Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 222 - Chương 222. Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

Chương 222. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn Chương 222. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

Nhưng đám muỗi trong rừng há lại bị diệt một đợt là hết sạch được sao?

Chúng nó cuồn cuộn không ngừng bay tới, nếu không muốn bị cắn chỉ có thể dừng lại ở đây không ngừng diệt mũi.

Khi Lý Văn Li tấn công ra ba sóng lưỡi dao gió, muỗi trên mặt đất đã xếp thành một lớp dày.

Lúc họ cho rằng có thể nghỉ ngơi tại chỗ trong chốc lát thì bụi cỏ xung quanh đột nhiên chấn động, Bạch Quân Quân với Lý Văn Li nhanh chóng dựa sát vào nhau.

Kế đến họ thấy mấy cọng cỏ lớn há họng đánh úp về phía này.

Cái cây kia toàn thân màu xanh lục, đáng sợ nhất là đầu của nó mọc ra một cái lá có hình như miệng, lá cây có lông gai, mỗi một lá cây có thể nhìn thấy bọt nước hồng nhạt trong suốt lấp lánh, thậm chí ở mép ngoài cùng còn có một hàng vật thể rõ ràng là hàm răng bén nhọn.

Có điều cái thứ không rõ quái vật hay thực vật này đã ngửa đầu lao về phía họ.

Bạch Quân Quân với Lý Văn Li mỗi người ôm một hài tử lùi về sau, chỉ một giây nữa là họ dính phải đòn sát thủ.

Kết quả thực vật kia lại cúi đầu trực tiếp hấp thu hết đống xác muỗi trên đất vào trong miệng.

“???”

Mấy người họ ngồi phịch trên mặt đất nhìn cái cây như gà mổ thóc điên cuồng hút muỗi rơi trên mặt đất.

“Đây… là chuyện gì vậy?” Lý Văn Li hỏi.

Bạch Quân Quân khiếp sợ lắc đầu.

“Không phải ngươi thuộc hệ thực vật hả?” Lý Văn Li sốt ruột.

Bạch Quân Quân hơi vô tội liếc hắn một cái: “Hệ thực vật không phải học lịch sử, mấy cái cây này nghiêm túc mà nói toàn là cụ già, cụ già đã bị tuyệt chủng mấy nghìn năm trước, ngươi kêu ta tra ở đâu ra tư liệu của chúng nó?”

“...” Lý Văn Li không thể cãi lại lời này.

Nếu Bạch Quân Quân không đáng tin, thì hắn chỉ có thể tự suy nghĩ.

“Ta đoán đây là cụ già cây bắt ruồi, nhưng đó giờ ta chỉ biết cây bắt ruồi đứng tại chỗ ôm cây đợi thỏ, còn chủ động tấn công như vậy thì ta cũng lần đầu thấy.”

Bạch Quân Quân nghe thấy là cây bắt ruồi mới bình tĩnh lại: “Kệ chúng nó tại sao biết chạy đi, chỉ cần biết là thực vật thì dễ rồi.”

Bạch Quân Quân nói rồi truyền dị năng ra kết nối với cây bắt ruồi, kết nối này lập tức cảm nhận được năng lượng thực vật điên cuồng len lỏi trong cành khô của cây bắt ruồi.

Bạch Quân Quân ngày này qua tháng nọ tinh luyện thuốc năng lượng, nên nàng phân biết được ngay đây là năng lượng loại nào.

Loại năng lượng này như thuốc kích thích, có thể nhanh chóng nâng cao năng lực chiến đấu của mọi người, trước giờ Bạch Quân Quân chưa từng gặp nước bùng nổ mạnh mẽ và thuần khiết như này.

Bạch Quân Quân không hề do dự rút ra nước bùng nổ từ cây thực vật này rồi sau đó đựng bằng ống trúc.

Cây bắt ruồi bị rút năng lượng tinh túy ra đầu tiên khựng lại một chốc, động tác kế tiếp chậm lại có thể thấy bằng mắt thường.

Nhưng mấy cành cây vẫn điên cuồng lắc mông hấp thụ bữa tiệc lớn trên mặt đất.

“Có… nên để chúng nó đuổi theo chúng ta không?” Lý Văn Li hỏi.

Nếu có loại cây bắt ruồi đi theo thì vấn đề con muỗi kia coi như được giải quyết đúng không?

Tuy nhiên thực vật đều có bộ rễ, muốn mang theo chúng nó chỉ có thể dùng sức người khuân vác.

Nhưng cây bắt ruồi trước mặt còn cao hơn họ, dù gốc cây nhỏ nhất cũng mọc lên ba đài hoa! Nên Bạch Táp Táp không thể nào cõng chúng nó được.

Bạch Quân Quân chỉ có thể thử kết nối với chúng nó, xem chúng nó di chuyển như nào.

Nhưng khiến nàng bất ngờ là khi thăm dò cây bắt ruồi, phát hiện cây này mọc rất nhiều thân rễ.

Thân rễ, nhìn tên đoán nghĩa, nó là bộ rễ không cố định, có thể di chuyển.

Bình Luận (0)
Comment