Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 221 - Chương 221. Trận Muỗi Độc

Chương 221. Trận muỗi độc Chương 221. Trận muỗi độc

Nhưng họ biết, gần bãi sông nguy hiểm tuyệt đối không ít hơn rừng cây, thậm chí giờ đây trong chỗ tối có không ít thú dữ đang nhìn trộm.

Họ không còn cách nào khác, chỉ có thể chọn cách tiếp tục đi vào trong.

Tuy nhiên phía trước không có đường, chỉ có thể tự mở.

Bạch Quân Quân nhìn Lý Văn Li một cái: “Ngươi còn bao nhiêu sức?”

Ngụ ý là dị năng của hắn có thể dùng bao lâu nữa.

Lý Văn Li bất đắc dĩ cong môi: “Ta cố gắng tiết kiệm.”

Hôm qua Bạch Quân Quân đưa một vại nước cây kỳ lạ để hắn khôi phục lại chút, chỉ cần không dùng chiêu lớn thì mở đường không thành vấn đề.

Lý Văn Li nói xong rồi đi lên trước, cầm dao găm cắt một đường cong vào không khí, cỏ cây phía trước lập tức bị chém ngã, xuất hiện con đường lớn tầm mười mét.

Một chiêu này sạch sẽ lưu loát, theo khí thế của gió bắc thổi bay mặt đất, cỏ cây gãy sạch.

Lý Văn Li dùng chính là lưỡi dao gió, nhưng trong mắt đám nhóc Bạch Táp Táp, đây là kiếm khí trong truyền thuyết!

Mà khí phách của kiếm khí nào nâng cao tinh thần đã bị dọa sợ không nhẹ của chúng lên.

Đám tiểu hài tử chưa hiểu việc đời vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Hồ ly ca ca thật là lợi hại.”

Lý Văn Li bất đắc dĩ ho khan một tiếng, hắn im hơi lặng tiếng khôi phục khí hải hỗn loạn, rồi tiếp tục dẫn mọi người lên phía trước.

Bạch Quân Quân đi đằng sau không hề rảnh rỗi, nàng thu nạp hết toàn bộ nước cỏ cây chảy xuống khi bị lưỡi dao gió chém rớt.

Trên tay nàng có hai cái bát lớn một lít, hứng đầy rồi đưa cho Lý Văn Li.

Lý Văn Li đối với tiếp viện của Bạch Quân Quân thì có hơi bất ngờ.

“Ngươi ngã xuống, thì lần đi này của chúng ta sẽ uổng công.” Bạch Quân Quân hờ hững giải thích.

Lý Văn Li cong môi: “Cảm ơn.”

Hắn nhận lấy nước, ngửa đầu uống mấy ngụm.

So với thuốc tăng năng lượng hôm qua Bạch Quân Quân đưa cho mình, năng lượng này yếu hơn chút, nhưng đối với giờ phút này phải điên cuồng sử dụng dị năng như hắn thì đúng là nắng hạn gặp mưa rào.

Hai người cứ như vậy như xe tăng điên cuồng nghiền áp về phía trước, bọn họ mở đường tiếng động quá lớn, thú dữ xung quanh bị làm phiền tất cả đều tránh không kịp.

Trong bầu không khí căng thẳng này, ba người Bạch Linh Vũ không dám hỏi đây là muốn đi đâu, chúng chỉ biết hiện tại rất nguy hiểm, cần phải tập trung tinh thần nêu nếu không sẽ không theo kịp đội.

Nhưng trong lúc mọi người không ngừng đi về phía trước, đột nhiên Tiểu Sơn với Bạch Linh Vũ lại thấy mặt với cánh tay bị ngứa, lúc hoãn hồn lại thì trên người đã bị chích lên rất nhiều bọc mủ.

Rừng cây có muỗi vốn là chuyện bình thường không thể bình thường hơn, nhưng bị đám muỗi này đốt thì không.

Muỗi trong rừng mang theo bệnh sốt rét hay sốt cao đột ngột độc hơn bên ngoài nhiều, bị chích mấy đốt là có thể chết bất cứ lúc nào.

Nhưng như thể muỗi ở đây ngửi thấy mùi máu thơm ngọt của nhân loại, chúng nó từng đợt từng đợt nhanh chóng tập kích “ong ong ong” về phía họ.

Điểm chết người nhất là đầu mấy con muỗi này rất lớn, bị chích một cái không chết cũng phải khó chịu mấy ngày.

Lý Văn Li với Bạch Quân Quân đều là từ mạt thế đến, họ có một loại hận thù khó hiểu với đám muỗi, cho nên Lý Văn Li trực tiếp dâng lên sát khí.

Hắn nhàn nhạt quăng cho Bạch Quân Quân một ánh mắt.

Bạch Quân Quân ngầm hiểu kêu sấp nhỏ ôm đầu ngồi xuống, rồi sau đó từ bốn phía kêu gọi vô số cây cối, rồi không ngừng kích động lá cây.

Đám muỗi bay xung quanh mọi người bị lá cây đuổi ra không trung, Lý Văn Li lập tức kết dấu tay hô lên một tiếng.

Không trung xuất hiện võng gió vô hình, cuốn hết đám muỗi này lại bóp chết.

Chỉ chốc lát trên mặt đất đã rơi xuống đống xác muỗi đen.

Bình Luận (0)
Comment