Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1192 - Chương 1192. Thủy Trận Của Mặc Giả

Chương 1192. Thủy trận của Mặc Giả Chương 1192. Thủy trận của Mặc Giả

Âm binh của Vũ Văn Tuyển bước từng bước về phía trước, lấy đã lấp đầy “nước cờ hiểm” này của Hắc Long Quân.

Nhưng khi bước qua con hào, phía sau vẫn yên tĩnh như cũ, dường như Hắc Long Quân dựa vào địa hình hiểm trở để chống trả không hề tồn tại, nơi này chỉ là một vùng hoang tàn mà thôi.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Vũ Văn Tuyển đã bị dội cho một gáo nước lạnh.

Đầu tiên, nơi này xuất hiện những vũng nước rải rác khắp nơi, vừa dẫm lên, mặt đất bằng phẳng lập tức nứt vỡ, trở thành bể nước, âm binh như cá mắc cạn, lông tơ màu trắng trên mặt cũng biến mất, rơi vào trạng thái lúc tỉnh lúc mê.

Bọn chúng lập tức giãy giụa trong đau đớn.

Cũng không biết phía trước còn bao nhiêu cái bẫy như vậy nữa, Vũ Văn Tuyển nhìn đám âm binh đang hoảng loạn trước mắt mình, hắn nhíu mày.

Đám “Độc Nhân” kia như thể hiểu được ý của chủ nhân, hai tên mặc áo choàng lập tức lao về phía trước.

Bọn chúng mạnh như cao thủ đại nội, bay tới bay lui khắp mọi nơi, chẳng bao lâu đã giẫm chân làm dấu đủ chỗ, cạm bẫy đằng trước đều bại lộ.

Nhìn vũng nước đằng trước, dù âm binh là một đám vô tri nhưng cũng cảm nhận được sự nguy hiểm, không dám lại gần những vũng nước đó.

Cứ như vậy, bọn chúng tách ra nhiều hướng, nối đuôi nhau đi dọc theo bờ ruộng gần đó.

Từ xa nhìn lại, trông bọn chúng chẳng khác nào kiến vỡ tổ.

Đám âm binh đang tập tễnh lê bước trên đường ruộng thì cách đó không xa, đột nhiên xuất hiện một tiếng “rầm” kỳ lạ.

Vũ Văn Tuyển ngẩng đầu, híp mắt nhìn theo hướng âm thanh, cuối cùng trông thấy vài cột nước đang đổ về phía này.

Cột nước kia rất mạnh, có thể đẩy cả đám âm binh xuống hồ nước, đám âm binh vất vả lắm mới tránh được một kiếp lại phải giãy giụa trong đau đớn.

Không ngờ ở đây cũng đã được bố trí cạm bẫy rồi.

Vũ Văn Tuyển hừ lạnh: “Đúng là chán sống!”

Mấy ngày trước, ở bên ngoài tường thành, Vũ Văn Kỳ vẫn luôn dùng liên hoàn trận để đối phó với hắn, vốn tưởng sau khi dẹp bỏ tường thành, kẻ địch sẽ tan đàn xẻ nghé, ai ngờ ở đây vẫn còn cạm bẫy chờ đợi hắn.

Hơn nữa, kẻ địch còn có thể lợi dụng điểm yếu của âm binh để đối phó với hắn.

Tuy nhiên, bây giờ đã chẳng còn xe nỏ, máy bắn đá cũng chẳng còn, cho dù cạm bẫy này có lợi hại đến đâu đi chăng nữa, thì mấy thứ không đau không bệnh kia cũng chỉ dính bẫy một lần. Nếu như thật sự giao đấu, mấy thứ vớ vẩn này cũng chỉ đủ chọc tức hắn, khiến cho bọn chúng chết thảm hơn mà thôi.

Vũ Văn Tuyển ngồi đằng sau vừa ngắm nhìn chiếc nhẫn vừa vung tay ra hiệu, ba Độc Nhân lại vọt ra từ phía sau hắn.

Bọn chúng lao theo chiều cột nước, nhận ra nguồn cội của những cột nước này là những cọc gỗ quái dị, mỗi cọc gỗ đều có thể phun ra lượng nước với áp suất cực lớn. Phía trước có cả thảy hai binh lính phụ trách điều hướng cột nước, phía sau những cọc gỗ lớn ấy là bốn, năm chiếc bánh xe cỡ đại, một vài binh lính đang ra sức dẫm lên bánh xe, theo bánh xe kia, nguồn nước luân chuyển liên tục.

Khi binh lính điều hướng kéo chỗ mở, “rồng nước” kia sẽ lập tức ra đòn.

Dường như mỗi nơi đều có hơn trăm người điều hành và canh giữ.

Sau khi nhìn rõ được đối phương, đám Độc Nhân lập tức lao lên.

Ai ngờ cây cỏ xung quanh binh lính lại chuyển động, thì ra bên trong bụi cỏ vẫn còn binh lính, binh lính mai phục nhận nhiệm vụ bảo vệ đồng đội mình vận hành cơ quan, nhìn thấy kẻ địch, bọn họ lập tức xuất đầu lộ diện.

Hai bên giao tranh gay gắt.

Tuy nhiên, võ công của đám Độc Nhân vốn hơn bọn họ một bậc, cho dù bọn họ đông hơn, nhưng đối phương chỉ cần cào một vết, quân lực của bọn họ đã giảm mạnh.

Hắc Long Quân lại rơi vào thế yếu một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment