Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1189 - Chương 1189. Ta Mạnh, Địch Càng Mạnh

Chương 1189. Ta mạnh, địch càng mạnh Chương 1189. Ta mạnh, địch càng mạnh

Quan trọng nhất là, dẫu hắn đã mệt tới nỗi chẳng còn chút sức lực nào, nhưng uống thứ nước kia vào, không hiểu sao trong người lại xuất hiện một luồng sức mạnh không tên, sức mạnh ấy dần lan khắp toàn thân, cảm giác mệt mỏi khi trước đều tan biến.

Vũ Văn Kỳ không thể ngờ nước mà nha đầu Quân Quân cho mình lại có công hiệu kỳ diệu như vậy, hắn lập tức đưa cho binh lính bên cạnh, dặn dò: “Mỗi người uống một ngụm!”

Khi ấy đại thúc què phát hiện ra hành động của Vũ Văn Kỳ, cũng lập tức móc bình nước giắt bên hông ra. Nói mới nhớ, khi trước ở vùng hoang vu hiểm trở của Nhan Thành, Bạch Quân Quân đã cho bọn họ bình nước thảo mộc này.

Sau đó ở nơi vô chủ, Bạch Quân Quân lại cho bọn họ thêm một bình nữa.

Sau khi phát hiện ra sự lạ này, Vũ Văn Kỳ lập tức sai người vào quân trướng lấy thứ nước này ra chia cho mọi người uống.

Nhờ có nước thảo mộc, khốn cảnh này của bọn họ đã được giải quyết.

Binh lính như được tiếp thêm sức sống, thể lực khôi phục nhanh chóng, trở lại trạng thái tốt nhất.

Đợt ác chiến mới nổ ra, Hắc Long Quân càng đánh càng hăng, âm binh dần bị áp chế.

Dưới sự chỉ huy của Vũ Văn Kỳ, Hắc Long Quân dần dần chiếm được thế thượng phong, nhưng ở bìa rừng cách đó không xa, một đợt địch khác lại bắt đầu kéo đến.

Trong đám âm binh, có một người đang ngồi trên kiệu khiêng. Hắn mặc áo choàng màu tím đen, mái tóc đen dài xõa sau lưng, trên trán đeo một dải thắt đính đá, trên khuôn mặt tái xanh xuất hiện một thứ tà khí kỳ lạ, hắn dẩu môi cười: “Đánh lâu như vậy còn chưa thắng, đám âm binh này đúng là phế vật. Độc Nhân, mau lên cho bọn chúng thấy sự lợi hại của chúng ta đi.”

Người này vừa dứt lời, người mặc áo choàng đi bên cạnh hắn lập tức lao về phía trước như tia chớp.

Bọn họ chẳng khác nào một đàn dơi đang cất cánh bay, nhanh chóng vọt qua chiến trường, leo lên tường thành, sau đó tung móng vuốt, binh lính thủ thành đều bị cắt cổ chết tươi.

Mọi người hoảng hốt, vội vàng tập trung sự chú ý lên đám người mặc áo choàng kia.

Trong lúc giao chiến, có người lật được áo choàng của kẻ địch trước mặt, nhưng lại chẳng trông thấy khuôn mặt đầy lông trắng ban đầu, mà là một gương mặt quái thai xồm xoàm tóc đen như ngạ quỷ, ác ma.

So với đám âm binh có lông tơ màu trắng trên mặt kia, sức mạnh của bọn chúng còn đáng sợ hơn, khiến cho Hắc Long Quân không có cách nào chống lại.

Vũ Văn Kỳ thấy tình hình thay đổi, lập tức ra lệnh: “Cẩn thận! Lùi lại!”

Nghe được hiệu lệnh của hắn, binh lính không hiếu chiến nữa mà đồng loạt lui về phía sau, đại thúc chột nhanh chóng châm lửa.

Tường thành lập tức bốc cháy.

Đám mặc áo choàng bị vây kín bên trong ngọn lửa kia, Hắc Long Quân có cơ hội được thả lỏng, đều lui ra sau. Phía sau bức tường thành, mọi người đã đào một quãng lạch trời làm chiến hào.

Bên ngoài chiến hào là một dòng suối, trong ấy là nước sông Nam Bắc chảy xuống hạ nguồn.

Đám mặc áo choàng kia đoạn được tường thành mãi không công phá được của Hắc Long Quân, càng lúc càng nhiều âm binh bò lên trên tường thành, ùn ùn kéo tới đây, nhưng lại dừng bước trước con hào này.

Bọn chúng đang chần chờ không dám bước, đám mặc áo choàng kia bỗng ném xác người trên tường thành xuống con hào này. Chiến hào bị thi thể lấp đầy, đám âm binh đó không phải lo nữa, lại tiếp tục chầm chậm tiến về phía trước.

Đúng vào lúc ấy, tiếng “tí tách” ở trên cao càng lúc càng gần, tới khi bọn họ ngẩng đầu lên nhìn, đã thấy mưa xuân lất phất rơi.

Nước mưa rơi xuống khiến cho âm binh, thậm chí cả đám người mặc áo choàng kia bị vây chặt, chẳng bao lâu sau đã có con bỏ mạng.

Bọn chúng vội vàng lui về phía sau, nhưng con hào phía sau đã biến thành một mảng sông rộng lớn.

Cùng lúc đó, vòm trời đen nghịt nổ “ầm” một tiếng, cuối cùng trời cũng đổ mưa to.

Người ngồi trên kiệu nhìn sắc trời, hừ lạnh một tiếng: “Để các ngươi sống thêm mấy ngày nữa vậy.”

Bình Luận (0)
Comment