Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1181 - Chương 1181. Cái Răng Gãy

Chương 1181. Cái răng gãy Chương 1181. Cái răng gãy

Người nọ sục sôi lửa lòng, định bất chấp tất cả mà cắn một miếng, vậy mà lại không chết!

Hơn nữa, hương vị của món này cũng chẳng tồi, quan trọng nhất là có thể giết thời gian nữa!

Hạt thông vừa xuất hiện, quả nhiên đã thành công áp đảo khoai lang đỏ nhà nào cũng có, tất cả mọi người đều kéo nhau vào rừng lượm hạt thông, nhất thời, Hạt thông trở thành thứ thịnh hành nhất nơi vô chủ.

Lâm nương tử cảm khái, ở thế giới của nàng ấy, hạt dưa vô cùng phổ biến, hạt thông tuy rằng cũng có, nhưng chẳng phải nhà nào cũng muốn ăn, hơn nữa giá còn đắt hơn hạt dưa nhiều.

Không ngờ ở thời đại này, hạt thông lại thành thứ đồ quý hiếm như vậy.

Bạch Quân Quân cảm thấy hứng thú vô cùng: “Hạt thông ở chỗ các ngươi cũng trông như thế ư?”

“Có vẻ cũng không khác là bao, nhưng hạt thông ở đó có vị mặn và ngon hơn, hình như đã được tẩm hương liệu rồi thì phải.”

Nói xong, nàng ấy còn định đem hạt thông ra rang một lượt.

Hạt dẻ ở đây tạm thời chưa tìm thấy được, nhưng nếu rang hạt thông như vậy thì cũng coi như có được một thứ quà vặt.

Vì thế, đầu bếp Lý Văn Li lại online, đầu tiên là tới tiệm thuốc của Đan Hạc tiên sinh, lấy đủ loại hương liệu trên trời dưới bể, sau đó làm theo lời Lâm nương tử nói, mang rất nhiều đường mịn về đây, sau đó trộn thành hỗn hợp, hạt thông ngâm muối, từ từ thấm lửa, sau đó bắt đầu mềm đi.

Theo tiếng đảo qua đảo lại của hạt thông trong chảo, mùi hương càng lúc càng bay xa.

Mọi người tụ tập xung quanh cũng càng lúc càng đông.

Tới khi màu vàng nhạt hạt thông biến thành nâu sẫm, hồ ly bèn tắt lửa.

Đám trẻ nhỏ nước miếng chảy ròng vây xung quanh rổ hạt thông vẫn còn đang nóng hổi này, chỉ hận không thể mau mau bốc lấy một hạt mà nếm thử.

Hồ ly bật cười phát cho mỗi người một chiếc lá cây, sau đó như thể múc cơm, mỗi đều được một thìa, đám trẻ nhỏ nhận được phần hạt thông của mình, vô cùng vui vẻ mà chạy đi nơi khác.

Lâm nương tử và Bạch Quân Quân cũng tích cực xếp hàng lãnh hạt thông, Văn Nhân Phinh Đình cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

Xét thấy năm mới sắp tới, nàng ta tạm thời không so đo với bọn họ làm gì.

Mọi người nếm thử số hạt thông này, bỏ vào miệng thì thấy thơm phức, khi cắn bỏ lớp vỏ hạt thông, nhân hạt thông bên trong thơm thơm ngọt ngọt, so với việc kê bên bếp lửa mà nướng khi trước, hương vị của món này đã ngon hơn không biết bao nhiêu lần.

Mọi người khen không ngớt miệng, thán phục xưng hồ ly là người đứng đầu nghề nấu nướng.

Mọi người đang vui vẻ cắn hạt thông, Bạch Linh Vũ bỗng dưng hòa khóc.

“Làm sao vậy?”

Mọi người căng thẳng quay mặt về phía này, trông thấy Bạch Linh Vũ run rẩy chìa bàn tay của mình ra, ngoại trừ hạt thông vẫn còn dính đầy nước miếng, còn có một chiếc răng sữa trắng tinh.

“Ta... ta rụng răng rồi!”

“Ha ha ha…” Lý Văn Li là kẻ xấu cất tiếng cười đầu tiên.

Những người khác nghe thấy tiếng cười của hắn cũng cười nghiêng ngả theo, chỉ còn Bạch Linh Vũ ấm ức nhìn xung quanh.

Cuối cùng vẫn là “đại tổng quản” Táp Táp đứng ra giải quyết, an ủi cậu bé rằng thay răng xong sẽ trở thành người lớn. Tuy nhiên, khi nói chuyện, Bạch Táp Táp cũng để lộ hàm răng thiếu mất cái răng cửa của mình, chứng tỏ cô bé cũng đang ở tuổi thay răng.

Khiến cho câu chuyện càng trở nên khôi hài.

Sự ra đời của hạt thông xào đã khiến cho đồ ăn vặt của mọi người ở đây trở nên đa dạng hơn, cũng thúc đẩy tiến trình thay răng của đám trẻ nhỏ ở đây, cứ ít lâu lại có một đứa trẻ bị rụng răng do cắn hạt thông.

Cuối cùng, mọi người đặt tên cho món hạt thông xào này là “Quỷ bẻ răng”, thậm chí ngày sau còn có thể bán quỷ bẻ răng này ra ngoài, trở thành thứ đồ ăn vặt mà năm châu bốn bể đều ưa thích, kéo dài suốt trăm ngàn năm.

Năm nay nơi vô chủ không phải chịu nạn đói, rét, cũng không cảm thấy lo sợ bất an. Mọi người đều vững chãi trải qua một năm an khang thịnh vượng.

Chẳng biết tự bao giờ, băng tuyết đã dần tan đi, cây cối cũng đâm chồi nảy lộc, mùa xuân lặng lẽ gõ cửa tới chơi.

Một tiếng sấm lớn vang lên giữa trời giá buốt, sau đó mưa xuân êm ả rơi xuống, mùa đông lạnh giá kia cuối cùng cũng chấm dứt tại đây.

Bình Luận (0)
Comment