Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 132 - Chương 132. Tự Chế Phương Tiện Giao Thông

Chương 132. Tự chế phương tiện giao thông Chương 132. Tự chế phương tiện giao thông

Trên đường chạy nạn đứa nhỏ này kéo xe trống đã đủ kỳ quái, mà còn kỳ quái hơn là trên xe này có ba hài tử đang ngồi.

Mấy hài tử này đều đội mũ kín mít, trong đó có một đứa còn ôm nhánh cây che mát.

Tuy không nhìn ra giới tính của bọn họ, nhưng từ vóc dáng với thân hình tuyệt đối tuổi không lớn.

Mặc dù tuổi không lớn, cũng đã đủ để người ta nhìn không chớp mắt.

Dù sao cũng là một hài tử kéo ba hài tử, sức kéo xe này quá lớn.

Mọi người còn muốn nhìn xem rốt cuộc sao lại thế này, thì bốn nam nhân thành niên đeo cung nỏ đi cạnh xe kéo đã đồng loạt dùng ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh.

Mọi người kinh ngạc, nhao nhao tránh đi.

Chủ nhân của chiếc xe đẩy làm hoang dân tò mò như thế đúng là Bạch Quân Quân.

Hôm đó Tiểu Thiền nói cảm tạ với nàng, còn mở lời hứa có yêu cầu gì cần giúp đỡ cứ nói.

Khi gặp được một cái cây bị sét đánh ngã, Bạch Quân Quân đã không khách sáo trực tiếp đi tìm Tiểu Thiền hỗ trợ đóng đại thụ thành xe đẩy nhỏ.

Mấy cái xe đẩy hàng nhỏ này thường xuyên thấy ở kho hàng trong tương lai, bây giờ thì vẫn chưa có.

Nàng nhờ lão Khâu thúc làm bánh xe giùm, rồi sau đó để Bạch Táp Táp kéo xe, còn bọn nàng thì ngồi lên.

Vì thế mấy ngày nay ngoại trừ nấu cơm, nếu không thì Bạch Quân Quân sẽ ngồi lì trên xe đẩy tay như bị đóng đinh trên đó, kiên quyết không xuống xe,

Mọi người cũng biết Quân Quân cô nương căn cơ yếu, nên không có ý kiến gì.

Mà lý do Bạch Quân Quân làm vậy chủ yếu là vì hôm đó xử lý giặc cỏ nàng đã dùng không ít dị năng, với lại muốn chôn hai mươi mũi tên nỏ dưới nền đất càng phí không ít tinh lực.

Thường xuyên qua lại như thế, sức mạnh do nước cây thần tích tụ lại cho nàng đã thấy đáy.

Trước mắt tướng quân trẻ tuổi có thể đánh tới mọi lúc, đến lúc đó lại phải ác chiến một trận.

Vì gia tăng át chủ bài, Bạch Quân Quân chỉ có thể tăng thời gian tu luyện.

Cũng may Bạch Táp Táp thức tỉnh dị năng đại lực sĩ, kéo một cái xe đẩy tay nhỏ cứ như kéo món đồ chơi nhựa vậy, nếu không thì chỉ có thể dựa vào Khâu Đại cõng nàng.

Ban đầu chỉ có Bạch Quân Quân ngồi trên xe đẩy nhỏ, hai tiểu hài tử do mấy người trưởng thành thay nhau cõng, ngẫu nhiên sẽ đi một đoạn.

Nhưng mà sau mấy ngày thật sự quá mệt mỏi, Khâu Đại Khâu Nhị ôm thể bế nổi nữa, Bạch Linh Vũ với Tiểu Sơn cũng bị bỏ lên xe đẩy.

Người lớn đều thấy hơi xấu hổ, nhưng Bạch Táp Táp lại rất vui mừng, hận không thể kêu mấy người lão Khâu thúc cũng ngồi lên đi.

Nói không chừng nàng ấy có thể nhanh chóng đột phá tới cực hạn của cơ thể, tăng cường dị năng!

Mấy ngày trước giặc cỏ Uy Phong đường đã đánh thật sâu vào kích thích Bạch Táp Táp. đặc biệt là khi thấy trưởng tỷ lấy một địch trăm, ngực nàng ấy bốc lên ngọn lửa hừng hực.

Nàng ấy cũng muốn cố gắng mạnh lên, nàng ấy cũng muốn đứng bên cạnh trưởng tỷ, cùng trưởng tỷ chống đỡ kẻ gian!

Bởi vậy trong khoảng thời gian này Bạch Táp Táp vô cùng cố gắng, thậm chí còn lén bỏ vào sọt không ít bùn đất.

Nhưng mà dù vậy cái sọt vẫn nhẹ như mây không có chút cảm giác trọng lượng nào, sức chịu đựng của nàng ấy không thấy nặng chút nào cả.

Lúc đó, Bạch Táp Táp đã sắp khóc.

Không ngờ buồn ngủ lập tức có người đưa gối, trưởng tỷ đã tạo bài tập thể lực mới cho nàng.

Bạch Táp Táp reo lên vui mừng.

Nàng ấy kéo xe đẩy nhỏ như ngựa thoát dây cương, nhảy nhót kêu một tiếng sung sướng.

Những người đồng hành nhìn thấy mấy tiểu hài tử mua vui trong khổ đau, khói mù trong lòng cũng theo đó là tản đi không ít.

Lý Văn Li ở đằng trước, lại không chú ý tới tình hình phía sau, dù sao đội ngũ mênh mông mấy trăm người ít thì cũng cách xa mười mét.

Hắn hàng năm ngồi trên xe ngựa, không ra ngoài đi dạo nên không biết tình hình phía sau.

Ngược lại A Đao trên nóc xe không có lúc nào là thôi chú ý tới động thái của Bạch Quân Quân.

Bình Luận (0)
Comment