Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1186 - Chương 1186. Tử Chiến Đến Cùng

Chương 1186. Tử chiến đến cùng Chương 1186. Tử chiến đến cùng

Mọi người nhớ lại chuyện này thì bỗng dưng hoảng hốt: “Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ núi Vu Tổ đã bị ám hại rồi sao?”

“Có lẽ vậy, chúng ta nên đi hỏi hồ ly huynh đệ mấy câu, bọn họ có vẻ biết nhiều chuyện hơn chúng ta.”

Lúc ấy Lý Văn Li chỉ nói bọn họ không được phép tiếp xúc da thịt với âm binh, nếu không thì gặp được phải chém đầu ngay.

Nhưng Lý Văn Li và Bạch Quân Quân hẳn là sẽ không dự liệu được Vũ Văn Tuyển là kẻ tàn bạo như vậy. Hắn sở hữu nhiều âm binh như vậy chắc chắn không phải vì muốn án binh bất động, mà định biến hoàng đô trở thành nơi đất quỷ.

Thậm chí bây giờ thiên hạ còn bị chia làm đôi, một nơi là quỷ vực, một nơi còn lại là địa phận của Hắc Long Quân.

Đại thúc què cũng cũng đã phải cân nhắc rất nhiều lần mới đưa ra ý kiến với Vũ Văn kỳ, khuyên hắn đi tìm Lý Văn Li chứng thực, dù sao quân đội của Vũ Văn Kỳ cũng từng thực sự đẩy lùi được âm binh của Vũ Văn Tuyển.

Lần trước bọn họ không nói rõ ràng, có lẽ vì không muốn để Hắc Long Quân bị cuốn vào trận chiến phi nghĩa này, nhưng tình thế bây giờ đã hoàn toàn mất khống chế.

Hơn nữa Hắc Long Quân sớm muộn gì cũng sẽ phải đối đầu với âm binh, bức tường thành này của bọn họ chưa chắc đã cầm cự được lâu.

Vũ Văn Kỳ gật đầu đồng ý, phái đội cảm tử lập tức tiến đến nơi vô chủ.

“Thiếu chủ, để đảm bảo an toàn, bá tánh phía đông nên được đưa về phía sau, thừa dịp mưa xuân còn chưa dứt, chúng ta nên để bọn họ di tản đã.”

Vũ Văn Kỳ gật đầu: “Để ta bảo trưởng tỷ tiếp ứng.”

Lúc này Diêm chưởng quỹ đang ở hậu phương phía đông, từ khi nơi này bị chia cắt làm hai, có rất nhiều bá tánh quỷ vực lặn lội tới vùng phía đông, lập trường của mọi người cũng đã rõ ràng rồi.

Muốn làm quỷ thì cứ tới quỷ vựa, muốn làm người thì đi tìm Hắc Long Quân.

Diêm chưởng quỹ giả làm thương nhân, mở ra quán rượu Đông Thăng, ngầm dùng thân phận mật thám của Vũ Văn Tuyển. Nhưng đây là chuyện trước kia mà thôi, khi ấy mối quan hệ giữa bọn họ là đôi bên cùng có lợi, nhưng giờ thiên hạ đã chia làm hai nửa, cũng tới lúc nên lật bài rồi.

Diêm chưởng quỹ coi bản thân là người ngoài, sắm vai “phản đồ” vừa gia nhập vào Hắc Long Quân.

Không chỉ có thế, nàng ấy còn đi ra bên ngoài, bỏ số tiền lớn thu mua lương thực để đảm bảo quân lương cho Hắc Long Quân.

Có nguồn quân lương dồi dào, rất nhiều người tự nguyện gia nhập Hắc Long Quân.

Đứng ở một góc độ nào đó mà nói, Diêm chưởng quỹ giúp Vũ Văn Kỳ làm Hắc Long Quân lớn mạnh hơn, hơn nữa nàng ấy cũng luôn ở hậu phương kinh doanh, làm đồng áng, sau đó xoa dịu lòng dân.

Lúc này, Vũ Văn Kỳ quyết định dẫn bá tánh lui về phía sau, Diêm chưởng quỹ tất nhiên cũng không phản đối.

Một nữ nhân yếu ớt như nàng ấy, có lên chiến trường cũng sẽ trở thành gánh nặng của đệ đệ, ở lại hậu phương lo liệu chuyện quân lương và làm yên lòng bá tánh mới là chuyện mà nàng ấy nên làm.

Hai tỷ đệ ai làm việc nấy, khiến cho vùng phía đông ngày một lớn mạnh.

Khi đội cảm tử xuất phát đến nơi vô chủ, dân chúng vùng phía đông cũng tập trung ở hậu phương, tiền tuyến gần như chỉ còn lại Hắc Long Quân.

Hắc Long Quân ngoài chuyện canh phòng còn phải tập luyện không ngừng nghỉ, chế tạo binh khí, mọi chuyện phải được hoàn thành mọi chuyện trước khi mùa mưa kết thúc để đại quân tổng tiến công. Ít nhất thì, nếu mượn thời cơ này để tấn công thì sẽ có phần thắng lớn hơn, nếu để lỡ đến mùa khô, hạn hán, vậy thì nơi này sẽ trở thành thiên hạ của âm binh.

Có lẽ hiện giờ Vũ Văn Tuyển án binh bất động cũng là vì muốn đợi cho qua mùa mưa.

Vì thế, Hắc Long Quân cũng tranh thủ thời gian huấn luyện, muốn có thể tiến công vào hoàng đô với trạng thái tốt nhất, trả hết đám ác quỷ kia về địa ngục.

“Ba ngày sau, sẽ có một trận mưa to, trận mưa này sẽ kéo dài bảy ngày không nghỉ, nếu chúng ta mượn được cơ hội này…”

Trong quân trướng, mọi người đang bàn nhau bày binh bố trận, bên ngoài lại có tiếng hoảng hốt của lính thủ thành.

“Báo!!!!! Cách đây mười dặm có một đám âm binh đang tập kết, chuẩn bị đi tới chỗ của chúng ta.”

“Cái gì?”

Mọi người sửng sốt.

Ba ngày sau có mưa rả rích, vậy mà Vũ Văn Tuyển bất chấp thiệt hại mà tấn công ngay lúc này sao?

Bình Luận (0)
Comment