Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1187 - Chương 1187. Ác Chiến

Chương 1187. Ác chiến Chương 1187. Ác chiến

“Tên khốn này đúng là xem thường người khác!”

Đại thúc cụt tay không kìm được lửa giận mà mắng một câu.

Cho dù Vũ Văn Tuyển không hiểu được thiên tượng, thiên văn, nhưng chẳng lẽ hắn không trông thấy mây đen hay sao! Mây đen ngợp trời như vậy mà cũng có gan xuất binh, rõ ràng là muốn thôn tính bọn họ trước khi đợt mưa kia tới!

Nhưng Hắc Long Quân đã chuẩn bị lâu như vậy, hoàn toàn không dễ dàng đánh bại trong một sớm một chiều.

“Vì cha mẹ vợ con, hương thân phụ lão phía sau chúng ta, để bọn họ có được một cuộc sống yên lành, trận này chúng ta phải đánh cho đến cùng!”

“Đến cùng! Đến cùng! Đến cùng!”

Hắc Long Quân vạn người như một, đồng thanh trả lời.

Vũ Văn Kỳ là người đi đầu, dẫn toàn quân đi về phía tường thành, trông thấy ở đằng xa xa, một đàn người chật kín, đen nghìn nghịt đang lại gần.

Cho dù đang cách rất xa, hắn vẫn có thể ngửi được mùi hôi tanh trên cơ thể bọn chúng.

Vũ Văn Kỳ điềm tĩnh trên lưng ngựa, sừng sững nhìn đám âm binh đang ùn ùn kéo về phía này như thác lũ, tất cả Hắc Long Quân đều đứng sừng sững bên tường thành, tuy trong lòng bọn họ còn sợ hãi, nhưng không có ai chùn bước.

Vũ Văn Kỳ chăm chú nhìn về phía trước, kiên nhẫn đợi bọn chúng tiến vào vùng bị mai phục.

Tới khi phần lớn âm binh đều ở trong vùng này, Vũ Văn Kỳ mới căng dây cung, đặt mũi tên đã châm lửa, sau đó bắn mũi tên cháy rực về phía đám âm binh.

Mũi tên rơi xuống đất, mặt đất lập tức xuất hiện lửa lớn.

Có Vũ Văn Kỳ dẫn đầu, các binh sĩ trên tường thành cũng đồng loạt bắn mũi tên đã chuẩn bị sẵn đi.

Chỉ trong chớp mắt, đám âm binh kia đều đã bén lửa.

Nhưng dường như bọn chúng không hề sợ lửa, cho dù da thịt trên người đang bị ngọn lửa hành hạ, bọn chúng vẫn lao về phía tường thành.

Chỉ có nơi ấy có mùi của sinh vật sống, bọn chúng chẳng khác nào bầy thiêu thân lao đầu vào lửa, trong tầm mắt tối tăm hỗn loạn của bọn chúng thậm chí còn xuất hiện cả con người.

Vũ Văn Kỳ không hoảng hốt, hắn lại hạ lệnh thêm một lần nữa, máy bắn lần lượt được khởi động. Từng tảng đá lớn bay về phía bên kia, đám âm binh cũng vì thế mà tan xương nát thịt, cùng lúc ấy, cũng có rất nhiều cọc gỗ cao chọc trời lao đên.

Mấy cọc gỗ này như thể dao cạo, phạt bay đầu đám âm binh đang bị bén lửa sắp chết kia.

Những đòn liên hoàn này đều là tác phẩm của ba sư huynh đệ Mặc Giả.

Dù sao bọn họ cũng là môn đồ của Mặc Giả, ít nhiều gì cũng phải biết về cơ quan.

Tuy rằng cơ quan như vậy chẳng đáng là gì với đám âm binh, nhưng cũng không vô dụng lắm.

Cứ như thế, trận chiến này diễn ra mà không có lấy một hồi chuông chiến báo, càng lúc càng có nhiều người thiệt mạng.

Dù có âm binh tới được đầu bên kia tường thành, nhưng cơ thể cũng đã bị đốt thành tro, cuối cùng chỉ còn biết ôm cơ thể tàn tạ của mình, nhìn người sống ở bên kia tường thành, cầu mà chẳng được.

Cũng có âm binh bò được lên trên tường thành, nhưng cũng chỉ còn lại tay chân vướng lại trên ấy, vì cứ ngoi đầu lên là bị Hắc Long Quân chặt đứt.

Hắc Long Quân bắt đầu cuộc ác chiến này với đám âm binh.

Từ đầu đến cuối, Vũ Văn Tuyển đều không hề xuất hiện.

Nhưng toán âm binh này, đợt đầu tiên còn mặc áo giáp, tới đợt thứ hai, thứ ba, ngoại trừ những con mặc áo giáp ra còn có cả bá tánh, người già trẻ nhỏ gì cũng có.

Hắc Long Quân phải chịu áp lực cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng cũng vì tình trạng của những người kia thê thảm như vậy, bọn họ càng không thể lùi bước.

Chỉ cần bọn họ ngã xuống, cha mẹ vợ con ở hậu phương cũng sẽ trở thành như vậy.

Trận ác chiến bắt đầu.

Từ khi trời chạng vạng cho đến tận đêm khuya, Hắc Long Quân vẫn luôn bền bỉ kiên trì.

Trong đó có không ít người bị âm binh cào trúng, bọn họ vẫn chẳng màng tính mạng mà chém giết, cho đến khi cảm nhận được cơ thể mình thay đổi, bắt đầu có ham muốn với máu người, bọn họ lập tức cắt cổ tự tận mà không do dự chút nào.

Phần lớn Hắc Long Quân trụ được tới bây giờ, đều là những kẻ ngậm đắng nuốt cay mà chiến đấu.

Bình Luận (0)
Comment