Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1227 - Chương 1227. May Mắn Cũng Là Một Loại Thực Lực

Chương 1227. May mắn cũng là một loại thực lực Chương 1227. May mắn cũng là một loại thực lực

Huyện lệnh huyện Anh lập tức sai người mở rộng cửa thành.

Cánh cổng huyện Anh đóng chặt suốt mấy tháng nay cuối cùng cũng mở ra.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân cũng không hề khách khí mà dẫn đoàn người vào trong nghỉ ngơi chỉnh đốn lại đội hình.

Khi ấy, dân chúng đều trốn trong nhà ở hai bên đường phố, tất cả mọi người đều cầm vũ khí, vẻ mặt cảnh giác. Hiển nhiên, bọn họ rất sợ có âm binh trà trộn trong đám người Bạch Quân Quân.

Nhưng điều khiến bọn họ lo lắng lại chẳng hề xảy ra.

Đoàn người vào trong thành, thậm chí còn tới tận phủ huyện nha, nhưng mọi chuyện vẫn bình thường, không hề có âm binh tác oai tác quái.

Mọi người thờ phào một hơi.

Huyện lệnh huyện Anh vô cùng tò mò vì sự xuất hiện của bọn họ, bởi lẽ từ khi khóa kính cổng thành đến bây giờ, mọi người ở đây chẳng biết gì cả.

Bọn họ có quá nhiều chuyện muốn hỏi.

Đối mặt với nhiều câu hỏi như vậy, Lý Văn Li cười tủm tỉm đẩy Tiểu Thiền ra lo liệu.

Người phát ngôn Tiểu Thiền nhanh chóng thuật lại tình hình bên ngoài cho huyện lệnh nắm rõ.

Thí dụ như, Vũ Văn Tuyển đại náo hoàng đô, vùng phía đông vạ lây, Hắc Long Quân đại thắng đám âm binh. Hắc Long Quân đã dần chiếm được hoàng đô, Tiểu Thiền kể hết từ đầu tới cuối, không bỏ sót chi tiết nào.

Huyện lệnh và mấy vị sư gia rất bất ngờ.

Bọn họ không biết trong vỏn vẹn ba tháng mùa đông lại xảy ra nhiều chuyện như thế.

“Vậy... vậy giờ thiên hạ này...”

Trong lòng huyện lệnh nung nấu một ý nghĩ to gan lớn mật, nhưng không dám hỏi ra miệng.

Tiểu Thiền gật đầu, đưa ra đáp án chính xác: “Hiện giờ thiên hạ đã là của Hắc Long Quân, thời đại của tiên hoàng Bạch Câu Quốc đã trở thành quá khứ.”

Huyện lão thái gia gật đầu: “Hiểu rồi hiểu rồi, chúng ta hiểu rồi.”

Thiên hạ này không chịu được thêm đợt sóng to gió lớn nào nữa, một huyện lệnh nho nhỏ như ông ta cũng không thể làm gì hơn cả, nếu không bá tánh trong thành cũng sẽ nhà tan cửa nát mà thôi.

Ông ta chỉ có thể tránh cho nơi này không vướng phải khói lửa chiến tranh, sống cuộc đời yên bình ở mảnh nhỏ của giang sơn này.

Nhìn thấy huyện thái gia thức thời như vậy, Tiểu Thiền gật đầu tán thưởng: “Yên tâm đi, người thống lĩnh Hắc Long Quân có nhân phẩm không tồi, hắn sẽ đối xử tử tế với bá tánh.”

“Ùm.” Huyện lão thái gia gật đầu cảm khái, thật ra chuyện ai đăng cơ hoàng vị không hề quan trọng, không phải dân chúng cũng chỉ cần được đối xử tử tế thôi sao?

Thiên hạ này đã loạn lạc mấy năm rồi, cũng nên yên ổn trở lại thôi.

“Ngài có biết gì về tình hình xung quanh huyện Anh không?”

Giải thích xong tình hình ở hoàng đô, Tiểu Thiền bắt đầu hỏi về tình hình ở đây

Huyện lệnh lắc đầu: “Chúng ta vừa được bá tánh chạy nạn báo tin đã phong tỏa huyện, nhưng trước khi phong tỏa cũng đã phái một đám nha dịch tới các huyện lân cận bẩm báo. Nhưng đội nha dịch đó tới nay vẫn chưa quay lại, ta cũng không biết bọn họ đã truyền tin được hay chưa.”

Bạch Quân Quân gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục đi tới đó xem xét, trước mắt, con đường từ huyện Anh đến hoàng đô đã không còn nguy hiểm nữa, các ngươi có thể an tâm rồi.”

“Chúng ta…” Huyện lệnh vẫn còn thấp thỏm.

Tuy rằng không còn nguy hiểm nữa thì tốt, nhưng ai mà biết ở đó có còn âm binh hay không?

Nếu như có thể, bọn họ muốn lánh nạ ở đây tiếp, dù sao cũng đã tránh được ba tháng, thêm mấy tháng nữa cũng vậy mà thôi.

Bạch Quân Quân gật đầu, bất đắc dĩ đáp: “Nếu các ngươi muốn ở lại đây thì cũng được thôi.”

Trước mắt, huyện Anh là nơi được bảo vệ và giữ gìn tốt nhất mà bọn họ được thấy.

Chẳng lẽ đây cũng là do vận may của Vũ Văn Loan Phi, nên đất phong như huyện Anh cũng được hưởng ké sự may mắn?

Nếu là vậy thật, bọn họ có thể nói Vũ Văn Loan Phi cũng có dị năng, dị năng của hắn chính là may mắn.

Vũ Văn Loan Phi: “???”

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li để mọi người nghỉ ngơi ở đây ít lau, sau đó tiếp tục khởi hành.

Dù sao phía trướng cũng còn Tam Xá Khẩu và núi Vu Tổ, thậm chí cả vùng phía Tây.

Bình Luận (0)
Comment