Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 114 - Chương 114. Tri Ân Báo Đáp

Chương 114. Tri ân báo đáp Chương 114. Tri ân báo đáp

“Với lại, ngươi chỉ tìm ta lấy nước chứ không tìm người khác, chứng tỏ ngươi cũng biết nước của ta có chỗ khác biệt đúng chứ? Nước này khó kiếm, bản thân ta còn không có, ngươi thì thôi khỏi nghĩ đi nha.”

Thố Tử giật giật môi lúng ta lúng túng nói: “Cái đó… lát nữa ta sẽ trả túi nước cho ngươi.”

“Đúng rồi… cho ngươi sáu quả trứng chim này.:

Nói xong, Thố Tử lấy từ trong túi của hắn ra mấy quả trứng chim cuối cùng.

“Hả?” Bạch Quân Quân có hơi bất ngờ.

“Đây là sao vậy?”

“Ta biết thứ nước Khâu đại phu đưa là của ngươi, nói tóm lại là cảm ơn ngươi.”

Bạch Quân Quân không ngờ tiểu hài nhi này sẽ tri ân báo đáp như vậy.

Phải biết rằng hôm qua vì mấy quả trứng chim này mà hai người giằng co rất lâu, nàng cho rằng đứa nhỏ này sẽ ấp mấy quả trứng này ra chim non mới thôi.

Không ngờ hắn lại có lương tâm như vậy!

Nhưng mà nếu người ta đã có lòng hiếu thảo như thế, thì ai lại đi từ chối.

Bạch Quân Quân rất thuận tay nhận lấy.

Thố Tử nhìn thấy Bạch Quân Quân nhận trứng chim thì cũng thở phào một hơi, hắn đang tính rời đi thì lại bị Bạch Quân Quân nắm cổ kéo về.

Tuy Thố Tử chỉ mới mười ba tuổi, nhưng hắn luôn tự cho mình là một người trưởng thành. cho nên bỗng dưng bị người ta nắm cổ, khiến hắn không khỏi đen mặt.

“Chuyện gì?”

“Giúp ta cái này đi.” Bạch Quân Quân rất là thản nhiên.

Thố Tử không nhịn được nghi ngờ, trong mắt hắn Bạch Quân Quân là một người dầu muối không ăn, khá khó chơi, nhưng bây giờ người này lại có vấn đề muốn nhờ hắn?

Đúng là kỳ quái.

“Cái kia…” Bạch Quân Quân chỉ chỉ vào một gốc cây khá thấp bé trong lùm: “Ngươi có biết cái cây đó tên gì không?”

“?” Trên mặt Thố Tử đầy vẻ khó hiểu.

Sau khi hắn nghiêm túc đánh giá Bạch Quân Quân một lúc lâu, xác định nàng không có nói giỡn mới trả lời: “Thự Sam mà ngươi cũng không nhận ra hả?”

“Thự Sam?” Bạch Quân Quân nuốt nuốt nước miếng: “Ngươi nói là cây thủy sam hả?”

“Cây thủy sam? Tên này nghe cũng hợp lý, dù sao nó có thể sống trong nước mà.”

Thố Tử chỉ vào một nửa cây non chìm trong nước: “Nó cùng một loại với gỗ sam nhưng không thể dùng được, mà có chuyện gì hả?”

Nhưng lời nói của Thố Tử khiến cho Bạch Quân Quân rất xúc động, trước khi mạt thế đến nền văn minh nhân loại đã tương đối phát triển, chúng ta đã nắm giữ được một lượng kiến thức nhất định về thiên văn lẫn địa lý, ghi chép về cây thủy sam lại càng chi tiết hơn.

Từ Kỷ Phấn Trắng của Đại Trung sinh hơn một trăm triệu năm trước đã có hình bóng của cây thủy sam, cây thủy sam đã tồn tại một cách ngoan cường, có thể nói là hóa thạch sống trong giới thực vật.

Nó vẫn tiếp tục tồn tại đến trung kỳ mạt thế mới dần tuyệt chủng.

Cho dù đến hậu kỳ mạt thế đã không còn cây thủy sam, nhưng nó vẫn là cây thần trong nhận thức của mỗi một người dị năng hệ mộc.

Bởi vì trong thời kỳ đầu và giữa của mạt thế cây thủy sam vẫn chưa bị tuyệt chủng, rất nhiều người dị năng hệ mộc dựa vào nó mà lần lượt đột phá từng cảnh giới đại viên mãn.

Nhưng cùng với sự tuyệt chủng của cây thủy sam, người đạt được đại viên mãn lại ngày càng ít đi.

Trong ba trăm năm hậu kỳ mạt thế nàng là người duy nhất bước vào mười hai cảnh giới đại viên mãn, nhưng cũng chỉ giới hạn trong mười hai cảnh giới đại viên mãn, chứ không thể nào đột phá hơn nữa.

Cho nên nàng luôn bị các đại lão của ba căn cứ khác đàn áp

Không ngờ bây giờ nàng lại gặp được cây thần ở đây!

Nếu như lúc đầu Bạch Quân Quân chỉ muốn bứng gốc cây nhỏ này đi, thì giờ phút này nàng động lòng 200%, nàng phải nuôi một gốc cây thần bên cạnh quanh năm mới được!

“Cảm tạ!” Bạch Quân Quân vỗ vai Thố Tử, chạy như bay đi.

“???” Thố Tử nhìn Bạch Quân Quân chạy nhanh như bay hoàn toàn không hiểu gì cả.

Nha đầu này lại tính làm gì nữa đây?

Bình Luận (0)
Comment