Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 115 - Chương 115. Đề Phòng Lẫn Nhau

Chương 115. Đề phòng lẫn nhau Chương 115. Đề phòng lẫn nhau

Giờ phút này, Bạch Quân Quân vội vàng chạy như bay vào cánh rừng không có người, nàng trực tiếp phát động dị năng điều khiển dây leo trên một cái cây nào đó, bện thành một cái sọt siêu to rồi sau đó đi kêu Khâu Nhị Khâu Tam tới đây.

Lúc này Khâu Nhị Khâu Tam đang giúp lão cha phát thuốc cho người bệnh, thấy Quân Quân cô nương vội vã đi tìm họ, hai huynh đệ còn tưởng đâu có chuyện gì lớn, bỏ hết mọi việc lại nhanh chóng đi theo Quân Quân cô nương.

Kết quả khi đến bờ sông họ phải há hốc mồm.

“Quân Quân cô nương, ngươi… đào mấy cây thự sam con này để làm gì vậy?”

“Sẽ có chỗ dùng.” Bạch Quân Quân bình tĩnh trả lời.

Bạch Quân Quân là đệ tử của thần y Đan Hạc tiên sinh, nếu nàng nói có chỗ dùng thì hai huynh đệ họ cũng không hỏi thêm nữa, nhanh nhẹn bứng gốc cây cho nàng.

Biết Bạch Quân Quân muốn bỏ cây vào sọt trồng, nên hai người họ còn tinh tế đào cả bùn nữa.

Khâu Nhị Khâu Tam làm việc đồng án rất tốt, ít nhất họ đã bứng được nguyên gốc cây con ra.

Đương nhiên, trong mắt hai huynh đệ họ thì tay nghề của Bạch Quân Quân cũng không tệ, nhìn xem cái giỏ mây này được bện kỹ càng chặt chẽ đến cỡ nào, bỏ bùn vào cũng không hề chảy ra làm dơ quần áo!

Nghe họ khen ngợi, Bạch Quân Quân chỉ cười không nói.

Đây là nàng dùng dị năng bện, dây leo sẽ tự động chắn bùn, đừng nói là chống thấm bùn mà chống thấm nước cũng không thành vấn đề.

Có điều tuy cây con này nhỏ, nhưng nửa sọt bùn không hề nhẹ.

Nhiệm vụ vác cây con này tất nhiên rơi xuống người Bạch Táp Táp.

Bạch Táp Táp rất vui mừng khi nhận được lệnh của trưởng tỷ.

Lúc đầu nàng ấy còn tưởng trưởng tỷ vì muốn chuyên biệt huấn luyện năng lực của nàng ấy nên đã làm cái sọt thật nặng.

Bạch Quân Quân nghe thấy vậy thì nhanh chóng giải thích: “Tuy có thể rèn luyện sức chịu đựng, nhưng đây thật sự là thứ yếu. Quan trọng là muội phải bảo vệ an toàn cho cây giống này!”

Bạch Táp Táp ngơ ra một hồi, nghĩ đến bình thường trưởng tỷ cũng thích trồng hoa nuôi cỏ nên nàng ấy ngốc nghếch gật đầu: “Tỷ yên tâm! Muội nhất định sẽ bảo vệ chồi non này thật tốt.”

Vì thế Bạch Quân Quân với cả đoàn đi theo đội bảy người lại xuất phát lần nữa.

Trên đường đi, chín người lão Khâu thúc với Bạch Quân Quân đã gây nhiều bất ngờ, đặc biệt là Bạch Táp Táp đang vác sọt quả thật là trở thành tiêu điểm của mọi người.

“Sao tiểu cô nương lại vác gốc cây thự sam vậy?” Mọi người buồn cười.

Nếu là một gốc cây hương xuân thì tốt hơn, ít nhất cây hương xuân mà đâm chồi thì có thể nấu ăn.

Còn cây thự sam cần nhiều năm mới trưởng thành, do hàng năm ngâm mình trong nước nên độ ẩm khá cao, dù làm đồ gia dụng hay củi lửa đều không đảm bảo, nên mọi người toàn mặc kệ nó mọc ven đường, không ai quan tâm đến cả.

Nhưng chạy nạn đã đủ vất vả rồi, tiểu cô nương này còn vác gốc cây thự sam, đây không phải tự tìm cái khổ hay sao.

Bạch Táp Táp nghe xong lại không để bụng.

“Không vất vả, đây là cây nhỏ của trưởng tỷ, rất nhẹ.”

“Ai da, ngươi đối xử với tỷ tỷ thật tốt.”

Hiện tại đội ngũ đã giảm dần từ bảy trăm người xuống còn hơn năm trăm, tùy có gần hai trăm người tách khỏi đội, nhưng những người còn lại đang ngày càng đoàn kết, gắn bó hơn.

Cho nên khi mọi người đi về phía trước, không còn không khí trầm lặng với xa cách như trước đó nữa, thỉnh thoảng còn tán gẫu dăm ba câu.

A Đao ngồi trên nóc xe ngựa im lặng nhìn chằm chằm hàng của Bạch Quân Quân trong đoàn người, hắn vừa thấy vui vì lão Khâu thúc quyết định đồng hành, vừa tỏ vẻ căm thù khi Bạch Quân Quân đi theo.

Nhưng mà rất rõ ràng lão Khâu thúc với Bạch Quân Quân là một nhóm, nếu không cho Bạch Quân Quân vào đoàn người chắc chắn lão Khâu thúc cũng sẽ không đi theo, nhưng lão Khâu thúc là đại phu có thể chăm sóc đôi chút cho công tử, cho nên A Đao chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt việc có Bạch Quân Quân cùng đội.

A Đao hết cách rồi, đành im lặng hạ quyết tâm sẽ nhìn chằm chằm vào Bạch Quân Quân, tuyệt đối không để nàng có cơ hội đến gần công tử.

Không ngờ trong lúc A Đao đề phòng Bạch Quân Quân thì Bạch Quân Quân cũng luôn thầm nghĩ đừng tới gần xe ngựa.

Bình Luận (0)
Comment