Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1160 - Chương 1160. Tỉnh Lại

Chương 1160. Tỉnh lại Chương 1160. Tỉnh lại

Dị năng mạnh lên?

Lý Văn Li không lòng nổi mà nhướng mày.

“Đúng vậy.” Bạch Quân Quân kích động ngồi bật dậy.

Lần trước hồ ly nói với nàng nếu muốn dị năng thăng tiến sức mạnh thì cần sử dụng liên tục, dùng càng nhiều mạnh lên càng mau.

Mấy ngày này tuy rằng Bạch Quân Quân đã rất cố gắng phát huy, nhưng ở nơi vô chủ này không có mấy chỗ có thể giúp nàng bộc phát toàn bộ khả năng của dị năng hệ thổ. Mọi người đều là nhân dân lao động cần mẫn, ai nấy còn chăm chỉ cày cuốc hơn cả trâu bò, nàng có muốn dùng dị năng hệ thổ đi đào xới đất đai cũng chẳng có nhiều cơ hội, chỉ thi thoảng mới có thể vào rừng nghịch ngợm đôi chút mà thôi.

Cũng vì nguyên nhân ấy, con đường thăng tiến sức mạnh của nàng càng lúc càng xa vời, bốn con hắc long trong cơ thể cũng mau chóng biến thành sâu lười mà ngủ say.

Hôm nay đối phó với Vũ Văn Tuyển, bất ngờ bị trúng ám khí của hắn.

Ngay lập tức, Bạch Quân Quân có cảm giác choáng váng vô cùng quen thuộc, rồi hôn mê tới tận bây giờ.

Tuy nhiên, trong lúc mê man, nàng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng viên quái thạch ấy đã bị bốn con hắc long cắn xé điên cuồng, hắc long chẳng khác nào sói đói lâu ngày, vất vả lắm mới được ngửi thấy mùi máu tươi, con nào con nấy đều trở thành sát thần điên loạn.

Chẳng bao lâu sau, bọn chúng đã ăn hết hai mũi tên đó.

Nếu không phải Lý Văn Li rút mũi tên ra nhanh, có lẽ mũi tên thứ ba cũng đã bị nó ăn mất rồi.

Sau đó, dị năng trong cơ thể nàng chảy cuồn cuộn, dồi dào.

Nàng như trở lại biển dung nham khi phát hiện ra bốn con hắc long này, được nhìn thấy bố con hắc long vùng vẫy khắp nơi, dần dần trở nên lớn mạnh.

Phải chờ bọn chúng nghỉ ngơi, Bạch Quân Quân mới tỉnh táo trở lại.

Nhưng sau khi tỉnh lại, nàng bỗng nhận ra, có vẻ đám hắc long kia đã mạnh hơn khi trước rất nhiều, không chỉ có thế, nàng cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại rõ mồn một của dị năng.

Nghe Bạch Quân Quân miêu tả xong, Lý Văn Li cũng vô cùng kinh ngạc.

Bây giờ mũi tên sắt được giao lại cho Bạch Táp Táp bảo quản đã trở về tay hắn.

Dưới ánh nến, hai người cũng tìm tòi nghiên cứu mũi tên ngắn này.

Bạch Quân Quân chớp đôi mắt to của mình, hỏi rằng: “Chàng nói xem, bây giờ ta nuốt thêm mấy viên quái thạch nữa thì sẽ thế nào?”

Lý Văn Li nghe vậy, đột nhiên nắm chặt tay, giấu đi mũi tên sắt kia đi, sau đó dặn dò:

“Nàng vừa mới hôn mê xong đó, cứ từ từ đã nào.”

Dứt lời, hắn ném nay mũi tên này trở lại không gian.

“Nói mới nhớ, lần sau ông đây nhất định phải chính tay đâm chết tên kia.” Lý Văn Li dứt lời, khoác thêm áo khoác đi ra ngoài.

“Chàng đi đâu thế?”

“Hả, ta tìm Sơn Hải tiên sinh bàn bạc một vài việc, sau đó tiện tay mang chút đồ ăn về cho nàng ấy mà.”

Hồ ly vừa nói vừa rời đi, chỉ còn một mình Bạch Quân Quân ở trong phòng.

Được một lát sau, cửa phòng của nàng lại được mở ra lần nữa, nhưng người mua đồ ăn tới đây không phải hồ ly, mà là Táp Táp.

Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ dắt tay nhau vào trong, đôi mắt của hai đứa nhỏ này đều đỏ hoe, rõ ràng là đã khóc rất nhiều.

“Làm sao thế?” Bạch Quân Quân nhướng mày: “Ai bắt nạt mấy đứa?”

Thấy trưởng tỷ ân cần hỏi thăm, hai được nhỏ nghẹn ngào, lắc đầu nguầy nguậy.

Rõ ràng người bị thương là trưởng tỷ của bọn họ, vậy mà vừa tỉnh giấc nàng đã quan tâm tới bọn họ như vậy, bọn trẻ không khống chế được cảm xúc, vừa nghe thế nước mắt đã rưng rưng.

“Trưởng tỷ, tỷ không có mệnh hệ gì đấy chứ? Vừa rồi trông thấy tỷ lăn ra ngất, muội đã sợ muốn chết.” Bạch Táp Táp đã chứng kiến cảnh tượng đó ban sáng, thật sự không muốn nhớ lại ký ức không vui đó chút nào.

“Hu hu hu.” Bạch Linh Vũ không được tận mắt chứng kiến, nhưng nghe nói trưởng tỷ bị thương, cậu bé đã ôm bồn cầu khóc nửa ngày trời.

Bạch Quân Quân hết cách, chỉ đành xoa đầu bọn trở: “Trưởng tỷ không có việc gì, đừng quên tỷ tỷ của mấy đứa là đệ tử của thần y, là con gián đập không chết.”

Đang nói, bụng nàng bỗng réo ùng ục.

Từ buổi sáng lúc ra ngoài đến khi tỉnh dậy khỏi cơn hôn mê, hình như cả ngày này nàng chưa được hạt gạo nào vào bụng, Bạch Táp Táp và Bạch Linh Vũ cũng nghe thấy được tiếng bụng réo inh ỏi như trống rền của Bạch Quân Quân.

Bình Luận (0)
Comment