Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1254 - Chương 1254. Đừng Bán Mà Hãy Cho Mượn

Chương 1254. Đừng bán mà hãy cho mượn Chương 1254. Đừng bán mà hãy cho mượn

“Tục ngữ nói, ổ vàng, ổ bạc không bằng ổ chó của chính mình, lời này quả nhiên không sai chút nào.” Tâm trạng của Lâm nương tử cũng rất tốt, trước đây nàng ta không có cảm giác gì lúc ở nơi vô chủ cả mà bây giờ lúc lần nữa dạo bước trên khu rừng này lại cảm thấy toàn thân khoan khoái.

Không ngờ rằng bọn họ mới chỉ sống ở đây hơn nữa năm mà cũng đã có cảm giác thân thuộc mãnh liệt như thế.

Quả nhiên bọn họ là dân tộc có cảm giác thân thuộc nhất trên thế giới, không ngoại trừ ai.

Mọi người trở lại địa bàn quen thuộc, lúc trước bọn họ chỉ để một số ít người tuổi già sức yếu ở lại nơi này để giữ nhà, không ngờ rằng những người này lại chăm nom nơi này đến mức gọn gàng ngăn nắp như vậy.

Phòng ốc sáng sủa sạch sẽ, ruộng lúa tràn đầy sức sống, cây trong vườn cây ăn quả cũng đều nở hoa, điều đáng kinh ngạc hơn là dưới vườn cây ăn quả có rất nhiều gà, vịt, ngan đang tản bộ.

Nếu đếm kỹ thì chắc chắn không dưới mấy trăm.

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, chỉ có cụ già phụ trách giữ nhà là cười ha hả, dùng tiếng phổ thông không được chuẩn lắm báo cáo.

“Những con gà, vịt, ngan đó đẻ trứng như điên ấy, chúng ta nhặt cũng nhặt không kịp, sau đó gà con lại đẻ ra gà con, đẻ ra một đàn lớn như thế đấy.”

Mọi người nhịn không được mà nhếch miệng: “Tốt quá, chúng ta ăn không hết còn có thể bắt ra ngoài bán, chắc chắn có rất nhiều hộ nông dân cần.”

Dù sao bên ngoài đã ở trong cảnh chiến tranh loạn lạc lâu như vậy rồi, sao dân chúng còn có thể nhàn nhã nuôi gà, nuôi vịt được chứ?

Có điều bây giờ thì khác rồi.

Bạch Quân Quân gật đầu: “Quả thật bắt bán cũng rất tốt nhưng mà bây giờ dân chúng ở bên ngoài còn nghèo hơn chúng ta, bảo bọn họ lấy tiền ra thật đúng là hơi khó làm, không bằng tạm thời chúng ta đừng lấy tiền của bọn họ, cho dù là gia cầm hay là gia súc thì cứ đổi bằng các giống rau, hoặc cho thuê hẳn là tốt rồi.”

“Thuê?” Đây lại là chiêu kỳ lạ gì thế?

Mọi người hơi bối rối.

Bạch Quân Quân gật gật đầu: “Mọi người xin đăng ký, ví dụ như mượn mười con gà thì đợi đến cuối năm trả cả gốc lẫn lãi hai mươi con gì đấy.”

“!” Mọi người kinh ngạc: “Còn… còn có thể như vậy sao?”

Vậy mà lại cho người khác gà miễn phí, đây thật đúng là điều từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy mà cũng chưa từng nghe thấy.

Bạch Quân Quân xua tay, quy củ này rất phổ biến ở mạt thế, lúc căn cứ của bọn họ vừa mới được thành lập cũng thường xuyên mượn những thứ mà người khác không cần từ các căn cứ lớn.

Bởi vì nàng có dị năng hệ Mộc có thể biến vật bỏ đi thành vật quý báu cho nên dù là đồ bỏ đi gì bọn họ cũng đều nhận theo bản đăng ký.

Đây là cách căn cứ Bạch Hùng từ từ phát triển từng chút một.

Bây giờ nơi vô chủ không cần đi bước này nhưng cũng có thể giúp đỡ người khác, dù sao cộng đồng giàu có mới làm cho hàng hóa quay vòng được, nếu không chỉ có một nhà bọn họ lớn mạnh thì cho dù bọn họ muốn bán đồ người khác cũng không mua nổi.

Mọi người lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ biết quả nhiên thiên thần là do trời xanh phái xuống giải trừ khổ nạn của dân chúng trong thiên hạ.

Bây giờ không chỉ nơi vô chủ mà cả toàn bộ quốc đô Hắc Long cũng nhận được phước lành.

Mọi người vô cùng cảm động, ngay cả những thế ngoại cao nhân như mấy người Sơn Hải tiên sinh và hòa thượng Thiện Từ cũng rất cảm khái.

Thế gian này hiếm có người thông thấu, rộng rãi như Bạch Quân Quân và Lý Văn Li.

Bọn họ nhìn thấu đạo lý của tiền tài, chỉ có người như vậy mới có thể chân chính khống chế tiền tài.

Cứ như vậy, Huyện lệnh Bàn Cầu và nhi tử của ông ta nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, trở thành người quản lý Tá lương ti*, chủ yếu phụ trách vận hành, duy trì hoạt động bình thường và tiền lời từ việc cho mượn và mua bán ở nơi vô chủ.

Ba mươi thổ phỉ của Hắc Tri Chu đi theo bọn họ lúc trước lại quay trở về dưới trướng của Huyện lệnh Bàn Cầu một lần nữa, thậm chí còn có thêm hai, ba trăm thổ phỉ ở đất Tây mới gia nhập, những tinh nhuệ còn sót lại của nhóm thổ phỉ này trở thành đội hộ tống súc vật, phụ trách vận chuyển đồ đến những nơi có nhu cầu.

Nói tóm lại, Tá lương ti vận hành thật sự là hừng hực khí thế, sau này còn tạo ra số của cải mà Bạch Quân Quân không bao giờ có thể tưởng tượng được, nơi vô chủ nhảy vọt trở thành nơi đứng đầu trong ngành chăn nuôi.

Bình Luận (0)
Comment