Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 112 - Chương 112. Hoặc Là Giải Tán

Chương 112. Hoặc là giải tán Chương 112. Hoặc là giải tán

“Mọi người khoan hẵng ăn, bây giờ ta có chuyện quan trọng muốn nói.”

“Làm sao vậy Tiểu Thiền huynh đệ?”

“Có chuyện gì vậy, không ấy đợi ăn sáng xong rồi nói được không?”

Cảm xúc của mọi người đều rất dâng trào, ai nấy đều lạc quan tích cực.

Nhưng ngược lại thì vẻ mặt của đội bảy người rất nghiêm túc, ngay cả Tiểu Thiền cũng mất đi nụ cười trong những ngày qua.

Hắn im lặng không nói đi tới trước chiếc xe đẩy còn thừa lại, xốc những miếng vải đen lên.

Miếng vải đen ‘roạt’ rơi xuống đất lộ ra lượng lớn cung tên trường mâu, trên tất cả những vũ khí đó đều được phủ đầy ánh sáng lạnh lẽo.

Ngoại trừ những người tham gia khuân vác, thì mấy trăm người còn lại đều hít sâu một hơi.

“Sao mà… sao mà lại có nhiều vũ khí như vậy?”

“Những thứ này đều thu được từ Uy Vũ đường.” Tiểu Thiền thẳng thắn trả lời.

Mọi người không khỏi nhìn nhau: “Hang ổ của giặc cỏ có nhiều binh khí như vậy hả?”

“E là cướp từ đội quân nào đấy…”

“Suỵt… đừng nói lung tung, coi chừng rước họa vào thân.”

Trong lòng mọi người ở đây đều dấy lên vô vàn nghi ngờ, ngay lúc họ càng nghĩ càng thấy sợ, thì Tiểu Thiền lại cất tiếng lần nữa.

“Mặc kệ là chúng cướp từ tay ai, hay là ai cho chúng, tóm lại chuyện này chắc chắn không đơn giản. Hiện tại ở trước mặt chúng ta chỉ có hai con đường, con đường thứ nhất là mọi người tụ lại chạy, nếu thật sự bất hạnh gặp phải truy binh thì cùng nhau liều một lần, có khi lại chém giết thoát khỏi vòng vây tìm thấy cơ hội. Con đường thứ hai là mọi người cứ vậy mà giải tán, bây giờ đã chia đủ đồ ăn vào tay từng người, đoàn người chúng ta cứ thế này giải tán, lưu dân nhiều như vậy, truy binh cũng sẽ không nghĩ là do lưu dân làm.”

Lời của Tiểu Thiền tạo nên sóng to gió lớn trong lòng mọi người.

Một giây trước họ còn đắm chìm trong niềm vui sướng có đồ ăn, nhưng quay đầu lại gặp phải tin dữ.

“Ta đã nói quân báo thù xúc động quá mà, bây giờ làm thế nào cho phải đây.”

Trong đám người không biết ai nói thầm một câu.

Lời này chọc đến trái tim vốn đang hoảng loạn của mọi người, khiến cho nó nổ tung.

Trong đám người quả thực có không ít người đồng quan điểm như vậy, bọn họ cảm thấy hôm qua không nên xúc động đi Uy Vũ đường trả thù, nếu không đi thì có lẽ đã không có chuyện gì rồi.

Mọi người lẩm bẩm lầm bầm khiến cho Khâu Nhị Khâu Tam nhiệt huyết sôi trào cạn lời.

Không chờ Tiểu Thiền lên tiếng, hai huynh đệ đã ra mặt bênh vực kẻ yếu.

“Xúc động là sao? Chính tay đâm kẻ thù báo thù cho người thân không phải chuyện hiển nhiên từ xưa tới giờ sao?”

“Hôm qua sao các ngươi không ngăn cản đi? Bây giờ nói vuốt đuôi có ích lợi gì chứ.”

“Cái gọi là không nên xúc động, tức là phải đợi bọn chúng bình tĩnh lại, ngóc đầu quay lại báo thù cho đại đương gia mới đúng phải không? Chỉ sợ tới lúc đó đến cả cơ hội oán giận các ngươi còn không cso!”

Thấy Khâu Nhị Khâu Tâm đôn hậu thật thà vậy thôi, chứ những lời này phải nói là sắc bén, mặt của mấy kẻ bên phải duy trì sự ổn định hồi xanh hồi trắng.

Ngay khi bọn họ xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, thì lão Khâu thúc mới đứng dậy chậm rãi bước lên hòa giải: “Chuyện hôm qua, dù chúng ta có duỗi đầu hay rụt đầu, đều không tránh khỏi hy sinh đổ máu.

Coi như chúng ta không đi trả thù, giặc cỏ cũng sẽ cắn chặt không nhả, dẫu sao đại đương gia của bọn họ đã chết trên tay chúng ta, hai bên vốn dĩ là cục diện không chết không dừng.

Bây giờ giặc cỏ bị diệt trừ, tốt xấu gì cũng ta thở có thể thở phào rồi, cho nên mọi người đừng có oán giận nữa, nghe theo Tiểu Thiền huynh đệ nhanh chóng đưa ra lựa chọn mới phải.”

Tiểu Thiền cảm kích liếc nhìn mấy người lão Khâu thúc một cái.

“Khâu đại phu nói đúng.”

Đội bảy người bọn họ chưa từng có ý định lập đoàn đội, mấy ngày hôm nay vì sức khỏe của lão đại không tốt nên họ mới giảm tốc độ, một vài hoang dân đi theo sau đội ngũ, chỉ cần không làm phiền thì họ sẽ không để tâm đến.

Nhưng bây giờ không phải là vấn đề có làm phiền hay không nữa rồi.

Đắc tội Ngũ vương gia là chuyện thứ nhất, tụ tập quy mô lớn rất dễ bị liệt vào mục tiêu nghi ngờ.

Đối với họ tất cả mọi người giải tán mới là có lợi nhất.

Bình Luận (0)
Comment