Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1230 - Chương 1230. Xử Lý Những Chuyện Tiếp Theo

Chương 1230. Xử lý những chuyện tiếp theo Chương 1230. Xử lý những chuyện tiếp theo

Đúng lúc mọi người đang lộ ra vẻ mặt buồn rầu, không biết nên xử lý như thế nào thì Lý Văn Li cong môi cười.

“Những loài rắn rết sâu bọ có độc ở nơi này thật sự rất nhiều, dù sao giữ lại cũng là một tai họa ngầm.”

“Quả thật như vậy, đốt hết tất cả đi.” Bạch Quân Quân đồng ý.

Mấy người Tiểu Thiền nghe xong lập tức gật đầu, vừa định nói bọn họ sẽ đi phóng hỏa.

Nhưng mà Lý Văn Li đã lấy mồi lửa ra, còn vô cùng thuận tay mà ném xuống dưới.

Bình thường mà nói, bên dưới là rừng núi hoang vắng vô cùng ẩm ướt, thuận tay vứt mồi lửa xuống như vậy vốn dĩ sẽ không tạo thành hiệu quả gì quá lớn, nhưng làm cho người ta ngạc nhiên chính là mồi lửa này lại giống như dầu hỏa, sau khi rơi xuống mặt đất thì nhanh chóng làm bùng lên một ngọn lửa lớn, ánh lửa kia bùng phát một cách dữ dội, hoàn toàn không thể khống chế.

Chẳng bao lâu sau đã đốt cháy toàn bộ ngọn núi Vu Tổ này, rồi sau đó không biết một luồng gió từ đâu điên cuồng thổi tới khiến ngọn lửa càng bùng lên mạnh mẽ, thế lửa càng lúc càng lớn, các quái vật dị chủng chạy trốn khắp nơi nhưng cũng không thể tránh được ngọn lửa, chỉ chốc lát sau đã bị chôn vùi ở trong ánh lửa.

Mấy người ở trên không trung vốn dĩ sẽ bị hun chín bởi làn sóng nhiệt bốc lên ngùn ngụt nhưng mà Bạch Quân Quân đã sớm tạo một kết giới xung quanh bọn họ, lúc này bọn họ ở trong không trung vẫn vô cùng mát mẻ, bọn họ giống như quan giám thị, ở trên không trung quan sát phía dưới, bảo đảm không còn loài biến dị nào còn sót lại ở nơi này.

Lửa lớn cháy suốt cả đêm, bọn họ cũng thấy được vô số loài vô cùng kỳ quái quay cuồng trong ánh lửa, mãi cho đến sáng sớm, sau khi hỏa linh không còn cảm nhận được bất kỳ sinh vật sống nào trong khu vực này nữa thì ngọn lửa mới dần dần lắng xuống.

Lúc này, mấy người Tiểu Thiền đã ngủ gật ở trên không trung từ lâu.

Lý Văn Li nhân cơ hội thu hồi hỏa linh, cũng không đánh thức bọn họ, Bạch Quân Quân lại xuất dị năng hệ Địa ra hấp thu và tinh lọc tất cả tro tàn trên ngọn núi đã bị đốt đến mức trụi lủi này.

Cũng không biết là lửa lớn đã hong khô hơi nước xung quanh hay là đã thiêu hủy vật thể sản sinh ra khí độc, hai người phát hiện khí độc bao quanh bên ngoài núi Vu Tổ cũng dần dần biến mất theo ánh lửa lắng xuống.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, thật sự không nghĩ tới lần xử lý những loài biến dị này lại giải quyết luôn cả khói độc.

Có điều khói độc này tồn tại là để làm vỏ bảo vệ cho một mạch núi Vu Tổ, bây giờ một mạch núi Vu Tổ đã không còn tồn tại nữa cho nên vỏ bảo vệ này cũng không cần thiết phải tiếp tục tồn tại, bây giờ biến mất cũng rất tốt.

Sau khi đất đai hấp thụ hết tro tàn, tin tưởng rằng năm sau nơi này sẽ biến thành một ngọn núi bình thường, các loài thảo mộc trân quý còn có thể sinh trưởng, nhưng mà một mạch ăn thịt người của núi Vu Tổ, thậm chí cả bí thuật thượng cổ lại chính thức rời khỏi vũ đài lịch sử.

Từ nay về sau, sẽ không còn vu thuật, tà thuật hại người nữa.

Chờ đến lúc mấy người Tiểu Thiền tỉnh lại thì đã đổi chỗ rồi.

Lúc này bọn họ đang ở căn nhà ở Tam Xá Khẩu.

Lý Văn Li đang nấu cơm trưa cho mọi người còn Bạch Quân Quân lại đi dạo khắp nơi tân trang lại phòng ốc ở Tam Xá Khẩu.

Sau khi mấy người Tiểu Thiền tỉnh lại, Bạch Quân Quân lập tức ngoắc tay với bọn họ: “Ta cảm thấy biến nơi này thành một dịch trạm cũng khá tốt, sau này cho dù là người của chúng ta ra ngoài trung chuyển hay là dân chúng của các thành trì, quận huyện khác đi ngang qua đều có thể có nơi nghỉ trọ.”

Nghe thấy Bạch Quân Quân chuẩn bị biến nơi này thành dịch trạm, mấy người Tiểu Thiền đương nhiên không có ý kiến, ngược lại bọn họ còn rất vui mừng hỏi: “Giống như quán rượu Đông Thăng vậy hả?”

Nói thật, có thể làm một quán rượu, nếu là như thế thì thật sự quá ghê gớm rồi.

“Ta đã muốn làm tiểu nhị rất lâu rồi.” Tiểu Thiền vui mừng trả lời.

“!!!” Bạch Quân Quân không ngờ rằng giấc mộng của Tiểu Thiền lại là trở thành tiểu nhị, có điều nghĩ kỹ lại thì, người có tính cách thân thiện, mang lại cảm giác thân quen như Tiểu Thiền không phải là người mà ngành dịch vụ khan hiếm nhất sao?

Nàng gật gật đầu: “Chúng ta đặt mục tiêu lớn hơn chút đi, làm chủ quán cũng được.”

Bình Luận (0)
Comment