau đó mới kịp phản ứng lại, đổi về tiếng phổ thông trúc trắc nói: “Đây là đài thông thiên của chúng ta.”

Mọi người kích động đi lên phía trước, một lát sau lại đồng loạt dừng lại.

Nhìn thấy bọn họ dừng lại, Bạch Quân Quân không khỏi nghi hoặc: “Sao không tiếp tục đi lên phía trước?”

“Đây... Đây hình như không phải là đài thông thiên của chúng ta.” Tộc trưởng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

“Sao lại thế được?” Vẻ mặt Lý Văn Li trở nên khó hiểu, trong phạm vi năm trăm dặm quanh đây chỉ có đầm lầy này, hơn nữa quả thật bọn họ đã tìm được Nông Canh Chi Nan ở sân trời này, sao nơi này lại không phải là đài thông thiên được?

“Đài thông thiên... Đài thông thiên của chúng ta không có cây cầu lớn nguy nga này.” Tộc trưởng trả lời một cách chắc chắn.

Trước kia có một cây cầu gỗ lung lay nhưng mà đã bị đầm lầy ăn mòn từ lâu, mà bây giờ cây cầu vượt được dựng lên ở đây vô cùng khí thế, bất kỳ ai nhìn thấy cũng biết nơi này không giống với nơi mà bọn họ biết.

Cây cầu này không thể nào là từ trên trời rơi xuống được, càng không thể nào là do Thổ Long dựng nên, khả năng duy nhất là do chủ nhân chân chính của nó dựng nên.

Cho nên tộc Thôn Hỏa trì trệ không tiến, sợ mình đi nhầm.

Bình Luận (0)
Comment