Ánh mắt hắn âm u nhìn truy binh phía trước, khóe miệng cong lên một nụ cười điên cuồng: “Chọc ta? Ha ~”
Bên phía góc độ của Bạch Quân Quân không thể nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Lý Văn Li, nhưng có thể nhìn ra ý đồ từ động tác của hắn, không khỏi cực kỳ hoảng sợ.
Nhưng mà đã không kịp.
Đầu ngón tay Lý Văn Li ra sức, luồng gió bốn phía đột nhiên thắt lại, ngay cả không khí quanh người cũng dần trở nên siết chặt.
Khi người trên cầu đều không thể hô hấp nổi nữa, Lý Văn Li đột nhiên buông lỏng tay.
Tường đá ngưng trệ bất động đột nhiên ở đâu về chỗ đây, nó tấn công chính xác vào mấy con thuyền đuổi theo hay thậm chí là máy bắn đá đằng sau.
Càng khủng khiếp hơn là mấy cục đá đó bay qua mà sức ép mạnh quá thì sẽ phát, trong phút chốc tiếng nổ vang lên dưới nước lẫn trên bờ.
Nhưng mà gió lưỡi dao vừa phóng xong thu lại, cũng sinh ra sức giật rất lớn, con thuyền nhỏ của Lý Văn Li bị sức giật bắn ngược nứt vỡ ầm ầm.
Không chỉ mỗi vậy, mà gió lưỡi dao đánh sâu vào còn đang không ngừng mở rộng.
Lý Văn Li là người đầu tiên bị đẩy lùi, Bạch Quân Quân với Tiểu Sơn treo người trên cầu theo tiếng bay ra, ngay cả cây cầu đang chịu tải mấy chục ngàn người cũng bắt đầu nứt toạc.
“!!!” Bấy giờ Bạch Quân Quân có câu thô tục không biết có nên nói ra không.
Cái tên điên này! Khi mà tàn nhẫn thì ngay cả bản thân còn không tha!
Bạch Quân Quân gặp tai bay vạ gió bị đánh rơi xuống nước.
“Trưởng tỷ!!”
Trước khi rơi xuống nước lại nhìn thấy Bạch Táp Táp với Bạch Linh Vũ không hề do dự hét lên một tiếng, sau đó nhảy xuống sông theo.
“!!!”
Nhìn Bạch Táp Táp với Bạch Linh Vũ lao xuống tự nộp mạng, Bạch Quân Quân thấy trước mắt tối sầm, hận không thể chết ngất đi.
Chẳng lẽ hai đứa này còn nghĩ nhảy xuống cứu nàng hả?
May mà vừa rồi còn túm trong tay nắm cỏ dại bị gió lưỡi dao cắt phăng.
Sau khi Bạch Quân Quân rơi xuống nước chỉ kịp phóng dị năng ra kéo Bạch Táp Táp với Bạch Linh Vũ ngốc nghếch nhảy xuống sông lại một chỗ, tiếp theo nàng đã bị nước sông chảy xiết đè xuống đáy sông.
Nếu chỉ là bị đè xuống đáy sông thì Bạch Quân Quân không sợ, dù sao nàng tốt xấu gì cũng có dị năng trong người.
Nhưng cố tình bức tường gió do Lý Văn Li tạo ra khiến cho lốc xoáy dưới đáy sông bỗng tăng cao, nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa bị lốc xoáy hút vào, rồi lập tức mất đi khả năng hành động.
Không chỉ có nàng, mà Tiểu Sơn với Bạch Táp Táp gần đó cũng bị cuốn vào lốc xoáy.
Bị lực nước đè đầu không thua gì bị phi cơ tông vào đầu.
Bạch Quân Quân chỉ kịp dùng một lớp bèo dày bao họ lại, sau đó hoàn toàn mất khống chế bản thân, các nàng bị hút vào trung tâm lốc xoáy, kế đến giống như xuyên qua lỗ sâu quay cuồng trong nước, cuối cùng mất đi ý thức.
…
Khi Bạch Quân Quân khôi phục lại ý thức lần nữa, đã không biết qua bao lâu rồi.
Nàng chỉ thấy trên mặt nhớp nhớp nháp nháp, có thứ gì đó đang liên tục liếm nàng.
Bạch Quân Quân cố nén đau đớn kịch liệt mở mắt ra, kết quả lại nhìn thấy một thứ đỏ tươi nhanh chóng tấn công vào mắt nàng.
Theo bản năng nàng bắt lấy nó rồi ngồi dậy, nhưng sự trơn trượt trên tay khiến nàng không kịp thích ứng, đột ngột buông tay ra.
Con ếch xanh bị bắt lấy lưỡi tức giận phình bụng, có thể tấn công tới đây bất cứ lúc nào.
Nếu chỉ là một con ếch xanh thì không sao, nhưng mà cố tình con ếch xanh này lại to cỡ bàn tay!
Bạch Quân Quân ngây người một hồi.
Chuyện này là sao? Cổ đại cũng có ếch xanh biến chủng nữa hả???
Trong khi Bạch Quân Quân hết sức ngơ ngác, thì con ếch xanh kia đột nhiên bắt đầu tấn công, đầu lưỡi thít chặt vào cái cổ mảnh khảnh của nàng, tiếp theo nó dùng sức một cái, dáng vẻ như muốn nhét đầu nàng vào trong miệng.
Bạch Quân Quân không ngờ con ếch xanh này ngay cả con người cũng dám tấn công.
Theo bản năng nàng đi tìm vũ khí gần đấy, nhưng dao găm cung tiễn đã sớm bị nước cuốn trôi lúc rơi xuống sông rồi.