Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1223 - Chương 1223. Vực Dậy Từ Đống Hoang Tàn

Chương 1223. Vực dậy từ đống hoang tàn Chương 1223. Vực dậy từ đống hoang tàn

Cuối cùng, có Tể tướng Văn Nhân cầm đầu, đám quan lại lớn tuổi trong hoàng đô đều cáo lão hồi hương cả.

Chỉ để lại một vị Lễ Bộ thượng thư làm người phát ngôn ở lại chờ đợi Vũ Văn Kỳ.

Trước tình cảnh như vậy, Lễ Bộ thượng thư cũng lực bất tòng tâm, chẳng còn cách nào nữa.

Ai bảo bọn họ đều là người đầu hai thứ tóc, chỉ mình hắn là trẻ măng chứ?

Vì thế, gần ba vạn bá tánh hoàng đô trông thấy một vị quan chưa từng lộ diện trước mặt mọi người đứng lên đài cao, cầm quyền đợi lệnh.

Vị đại quan kia cũng không diễu võ dương oai, chỉ bình thản hành lễ, chào hỏi bọn họ.

“Chư vị bá tánh có khỏe không! Để vượt qua đại họa này, mọi người đều đã phải chịu khổ! Trước tiên, ta xin cảm tạ ông trời khai ân, để cho con cháu của chúng ta sau này vẫn còn cơ hội được an cư lạc nghiệp! Không dám lừa gạt chư vị, chúng ta có thể tay qua nạn khỏi, đều là nhờ Hắc Long Quân ở vùng phía đông ra tay giúp đỡ. Bọn họ đã cứu chúng ta khỏi sự khống chế của đám âm binh! Nếu không có bọn họ, có lẽ chúng ta sẽ phải trốn chui trốn lủi như loài chuột cống ngàn đời, vĩnh viễn chìm vào nỗi tuyệt vọng.

Hiện giờ chúng ta tai qua nạn khỏi, nhất định phải đa tạ bọn họ ra tay tương trợ!”

“Đúng vậy, không ngờ Hắc Long Quân lại giúp chúng ta, bọn họ đã vất vả nhiều rồi.”

“Hắc Long Quân kia là ai?”

“Không biết, chưa từng nghe tới bao giờ.”

“Ta cũng chưa nghe bao giờ.”

“Hình như đóng quân ở vùng phía đông, không biết là dư đảng của vị nào.”

Bá tánh xì xào bàn tán, có điều hoàng đô gặp nạn sớm quá, bọn họ cũng không biết được những chuyện xảy ra sau đó, ngẫm nghĩ nửa ngày trời mà chẳng ra được một cái tên.

Lễ Bộ thượng thư nhẫn nại giải thích với bọn họ: “Chư vị không cần sốt ruột, Hắc Long Quân là ai, sau này chúng ta sẽ biết cả thôi, Còn bây giờ, xin nhờ chư vị hợp tác với chúng ta. Mọi người đều tai nghe mắt thấy, giờ đây hoàng đô đã thành chốn hoang tàn, hiện giờ xin nhờ chư vị tới đằng kia đăng ký, kê khai sở trường và tay nghề của mình cho thật rõ, chúng ta phải cố gắng sửa soạn lại nơi kinh thành này trước khi Hắc Long Quân đặt chân tới. Cho dù sau này chúng ta có dời đô hay không, hoặc có ăn nên làm ra ở hoàng đô này nữa hay không, chúng ta đều phải lập tức hành động, không nên lãng phí thời gian nữa. Những người còn sống sót chúng ta sắp phải gánh vác sứ mệnh phục hưng hoàng đô này, thậm chí là phục hưng cả thiên hạ này. Hiện giờ, chúng ta nên gạt bỏ tất cả thành kiến, gạt bỏ thân phận và địa vị, chúng tay cố gắng, lấy lại vẻ phồn hoa gấm vóc của hoàng đô năm xưa!”

Lễ Bộ thượng thư là một người thường xuyên chủ trì đại điển, hắn rất quen thuộc với việc phát biểu trước mặt mọi người và cả đọc chiếu thư, tuyên mệnh lệnh. Hắn nói lưu loát, trôi chảy vô cùng, nội dung chủ yếu là khuyên mọi người gạt bỏ thành kiến, giai cấp, bắt đầu xây dựng lại hoàng đô trù phú.

Bài diễn văn hùng hồn này của hắn cũng đã khơi dậy ngọn lửa khí thế trong lòng mọi người!

Cái hay của thời phong kiến này là mọi người không có suy nghĩ đa chiều như thời hiện đại, dân thường áo vải cùng rất mực nghe theo lời của quan trên.

Vì thế, Lễ Bộ thượng thư nói vừa nói xong, dân chúng lập tức dập đầu, đồng thanh trả lời, sau đó lục tục đi về phía bàn đăng ký.

Ý chí chiến đấu sục sôi trong người họ kia, ai không biết còn tưởng rằng bọn họ muốn lên chiến trường ấy chứ!

Cuộc sống của bá tánh ở hoàng đô khác với bá tánh ở nông thôn. Phần lớn người dân ở đây đều có cho mình một ngón nghề riêng, nhờ vậy, Lễ Bộ thượng thư mới thu được danh sách chép kín bốn quyển trục.

Ngoại trừ bốn tầng lớp sĩ tộc, các tầng lớp nông, công, thương cũng rất đông đúc.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đều hiểu rõ trong lòng, hơn ba mươi vạn người, chỉ còn có một phần mười, tuy rằng ít người thì cũng đáng thương đấy, hơn nữa nơi này còn tồi tàn như vậy

Ấy thế mà chỉ với một tia lửa li ti đã nhóm được một ngọn lửa lớn, sức mạnh của loài người bao giờ cũng là vô cùng vô tận.

Hai người tin chắc rằng, với tài nghệ và năng lực của mọi người ở đây, chuyện phục hưng hoàng đô cũng chỉ là ngày một ngày hai mà thôi.

Nhưng nói thật lòng, âm binh đã chiếm đóng hoàng đô khá lâu rồi, cứ ngồi ỳ một chỗ cũng chẳng phải kế lâu dài.

Chắc hoàng đô sẽ phải đổi thành nơi khác cũng nên.

Bình Luận (0)
Comment